Mạc Tiểu Tân đi đến bãi biển Lưu Ly thông qua truyền tống trận.
Anh ta đang định triệu hồi thuyền ma cá nhân ra thì bỗng phát hiện có hai người đang đứng bên cạnh nhìn anh ta chằm chằm.
Anh ta lập tức mỉm cười nhìn sang bên cạnh, đang định khách sáo một phen thì lại phát hiện hai người này nhìn rất quen mắt.
Đó chính là cặp sát thủ tình nhân Tiểu Mặc và bé Bưởi.
"Xin chào, cho hỏi có việc gì không vậy?" Mạc Tiểu Tân mỉm cười nói.
Tuy rằng trong lòng hơi lo lắng, nhưng anh ta không cho rằng hai người này sẽ biết mình là Shin Cậu Bé Bút Chì. Bởi vì anh ta chưa bao giờ bại lộ thứ gì cả.
Dù sao thì trong game, anh ta cũng là một pháp sư ở hàng sau vô cùng thân thiết trong mắt các bạn bè cùng công hội, tính cách cũng rất hòa đồng, hoàn toàn là một người có thể kết bạn.
"Anh có biết Shin Cậu Bé Bút Chì không?" Bé Bưởi cười gian xảo, dao găm xoay tròn trên đầu ngón tay.
Nghe vậy, Mạc Tiểu Tân thoáng cả kinh, nhưng anh ta lập tức mỉm cười nói: "Thánh war hả? Sao tôi lại biết cậu ta được chứ. Tôi còn từng bị cậu ta phản dame nữa kìa, cũng hận cậu ta lắm."
"Đừng vờ vịt nữa. Chúng tôi đã biết đó là anh rồi, không thì anh nghĩ tại sao chúng tôi lại đến đây?" Bé Bưởi biến thành cái bóng xuất hiện sau lưng Mạc Tiểu Tân.
Mạc Tiểu Tân không khỏi ngây người.
Anh ta có thể cam đoan rằng mình chỉ trắng trợn trên diễn đàn thôi chứ chưa từng để lộ dấu vết nào trong game cả. Nhưng tại sao lần này lại bị phát hiện?
Nhưng nghĩ kĩ lại, anh ta cảm thấy có gì đó không đúng.
Anh ta trà trộn trên diễn đàn quanh năm, đương nhiên cũng từng xem livestream ám sát của đôi sát thủ tiền thưởng này nhiều lần.
Theo phong cách của họ thì nếu phát hiện mục tiêu, chắc chắn sẽ ra tay ngay lập tức chứ không bao giờ dây dưa lằng nhằng. Lần này họ lại nói nhảm với anh ta nhiều như thế, chắc chắn là có bẫy rồi.
Nghĩ đến đây, Mạc Tiểu Tân thở dài.
"Các cậu có nhầm người không vậy? Tuy rằng tên tôi cũng có chữ "Tiểu Tân", nhưng tôi thật sự không phải là tên Shin Cậu Bé Bút Chì vô liêm sỉ kia. Không tin thì cậu có thể hỏi bạn bè trong công hội của tôi, họ sẽ nói cho cậu biết tôi là người thế nào."
Cảm nhận hơi lạnh ở cổ, Mạc Tiểu Tân không tiết lộ bất cứ e ngại nào mà ngược lại còn oán giận nói.
Lúc này, dao găm trên cổ anh ta được lấy ra.
Mạc Tiểu Tân quay lại thì thấy bé Bưởi cúi đầu với anh ta rất lễ phép.
"Xin lỗi đã làm phiền, chúng tôi tìm nhầm người."
Đê ma ma, quả nhiên là gài bẫy tao. May mà từ nhỏ tao đã lanh lợi!
Thấy vậy, Mạc Tiểu Tân không khỏi thở phào nhẹ nhõm trong lòng, đồng thời mỉm cười nói với Tiểu Mặc và bé Bưởi.
"Không sao không sao, chúc các cậu sớm ngày tìm thấy cậu ta để giết đến cậu ta nghỉ game cho hả giận."
"Nhất định rồi. Tuy rằng chúng tôi không có thù oán gì với anh ta, nhưng trên diễn đàn mọi người đã gom góp tới ba mươi nghìn hồn tệ, chúng tôi nhất định sẽ giết anh ta!"
Da mặt Mạc Tiểu Tân hơi run rẩy: "Cố lên!"...
Hải vực Vọng Hư, Ác Thần đang cầm cần câu màu đỏ được ngưng kết từ khí huyết ngồi lơ lửng trong không trung.
Ngắm trời xanh thăm thẳm, biển cả bao la, thỉnh thoảng lại có tiếng hải âu vang lên, mọi thứ đều tốt đẹp khiến Ác Thần sung sướng. Lần đầu tiên hắn ta cảm thấy thì ra hạnh phúc chỉ giản đơn như thế thôi.
Cần câu rung lên, Ác Thần lộ vẻ vui sướng.
Tuy rằng hắn ta có thể bắt cá thoải mái, song lúc này hắn ta đang lĩnh hội vẻ đẹp của thế gian nên đương nhiên là không muốn dùng cách bạo lực như thế. Hắn ta rất hưởng thụ niềm vui khi câu cá.
Ác Thần cười vui vẻ nhìn một con linh ngư màu đỏ nhảy lên khỏi mặt biển, bọt nước văng tung tóe lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Hắn ta đang định thò tay ra bắt.
Đúng lúc này, một bóng đen khổng lồ bao trùm đến ngàn mét bỗng hiện lên trên mặt nước.
Một con quái vật khổng lồ nhảy lên khỏi mặt biển, há mồm nuốt chửng con linh ngư màu đỏ trong vẻ mặt ngơ ngác của Ác Thần, nhân tiện còn cắn đứt cả sợi dây mà hắn ta ngưng tụ bằng khí huyết.
"Rầm!"
Con cá khổng lồ lại nhảy vào trong biển, sóng biển văng tứ tung làm Ác Thần ướt sũng cả người.
Cái đậu phộng...
Thấy bóng đen dưới mặt nước mờ dần, Ác Thần thấy cảm xúc tiêu cực của mình đang sôi lên.
"Lão tử phải đánh chết nhà ngươi!" Ác Thần rít gào rồi nhảy vào biển đuổi theo con cá khổng lồ. ...
Nhìn Mạc Tiểu Tân đã ngồi lên thuyền ma tư nhân đi xa, bé Bưởi và Tiểu Mặc đứng bên bờ trông rất uể oải.
"Tiểu Mặc, mình thật sự phải tìm hết tất cả người chơi có tên là Tiểu Tân à?"
"Không còn cách nào khác. Tên Shin Cậu Bé Bút Chì không để lại bất cứ manh mối nào cả, chỉ có thể thăm dò từng kẻ một thôi." Tiểu Mặc cũng thở dài bất đắc dĩ. ...
Nhìn theo bóng lưng hai người Tiểu Mặc rời đi, Mạc Tiểu Tân ngồi trên thuyền không khỏi thở phào nhẹ nhõm.