"Họ bị bộ tộc Chết Chóc trong vực sâu của hải vực Vọng Hư để mắt, lão quốc chủ kiêu căng tự phụ chiến đấu một trận với Đào Ngột, mất hết sinh cơ, không ai có thể chống lại bộ tộc Chết Chóc nên chỉ còn nước bị hủy diệt thôi!" Quốc chủ Hắc Ngục có vẻ như rất bất mãn về Mutter Sea.
"Tại sao các ngươi lại không trợ giúp họ?" Lão tế tự lại hỏi.
"Lúc Mutter Sea còn tồn tại, họ tự cho là đã chiếm lĩnh cả vùng hải vực nên chẳng coi ai ra gì, ức hiếp chúng ta quá mức thì tại sao phải trợ giúp họ chứ? Huống chi, trừ phi bảy nước chúng ta hợp lực trợ giúp, nếu không thì hoàn toàn không thể làm nên trò trống gì cả. Bộ tộc Chết Chóc không thể giết chết được!" Quốc chủ Hắc Ngục lại lạnh lùng nói.
"Các ngươi phải biết rõ một điều rằng tám nước chúng ta dẫu sao cũng là một thể, đều là con dân đời sau của Minh Hải Quốc, cho dù có bị chia cắt thành tám nước cũng thế. Chẳng lẽ các ngươi đã quên hết rồi sao?" Trông lão tế tự có vẻ rất tức giận, vừa nói chuyện vừa run lên.
Nghe thấy lão tế tự nói vậy, tất cả mọi người đều im lặng.
Đương nhiên họ biết rõ đoạn lịch sử này.
Mấy triệu năm trước, quốc gia biển khổng lồ "Minh Hải" đã từng xưng bá ba hải vực Vọng Hư, Khuê Long và Bích Tuyền chính là tiền thân của tám quốc gia biển bây giờ.
Trong quá trình mở mang lãnh thổ và loạn lạc, Minh Hải Quốc mới bị chia cắt thành tám quốc gia biển.
Tuy rằng họ chưa bao giờ trải qua những việc đó, song có sách sử trong tộc làm chứng, tất cả đều đúng như lời lão tế tự đã nói.
"Lão tế tự, chúng ta cẩn tuân tổ huấn đến đây. Ta muốn biết chủ đề hội nghị hôm nay là gì?" Thiên Côn phát hiện bầu không khí không đúng lắm, thế là lại cung kính nói.
"Vốn dĩ hội nghị năm trăm ngàn năm mới tổ chức một lần này là để nhắc nhở tám quốc gia các ngươi đừng quên tổ huấn, tích trữ lực lượng để khôi phục uy danh thời thượng cổ của Minh Hải Quốc chúng ta. Nhưng bây giờ, ta nghĩ đã không cần nữa đâu!"
Vẻ mặt lão tế tự lạnh như băng: "Theo ta thấy, thân là người đời sau, các ngươi đã sớm quên mất vinh quang ngày xưa rồi, chỉ lo bản thân mình mà thôi. Nếu đã vậy thì đề tài thảo luận lần này hãy đổi thành thống nhất bảy nước, đổi quốc hiệu thành Minh Hải đi!"
Nghe vậy, bảy người đều cả kinh, thậm chí có mấy người lộ vẻ không muốn.
"Không phải là ta đang thương lượng với các ngươi. Hiện giờ, Mutter mạnh nhất đã không còn nữa, nếu các ngươi thật sự không đoàn kết lại thì ta sợ rằng sẽ không còn cơ hội để khôi phục Minh Hải. Cho nên đề tài thảo luận lần này chính là thống nhất bảy nước, tổng hợp tất cả lực lượng!"
"Vậy thì ai sẽ trở thành quốc chủ Minh Hải Quốc đây, thưa lão tế tự?" Hắc Thúy hờ hững nói.
Đây cũng là điều mà bảy người đều muốn biết.
Đối với họ mà nói, xác nhập cũng không phải vấn đề gì to tát. Họ vốn không phải là thế lực mạnh nhất trong hải vực tương ứng, nếu tổng hợp lại thì cũng có lợi với họ. Nhưng vấn đề lớn nhất là ai sẽ làm quốc chủ?
Nếu mình làm quốc chủ thì còn được. Nhưng nếu dùng quốc lực và tài nguyên của mình để tác thành cho người khác thì họ nhất định sẽ không đồng ý.
"Vị trí quốc chủ ư? Có liên quan gì tới các ngươi đâu?" Lão tế tự bỗng cười nhạo.
"Lão già, chẳng lẽ lão muốn đích thân làm quốc chủ chắc? Chúng ta kính trọng lão là tế tự của tổ tiên nên mới nể mặt, nhưng ta thấy lão cũng không cần nể nang gì nữa rồi!" Hắc Thúy vừa dứt lời thì linh hồn trấn quốc đằng sau cũng lập tức cầm cự kiếm chỉ vào lão tế tự.
Bầu không khí trở nên rất căng thẳng. Quốc chủ sáu nước còn lại vẫn chưa ra tay ngăn cản.
Họ chưa bao giờ hiểu biết về thực lực của lão tế tự, cũng không biết rõ về lão ta. Bây giờ có kẻ tính cách táo bạo tự nguyện dò đường, họ đương nhiên là hoan nghênh.
Lão tế tự cười khẽ, đang định nói chuyện thì lại phát hiện một bóng người chậm rãi hạ xuống khu vực này, sau đó tò mò quan sát xung quanh.
"Các anh em, thám hiểm dưới đáy biển đúng là thú vị thật đấy. Nhìn xem tôi đã phát hiện cái gì này!" Nói rồi, chàng trai bắt đầu trèo lên bức tượng điêu khắc khổng lồ.
"Theo kinh nghiệm của tôi thì những pho tượng này đều rất cổ xưa rồi, nếu coi là đồ cổ thì chắc chắn sẽ bán được cái giá xa xỉ. Tiếc rằng trong thế giới này không ai mua đồ cổ cả." Nói rồi, chàng trai lại bơi về phía trước.
Lúc này, trong phòng livestream của anh ta.
[Ngày thứ 67 thám hiểm dưới hải vực, không tìm thấy truyền thừa thì ông mày không luyện level!]
Streamer: Bố Sinh Khí
Ironman: Người anh em, mau nhìn xuống dưới mà xem, có mấy sinh vật hình người ăn mặc như đèn pha kìa! Mày bị mù hả?
Siêu Nhân Một Đấm: Ông bị mù hả? Nhìn bên dưới kìa, có sinh vật! Tôi cảm thấy ông thành công tìm thấy truyền thừa rồi! Mau tới trò chuyện đi, chờ lát nữa phải nhận được truyền thừa một nhát 999!