Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 426 - Chương 426: Thủ Lĩnh Chết Chóc

Chương 426: Thủ Lĩnh Chết Chóc Chương 426: Thủ Lĩnh Chết Chóc

Lần này, các thế lực khác đã nhìn người chơi với ánh mắt thay đổi 180 độ.

Có khâm phục, ngưỡng mộ, nhưng đa số lại là sợ hãi.

Chung quy họ không cần nghĩ cũng biết một khi bị một thế lực liều mạng bậc này nhìn chằm chằm thì nhất định sẽ phải đánh tới chết mới xong.

Trải qua trận chiến này, mấy thế lực vốn định gây sự trong điển lễ dựng nước đều câm như hến.

Chỉ sợ nếu mình há mồm nói mấy câu nghe sai sai với Hải Vương thì sẽ bị đám thế lực kia quát mắng một trận, sau đó bị bắt phải sống mái với nhau.

Nhưng ngoài những thế lực sợ hãi e ngại không muốn trở thành kẻ địch với thế lực người chơi ra thì đương nhiên cũng có thế lực muốn kết bạn với họ. Suy cho cùng, họ cũng rất hâm mộ Hải Vương nhận được sự liên minh của thế lực này.

Thế nên cả đám đều mặt dày tới làm thân.

Chẳng qua những người chơi đều không thích làm thế.

Trong mắt những người chơi, các vị đang ngồi ở đây đều là hồn tệ và EXP trong tương lai. Ngoài rau hẹ kiểu trưởng thành như Hải Vương ra, những loại rau hẹ khác hoàn toàn không có giá trị gì cả, gặt hái xong là kết thúc, cho nên đều không hề thân thiện chút nào, không muốn lãng phí cảm tình.

Thái độ của những người chơi khiến các thế lực tiến đến kết bạn đều phẫn nộ bỏ về.

Nhưng thấy cảnh này, đám người Hắc Thúy, Thiên Côn, Sa Thủy lại rất vui vẻ.

Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ chỉ có Hải Vương mới khiến họ kết giao, hơn nữa từ cảnh này có thể thấy được thế lực này cực kỳ coi trọng tình cảm, sẵn lòng khiêu chiến với bất cứ kẻ địch nào vì bạn bè.

Có thế lực bậc này giúp đỡ, tương lai nước Mutter sợ gì không hưng thịnh.

Thấy vẻ mặt tươi cười của đám người Sa Thủy, khóe miệng Hải Vương chợt run rẩy.

Gã ta không phải kẻ ngốc. Tuy rằng không rõ tại sao quân Bắc Kỳ lại chấn nhiếp giúp mình, nhưng gã ta luôn cảm thấy chúng không có lòng tốt gì.

Chẳng qua lần này chúng không chủ động trêu chọc nên Hải Vương cũng không định ra tay.

Tóm lại phải mở rộng quân lực của Mutter trước, hợp nhất thế lực xung quanh xong rồi hẵng tính. Dù sao gã ta nhất định phải chiếm được Bắc Kỳ. Mối thù trong trận chiến ấy, gã ta sẽ không bao giờ quên.

Trải qua sự việc vừa rồi, điển lễ dựng nước tiến hành vô cùng thuận lợi. Những người chơi cũng ăn uống rất vui vẻ.

Sau khi điển lễ kết thúc, những người chơi đều chuẩn bị trở về Bắc Kỳ.

Nhưng trước khi rời đi, những người chơi lại đều nhìn Hải Vương bằng ánh mắt kiên định, đồng thời bày ra động tác cổ vũ.

(ง•-•)ง Cố lên!

Thấy vậy, khóe miệng Hải Vương run rẩy, trong lòng xúc động.

Không hiểu ra sao, nhưng mà rất muốn bóp chết chúng nó!

Còn đám người Sa Thủy thì tiễn đưa đến tận nơi. Sau khi tiễn những người chơi lên thuyền, họ cười tươi tắn vẫy tay chào tạm biệt, còn nói "Hay tới làm khách" các kiểu.

Nhìn đảo Tân Mạt càng ngày càng xa, những người chơi đều lộ vẻ sung sướng.

Họ cảm thấy chuyến đi này không tốn công chút nào. Không chỉ kiếm được một khoản hồn tệ và EXP mà thức ăn trên yến tiệc cũng rất hợp khẩu vị.

Có thể nói là cả thể xác là linh hồn đều được thỏa mãn. ...

Hải vực Khuê Long, đảo Tân Mạt.

Sau khi điển lễ dựng nước kết thúc, quân đoàn người chơi và các thế lực khác lần lượt rời đi.

Nhưng lúc này, có một người chơi vẫn chưa rời đi theo đội ngũ mà vẫn ở lại đây.

Anh ta chính là Vương Đại Mãng của Đại Long Hội.

Lần này, sau khi yến hội kết thúc, anh ta vốn cũng định trở về theo các thành viên trong công hội. Song vì uống hơi nhiều rượu nên trong lúc đi giải quyết nỗi buồn trong một khu rừng thì bất ngờ phát hiện một hang động.

Đứng từ bên ngoài thì thấy bên trong hang động này có ánh sáng màu trắng thấp thoáng.

Vương Đại Mãng trà trộn trên diễn đàn quanh năm nên biết cơ duyên có ở khắp nơi trên thế giới này, vì thế anh ta ấp ủ tâm trạng kích động bước vào trong hang động.

Ai dè lại phát hiện một tảng ngọc thạch khổng lồ trong hang, bên trên còn có một cô gái dung mạo đẹp tuyệt trần đang ngồi khoanh chân.

Dưới ánh sáng trắng lấp lánh, dáng người đẹp đẽ của cô gái thoắt ẩn thoắt hiện, mái tóc đen nhánh như thác rũ xuống, được một cây trâm cài màu bạc tao nhã vén lên một cách tùy ý. Gương mặt nàng không có lấy một chút phấn son, mặc váy lụa màu vàng sáng, đai lưng màu lục thắt eo làm nổi bật vóc dáng thướt tha, như có muôn vàn phong tình.

Thấy dung mạo tuyệt trần của cô gái này, Vương Đại Mãng cảm thấy mình sắp yêu rồi. Sao mà đẹp thế? Đây chính là cảm giác tim đập thình thịch đó sao?

Chỉ nhìn thoáng qua thôi, song Vương Đại Mãng đã nghĩ ra tương lai nên đặt tên con cái là gì luôn rồi.

Nhưng đúng lúc này, cô gái bỗng mở mắt ra nhìn về phía Vương Đại Mãng.

Sau khi phát hiện nét mê đắm trên gương mặt anh ta, vẻ mặt nàng dần trở nên lạnh lẽo.

"Ngươi là kẻ nào?"

"Đi... Đi ngang qua." Thấy cô gái nổi giận, Vương Đại Mãng vội giơ hai tay lên để biểu thị mình không có ác ý.

Bình Luận (0)
Comment