Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 482 - Chương 482: Kế Hoạch Tiêu Diệt

Chương 482: Kế Hoạch Tiêu Diệt Chương 482: Kế Hoạch Tiêu Diệt

Hiện giờ, Doãn Hiểu Kỳ cũng coi như là rất nổi tiếng trong cộng đồng người chơi. Hai lần bày mưu tính kế đã xoay chuyển cục diện xấu của người chơi server châu Âu, cho nên Lưu Sách có ấn tượng sâu sắc về cô. Bởi vậy gã quyết định tiếp thụ lời đề nghị của Doãn Hiểu Kỳ.

"Vậy đi, hội trưởng Lưu, tôi nói câu nào thì anh nhắc lại câu đó, chúng ta phải tìm hiểu tình hình trước đã!"

"Được rồi, nghe cô trước vậy." Lưu Sách gật đầu.

"Lãnh chúa Minh Phủ, mong ngươi có thể trịnh trọng suy xét. Bắc Kỳ không phải chỉ có một thế lực của ngươi. Chúng ta chọn ngươi là vì tín nhiệm ngươi, ngươi đừng phụ lòng chúng ta!"

Nghe vậy, những người chơi bàn tán xôn xao. Trong mắt họ, lời đe dọa của Cửu Diệu sứ giả hoàn toàn không có uy lực gì cả.

Trong đại vực Bắc Kỳ hiện nay, Bàn Thạch và Cửu Đầu Xà thực tế đã nằm cùng trận tuyến với họ, từ trong trận chiến với Hải Vương đã có thể thấy được điều đó.

Bởi vì nếu muốn làm phản thì từ lần quân Hải Vương đột kích, họ đã có thể đầu hàng Hải Vương rồi.

"Cửu Diệu sứ giả, trên chiếu thư viết sẵn lòng cung cấp giúp đỡ về mặt quân sự, vậy thì khi nào quân đội của các ngươi mới đến đây?" Lưu Sách nhắc lại câu nói của Doãn Hiểu Kỳ.

Nghe vậy, sắc mặt của sứ giả Tinh Diệu chợt khựng lại.

Nói thật, hắn ta cũng không dám cam đoan khi nào thì trợ giúp binh lực mới tới nơi.

Chung quy hiện giờ họ vẫn chưa biết Liệt Thổ tộc có trở về hay không, thế nên họ không dám tự ý ra quân.

Sứ giả Tinh Diệu im lặng một lát rồi lại nói: "Chỉ cần ngươi đồng ý, hơn nữa phát binh tấn công những thế lực còn lại thì binh lực của bọn ta sẽ đến nhanh thôi!"

"Sứ giả, có lẽ ngươi không biết, tuy chúng tôi đã chiếm cứ Minh Phủ, trở thành thế lực khổng lồ nhất Bắc Kỳ, song gần đây chinh chiến mấy lần nên cực kỳ thiếu thốn vật tư. Nếu binh lực của các ngươi không thể đến kịp thì phải khai chiến kiểu gì đây?"

"Chỉ cần các ngươi khai chiến thì bọn ta sẽ cung cấp vật tư. Còn binh lực, bọn ta sẽ đến nhanh thôi!"

"Chát!"

Lưu Sách lập tức vỗ đùi.

"Sứ giả không nói sớm. Chỉ cần có vật tư thì bộ tộc chúng tôi đương nhiên sẵn lòng làm đầy tớ cho Cửu Diệu Phủ Quân! Ta đồng ý điều kiện này!"

Sứ giả Tinh Diệu nghe vậy, không khỏi cau mày.

Chiến tranh cũng không phải là trò đùa, cho nên khi thấy Lưu Sách đồng ý một cách dứt khoát như thế, hắn ta lại cảm thấy có gì đó sai sai.

Lại nghĩ tới vật tư mà Lưu Sách nhắc tới, hắn ta bỗng có một suy đoán, chẳng lẽ lãnh chúa Minh Phủ muốn lừa đảo vật tư của đại vực Cửu Diệu bọn họ, sau đó chiếm được vật tư thì sẽ bỏ gánh giữa đường không chịu làm nữa?

Hắn ta vừa dâng lên suy nghĩ này thì đã thấy Lưu Sách tự tin nói: "Nếu Cửu Diệu Phủ Quân đã có thành ý như thế thì chúng tôi sẽ chuẩn bị chiến tranh, lập tức khai chiến với Quỷ Vương Bàn Thạch, dùng trận chiến này để biểu đạt thành ý của chúng tôi!"

Chín vị sứ giả nghe vậy thì đều lộ vẻ ngạc nhiên.

Gì mà dứt khoát dữ vậy? Chuẩn bị khai chiến ngay bây giờ luôn à?...

Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của chín vị sứ giả, Lưu Sách cười thờ ơ: "Nếu ta đã đồng ý thì đương nhiên phải bày tỏ thành ý của mình. Ta sẽ lập tức tuyên chiến với Quỷ Vương Bàn Thạch. Các vị đại nhân có hứng thú quan sát trận chiến này không?"

Chín vị sứ giả rõ ràng là không đuổi kịp suy nghĩ của Lưu Sách, đều im lặng trong chốc lát, sau đó phản xạ gật đầu.

Ngay sau đó, tất cả người chơi Bắc Kỳ chuẩn bị chiến tranh. Các thành viên đều tập hợp ở ngoài thành.

Khoảng chừng hai giờ sau, quân đoàn người chơi khổng lồ đã chỉnh đốn xong, bắt đầu tiến quân về phía Bắc Vực Bàn Thạch.

Điều này thật sự khiến sứ giả Cửu Diệu trợn tròn mắt.

Lưu Sách khai chiến quá mức qua loa, khiến trong lòng họ cứ cảm thấy là lạ. Thế là họ lập tức đuổi theo quân đoàn người chơi, cùng tiến về phía Bắc Vực Bàn Thạch để xem thử rốt cuộc trận chiến này đánh thật hay chỉ đánh nghi binh làm bộ làm dáng thôi.

Lúc này, trong kênh giọng nói khu vực.

Doãn Hiểu Kỳ: Đại ca Lưu, đã tìm người đi báo cho Bàn Thạch chưa? Ổng có đồng ý không?

Lưu Sách: Đồng ý. Đại ca Bàn Thạch biểu thị đóng kịch tới bến luôn, sẽ ra sức phối hợp với chúng ta. Khi nào Cửu Diệu đưa tài nguyên tới thì ổng muốn hai phần!

Diệp Tuyết Nhi: Ha ha ha, cô em Doãn Hiểu Kỳ ghê thật, lại là một cái bẫy to.

Cổ Ngữ: Mưu kế hay! Cứ chơi theo đà này, không chơi cho tụi nó tự kỷ coi như tụi mình thua.

Ngô Quốc Nhất: Thú vị đấy. Đến lúc đó mọi người đừng giết hăng quá nhé. Chúng ta thương vong thì không sao, nhưng phải chừa lại của cải cho đại ca Bàn Thạch với, đừng quá đáng!...

Hành quân hơn hai giờ, cuối cùng những người chơi cũng đến khu vực rừng rậm Bắc Vực Bàn Thạch.

Song họ không dừng chân lại mà vẫn tiến vào bên trong khu vực Bắc Vực Bàn Thạch.

Bình Luận (0)
Comment