...
Thấy từng dòng tin tức này, tất cả mọi người bao gồm quan chỉ huy đều khiếp sợ.
Nhất là trong đánh dấu tin tức bắn tỉa có nói Fireman của chiến đội X mà cũng bị Widowmaker này bắn chết.
"Chính là cô ta, không lẫn đi đâu được!" Đọc tin tức nhân vật, Johnson bỗng lên tiếng.
Giờ khắc này thành viên tiểu đội Hổ Mang bỗng cảm thấy may mắn vì đó chỉ là trò chơi. Đồng thời họ cũng ý thức được rằng mình đã gặp phải một kẻ đáng sợ cỡ nào.
"Không ngờ cô ta cũng đang chơi trò chơi này, hơn nữa còn bị các cậu trùng hợp gặp phải nữa chứ." Quan chỉ huy cũng buồn bực.
"Có điều chết trong tay cô ta cũng là bình thường. Dù sao thì khả năng bắn tỉa của cô ta cũng đứng hạng No. 1 trong bảng xếp hạng năng lực bắn tỉa của thế giới ngầm cơ mà, ngay cả tay súng bắn tỉa nổi tiếng Fireman của chiến đội X cũng không phải là đối thủ của cô ta, huống chi là các cậu!"
"Nhưng chúng tôi có tận hai mươi người cơ mà!" Lena ủ rũ, trong lòng thầm nghĩ đều là phụ nữ mà sao lại chênh lệch như trời với đất thế không biết.
"Thế thì chiến thắng cô ta đi. Dù sao trong game các cậu cũng có chết thật đâu mà sợ!"
Nghe quan chỉ huy nói vậy, tất cả mọi người đều khựng lại, sau đó đôi mắt dấy lên khát vọng mãnh liệt.
Đứng đầu thế giới thì đã sao? Chúng tôi không tin mình không thể chiến thắng cô!
Kết quả là thành viên tiểu đội Hổ Mang tranh thủ thời gian 3 giờ hồi sinh còn chưa kết thúc để bắt đầu vạch ra chiến thuật làm cách nào để có thể hạ gục Widowmaker.
Còn quan chỉ huy thì bắt đầu viết báo cáo.
Hắn ta đã đích thân thể nghiệm trò chơi này, cảm thấy hoàn toàn có thể mở rộng trong quân đội.
Hơn nữa kinh phí hằng năm của quân đội chiếm đến 3. 8% GPD của nước Mỹ. Sau khi phương án này được phê duyệt, họ thậm chí có thể chi ra một khoản tiền kếch xù để mua kỹ thuật của Chinh Chiến Online áp dụng trong quân đội.
Đương nhiên, phải chờ cho phương án được xét duyệt thì mới có thể suy xét thêm về điểm này. ...
Bên trong một nông trường ở quận Bronx, NYC, nước Mỹ,
Amelie tháo mũ thực tế ảo xuống, đôi mắt vẫn còn dư lại cảm xúc phấn khởi.
Nói thật, cô vẫn chưa chơi thỏa thích. Chẳng qua 12 giờ chơi game đã kết thúc. Nếu muốn chơi tiếp thì phải mua cabin game.
Nhưng muốn mua sản phẩm mới như cabin game thì nhất định phải đăng ký bằng tên thật. Cô không thể cam đoan tổ chức có công khai tin tức của cô hay không, cho nên không dám mạo hiểm làm thế.
Chẳng qua trong lúc ẩn cư ở đây, ngoài chơi game ra thì Amelie hoàn toàn không biết nên làm gì cả.
Dù sao thời gian chơi game cũng tương đương với một giấc ngủ, cho nên bây giờ cô không hề buồn ngủ chút nào.
Amelie châm một điếu thuốc lá, ngơ ngác nhìn bãi cỏ xanh bên ngoài xuyên qua cửa sổ.
Tiếng bò dê ầm ĩ thật sự khiến cô khó chịu. Amelie dụi tắt thuốc lá, bắt đầu suy nghĩ nên làm thế nào để kiếm được một cabin game.
Đúng lúc này, cô bỗng cau mày.
Có tiếng bước chân!
Cô lập tức lấy một con dao găm từ dưới bàn ra, rón rén bước đến bên cửa mai phục.
"Két!" Cửa gỗ bị mở ra.
Xuyên qua khe hở trên cánh cửa, Amelie thấy một người đàn ông mặc áo gió màu đen, đeo kính đen đang đi tới.
Tuy rằng cô không thể xác định người này có phải là thành viên của tổ chức hay không, song đúng như luật rừng đã nói, nếu bạn không đánh đòn phủ đầu thì thứ đang chờ đợi bạn rất có thể sẽ là cái chết.
Amelie lập tức bước tới trước, cầm dao găm đâm mạnh lên cổ người đàn ông.
Đúng lúc này, người đàn ông bỗng xoay người lại, giữ lấy dao găm bằng bàn tay có đeo găng.
Amelie thoáng cả kinh, muốn rút dao găm về, nhưng dao găm lại kẹt cứng trong tay gã ta. Với sức lực của cô thì căn bản là không thể rút ra được.
"Cô là Widowmaker?" Người đàn ông tò mò hỏi.
"Anh là ai?" Amelie cảnh giác.
"Cô có thể gọi tôi là Số Bảy. Hiện tại tổ chức của tôi cần tìm hiểu một vài tin tức từ cô, hãy ngoan ngoãn đi theo tôi, nếu không tôi sẽ áp dụng thủ đoạn đặc biệt. Đúng rồi, tôi không thích đánh phụ nữ đâu đấy!" Số Bảy mỉm cười nói.
Tuy rằng người này không cùng tổ chức với mình, song Amelie lại không hề có ý định bó tay chịu trói. Cô thả dao găm ra, lùi lại một bước, sau đó giơ chân phải đá thật mạnh vào hạ bộ của Số Bảy. ...
Bầu không khí bỗng trở nên kỳ lạ.
"Anh không bị sao hết hả?" Amelie kinh ngạc.
"Không, đương nhiên là không sao cả!" Số Bảy cũng trả lời một câu có vẻ rất hài hước.
"Fuck!" Thấy Số Bảy gần như không có sơ hở, Amelie không khỏi mắng một tiếng, sau đó lập tức xoay người định chạy trốn từ cửa sổ.
Lúc này cô đã ý thức được rằng mình hoàn toàn không phải là đối thủ của Số Bảy, cho nên chỉ còn con đường chạy trốn mà thôi.
Song cô còn chưa nhảy ra khỏi cửa sổ thì đã bị Số Bảy chém vào gáy.
"Xin lỗi cô nhiều, thật ra tôi không thích đánh phụ nữ đâu!" Nhìn Amelie đã lâm vào hôn mê, Số Bảy bất đắc dĩ nói.