Trên thực tế, những sinh vật này là có trí tuệ. Tuy rằng chúng không thể hiểu mình đang nói gì, song thực tế chúng có thể cảm nhận được ý tưởng mà mình muốn biểu đạt trong lời nói.
Đây là một loại cảm giác dựa trên trực giác. Ví dụ như lúc bạn nổi giận hay buồn bã thì những sinh vật này đều có thể nhận thấy cảm xúc của bạn dựa vào trực giác nhạy cảm của chúng.
Tuy rằng trao đổi bằng cách này sẽ rất khó, nhưng cũng coi như khiến Bạch Trạch tìm thấy bí quyết, đồng thời dần dần áp dụng vào thực tiễn, phát huy tác dụng không nhỏ.
Theo Bạch Trạch trấn an, thân thể căng cứng của tiểu hải thú dần dần thả lỏng, cất tiếng "khò khè" từ trong cổ họng, đuôi vỗ lên mặt nước liên tục, có vẻ như rất sung sướng khi được Bạch Trạch vuốt ve.
Ngay tại lúc Bạch Trạch đang an ủi tiểu hải thú thì ở dưới đáy biển sâu, một tiếng thét dài khàn khàn vang lên. Tiếng gầm vang vọng phóng xạ về phía trước khiến mặt biển nổi sóng.
Nghe thấy tiếng thét dài này, Bạch Trạch khẽ cau mày, đang định bảo tiểu hải thú rời xa khu vực này thì một bóng đen khổng lồ chợt xuất hiện trên mặt biển.
Bóng đen chiếm diện tích cực lớn, khoảng chừng nghìn mét, khiến Bạch Trạch thầm giật mình.
Một đôi mắt màu lục sâu thẳm không ngừng phóng to trong tầm mắt của anh ta khi bóng đen dần dần đến gần.
Lúc này, tiểu hải thú dưới thân Bạch Trạch cũng bắt đầu kêu lên với vẻ bất an. Thấy vậy, anh ta vội trấn an nó.
"Roẹt!"
Cơn sóng hình tròn khổng lồ phồng lên trên mặt biển, một cái đầu khổng lồ dữ tợn chậm rãi xuất hiện từ dưới nước.
Thấy con cự thú này, Bạch Trạch lập tức trợn tròn mắt.
[Đào Ngột (Bá chủ hải vực Vọng Hư)]
Thông tin về sinh vật: Vị vua biển cả đỉnh cấp đã ngự trị hải vực Vọng Hư mấy vạn năm, thực lực đạt tới cấp bậc Linh Hồn Hải Vực (Bán thần)!
Lai lịch của sinh vật: ???
Trạng thái của sinh vật: Đỉnh phong, lười biếng (Thiên tính)
Thấy sinh vật này, Bạch Trạch lập tức hết hồn.
"Chạy đi! Chạy ngay đi!"
Lúc này Bạch Trạch vội hét lên với tiểu hải thú bên dưới.
Thân là người chơi, sao anh ta lại không biết Đào Ngột khủng bố cỡ nào. Anh ta có chết cũng không sao, nhưng anh ta không bao giờ muốn thấy tiểu hải thú này bị Đào Ngột nuốt chửng.
Giờ phút này, Bạch Trạch nhớ tới một bài viết về Đào Ngột trên diễn đàn.
Khi đó rất nhiều người chơi đều đang than vãn rằng mình bị Đào Ngột cướp mất linh ngư mới câu được.
Sau khi tiếp xúc với Đào Ngột nhiều lần, có thể nói tính cách ác liệt thích cướp con mồi của nó đã được tất cả người chơi biết rõ. Cho nên khi thấy Đào Ngột xuất hiện, Bạch Trạch đã ý thức được không ổn.
Chắc chắn thằng cha này coi trọng tiểu hải thú mà mình mới thuần phục!
Nghĩ đến đây, Bạch Trạch lại không ngừng thúc giục tiểu hải thú nhanh chóng chạy trốn, trong lòng vô cùng căng thẳng.
Tiểu hải thú không để ý tới tiếng thét của Bạch Trạch mà ngẩng đầu, cất tiếng thét dài với Đào Ngột đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào họ.
"Hú!"
"Chạy nhanh lên, đừng kêu nữa, mày sắp bị nuốt rồi kìa!" Nhìn tiểu hải thú cả gan làm loạn, Bạch Trạch không khỏi nhức đầu.
Lúc này Đào Ngột bỗng đưa mắt nhìn tiểu hải thú, cũng cất tiếng thét dài: "Hú!"
Đào Ngột: "Ta bảo con đừng chạy lung tung rồi mà không nghe, bị bắt rồi đó thấy chưa? Mau cút về nhà, để ta nuốt chửng gã ngồi trên lưng con!"
Tiểu hải thú: "Không, anh ta là chủ nhân của con, anh ta nói từ nay về sau con đều phải nghe lời anh ta, cho nên lời cha nói không là gì hết, chủ nhân mới là lớn nhất!" (Mặt hùng hồn)
Đào Ngột: "..."
Gặp phải thằng con ngốc nghếch như thế, Đào Ngột bỗng cảm thấy nhọc lòng. ...
Nghe thấy lời nói của thằng con ngu ngốc, Đào Ngột không khỏi bất đắc dĩ.
Điển hình là bị bán mà còn đếm tiền cho người ta, hơn nữa rốt cuộc nó dựa vào đâu mà đắc ý như thế?
Đào Ngột suy nghĩ rồi chợt há to miệng: "Con trai, con bị lừa rồi, chờ ta nuốt chửng gã này rồi con theo ta về nhà!"
Thấy Đào Ngột bỗng há miệng đến gần, Bạch Trạch tưởng rằng Đào Ngột muốn nuốt tiểu hải thú nên nhanh chóng tiến lên, nhảy vọt lên cao tung một cú đấm lên đầu Đào Ngột.
Song đòn tấn công của anh ta thậm chí không thể làm rách da của Đào Ngột, ngược lại bị bay ngược về trên lưng của tiểu hải thú.
Thấy vậy, tiểu hải thú chợt ưỡn bụng nhảy lên khỏi mặt nước, quất đuôi lên mặt Đào Ngột.
"Bốp!"
"Thứ ngu si kia, mi làm gì đấy hả?!" Đào Ngột lập tức nổi giận.
"Kẻ địch của chủ nhân chính là kẻ địch của con!" Tiểu hải thú đúng lý hợp tình, rõ ràng là mấy ngày nay bị tẩy não đã hoàn toàn có tác dụng.
Thân là sinh vật có tiềm lực trở thành Linh Hồn Hải Vực trong tương lai, có điều mà Bạch Trạch không biết là tiểu hải thú đều có thể nghe hiểu lời nói của anh ta trong mấy ngày phiêu lưu trên biển, chẳng qua không thể trao đổi với anh ta mà thôi.
Cho nên khi thấy Bạch Trạch bị ức hiếp, tiểu hải thú mới được năm tháng tuổi, tâm trí còn chưa trưởng thành, lại bị Bạch Trạch dạy dỗ một thời gian đã cảm thấy như thể mình cũng bị ức hiếp vậy, bắt đầu phản kích ngay.