Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 617 - Chương 617: Biến Thành Tro Bụi

Chương 617: Biến Thành Tro Bụi Chương 617: Biến Thành Tro Bụi

Hơi thở nóng bỏng khiến tất cả vật phẩm xung quanh đều bốc hơi chỉ trong chớp mắt, kể cả Nhiếp Phong đứng trước lò dược cũng không thể chống lại sự ăn mòn từ lực lượng mang tính hủy diệt này, biến thành tro bụi trong tích tắc.

Trong lúc lan tràn, lực lượng này còn không ngừng hấp thụ pháp tắc hệ bóng tối ở xung quanh, lực lượng tích trữ càng ngày càng nhiều.

Điều này khiến Lục Vô vô cùng giật mình.

Sau khi Minh Phủ bị phá, tuy rằng Lục Vô cũng cảm thấy tiếc hận, song lại không hề lo lắng.

Bởi vì ít ra những người chơi sẽ không chết, mà đám Đồng Quải thì lại không chết thật. Minh Phủ chỉ bị mất đi trong khoảng thời gian ngắn ngủi thôi, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày trở lại trong tay những người chơi.

Nhưng lực lượng hủy diệt bên trong Hiệp Hội Luyện Dược Bàn Thạch lại khiến hắn hết hồn. Bởi vì lực lượng này còn đang lan rộng liên tục, đã làm rạn nứt không gian bên trong Hiệp Hội Luyện Dược Bàn Thạch, sẽ bùng nổ bất cứ lúc nào.

Thậm chí Lục Vô không kịp kiểm tra nguyên nhân, chỉ có thể vội vàng dùng hồn tệ thu mấy tòa kiến trúc quan trọng trong Minh Phủ vào trong thần khí trước.

Đúng lúc này, lực lượng mang tính hủy diệt bành trướng đã xé rách không gian bên trong Hiệp Hội Luyện Dược Bàn Thạch. Năng lượng khủng bổ lập tức nổ tung.

Năng lượng mà chủ thể là pháp tắc hệ bóng tối này quá khổng lồ, chỉ trong chớp mắt đã nuốt chửng tất cả kiến trúc trong Minh Phủ. Tất cả mọi thứ đều tan biến dưới ánh sáng màu đen, kể cả đám chiến sĩ thuộc hạ của Nhật Diệu cũng không thể tránh thoát. Thậm chí còn chưa kịp biết chuyện gì đang xảy ra thì đã bị ánh sáng đen xóa sổ.

Sau khi ánh sáng đen chói mắt chậm rãi tản ra thì một đám mây hình nấm màu đen bùng lên trên bầu trời Minh Phủ, mặt đất rung chuyển kịch liệt.

Nhưng cơn sóng xung kích này lại lan ra khắp nơi, mở rộng phạm vi hủy diệt.

Đây chính là lực lượng của pháp tắc hệ bóng tối, lực lượng của thiên địa mà chỉ có thần linh mới có thể nắm giữ.

Ngay cả Nhiếp Phong cũng không biết rằng lực lượng của pháp tắc hệ bóng tối bị cảm xúc phẫn nộ và tuyệt vọng của anh ta ảnh hưởng sẽ xảy ra biến hóa thần kỳ như thế. Nhưng vào lúc này, lực lượng đó đã hoàn toàn mất kiểm soát.

Đùng!

Mặt đất xung quanh khu vực bạo tạc bắt đầu sụp xuống, thậm chí hố đất ở khu vực trung tâm liên tục mở rộng ra bên ngoài.

Cả Minh Phủ như thiên đường rơi xuống địa ngục, dần dần tan biến thành từng mảnh.

Dư ba sau vụ nổ kéo dài khoảng chừng hơn mười phút. Đến khi năng lượng hệ bóng tối tàn sát bừa bãi tan biến thì Minh Phủ đã hoàn toàn biến mất.

Chỉ còn lại một cái hố trời hình tròn. Có thể nói cả Minh Phủ đã bị vụ nổ có chứa pháp tắc hệ bóng tối xóa sổ triệt để.

Chứng kiến cảnh tượng này, Lục Vô đã hoàn toàn trố mắt. Bắc Ly cũng mở to mắt nhìn, ngay cả kem cũng quên liếm, cùng nhau lâm vào khiếp sợ.

Giờ phút này, tâm trạng của Lục Vô phức tạp đến tột độ. Hắn không biết nên nói gì cho ngầu, thậm chí không muốn phát biểu một lời.

Dẫu Minh Phủ có rơi vào tay Nhật Diệu, nhưng nhất định sẽ được những người chơi nhanh chóng trưởng thành giành lại. Nhưng bây giờ lại bị nổ tung rồi... Không còn nữa... Một chút cặn bã cũng không còn sót lại...

"Tức không anh giai?" Dường như đã hoàn hồn lại, Bắc Ly thè lưỡi vừa liếm kem vừa hỏi.

Lục Vô: "..."

Lục Vô đã tức giận đến mức không nói nên lời. Bởi vì hắn biết mình đã tổn thất một khoản hồn tệ cực lớn, một khoản dùng để kiến thiết.

Tuy rằng những kiến trúc chủ yếu như Tàng Thư Các, Anh Linh Điện đều đã được thu vào không gian, nhưng trừ những cái này ra, lại trừ những kiến trúc được xây dựng bằng âm khí ra thì vụ nổ này đã khiến hắn tổn thất từ mười triệu hồn tệ trở lên.

Giờ đây trái tim Lục Vô đang rỉ máu, thậm chí rất muốn đập bể đầu Nhiếp Phong.

Hắn không ngờ tên người chơi thoạt nhìn nhã nhặn như vậy mà lại nhẫn tâm đến thế, chế tạo ra cả vũ khí hạt nhân để lôi kéo kẻ địch chết chung.

Lục Vô thật sự muốn thưởng cho Nhiếp Phong được bay màu vĩnh viễn để khen ngợi cho lòng dũng cảm của anh ta.

Nhìn Lục Vô im lặng nghiến răng, Bắc Ly liếm kem một phát, sau đó lập tức nói: "Bình tĩnh, bình tĩnh!"

Nghe vậy, Lục Vô càng không thể bình tĩnh nổi. Hắn không thể chia sẻ nỗi đau này cho người khác mà chỉ có thể thừa nhận một mình nên đau lòng quá.

Vì thế hắn cướp lấy kem của Bắc Ly cắn một miếng thật to, sau đó bình tĩnh nhìn Bắc Ly ngây ra như bỗng nói: "Bình tĩnh, bình tĩnh!"

Chia sẻ nỗi đau quả nhiên là có thể giúp ta bớt đau đớn hơn. Lục Vô nghĩ vậy, vì thế lại cắn một miếng nữa.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bắc Ly dần dần đỏ bừng, sau đó chợt nhảy cẫng lên, dùng đầu tông vào ngực Lục Vô.

"Tôi liều mạng với anh!"...

Lúc này, Lục Vô và Bắc Ly đều cảm thấy vô cùng đau lòng.

Lục Vô đau lòng là vì Minh Phủ đã bị nổ tung. Tuy rằng hắn vẫn có đủ tiền để xây dựng lại, nhưng vẫn cảm thấy đau lòng.

Bình Luận (0)
Comment