Mỗi năm, trong đám tạp dịch đều sẽ xảy ra chuyện này. Thấy vẻ mặt đờ đẫn của đám tạp dịch, Tiêu Lãng cũng không muốn hỏi nữa. Hắn ta nói với mấy tên đệ tử bên cạnh: "Chư vị sư đệ, các ngươi đi tìm người đi, mang theo Hắc Ngục Chân Ấn. Chỉ cần ra ngoài phạm vi thì có thể cảm ứng được. Chúng không chạy thoát được đâu!"
"Vâng, thưa sư huynh!" Đệ tử Hắc Ngục Tông bên cạnh hắn ta đồng thanh trả lời, sau đó tự chọn một phương hướng rời đi.
Sau khi đám đệ tử rời đi, Tiêu Lãng xua tay cho đám tạp dịch lui xuống, đồng thời xoay người rời đi.
Thực ra hắn ta không hề lo lắng sẽ có tạp dịch chạy thoát. Chung quy dãy núi Đế Lăng rộng lớn biết bao, không mang theo đủ thức ăn thì tạp dịch có thể chạy được bao xa chứ? Huống hồ còn có Hắc Ngục Chân Ấn bảo đảm, với lực lượng của phàm nhân thì không thể nào thoát khỏi sự khống chế của Hắc Ngục Tông được.
Lúc này, Hắc Hổ trà trộn trong đám tạp dịch, cũng bày ra vẻ mặt đờ đẫn.
Khác với những người khác là Hắc Hổ biết rõ rốt cuộc đám tạp dịch kia đã đi đâu. Bởi vì chính anh ta đã làm chuyện này.
Phẩm chất linh căn của anh ta là kém cỏi, nếu chỉ tu luyện bằng cách thổ nạp thì sẽ không bao giờ có cơ hội thoát khỏi ma chưởng của Hắc Ngục Tông.
Cho nên anh ta mới đưa mắt nhìn những tên tạp dịch không hề đề phòng anh ta, dùng thủ đoạn tàn nhẫn giết chết họ, sau đó dùng Đoạt Cơ Đại Pháp ngưng tụ huyết nhục của họ thành một viên huyết hoàn có thể tăng căn cơ lên, sau đó nuốt chửng.
Tất cả mọi hành vi không để lại bất cứ dấu vết nào. Cho nên anh ta hoàn toàn không sợ sẽ bị điều tra ra là do mình gây nên.
Sau khi cướp đoạt căn cơ (linh căn) của gần mười tên tạp dịch, Hắc Hổ vui sướng phát hiện linh căn kém cỏi của mình lại tiến hóa thành linh căn cơ sở trong trò chơi.
Thậm chí trong đó có một tạp dịch sau khi luyện hóa ra huyết hoàn thì giúp anh ta tăng vọt từ linh căn kém cỏi 72% lên linh căn trụ cột 18%.
Sau khi phẩm chất linh căn tiến hóa, tốc độ tu luyện quả nhiên cũng được tăng lên.
Sống trong Hắc Ngục này, vô số lần Hắc Hổ từng ảo tưởng sẽ có người tu luyện chính phái cưỡi mây đạp gió đến đây, phất tay chém giết ma giáo Hắc Ngục Tông này để cứu mình ra khỏi nước sôi lửa bỏng.
Nhưng suy cho cùng thì đó chỉ là ảo tưởng thôi, Hắc Ngục Tông ác độc vẫn yên lành, tiếp tục ngược đãi họ một cách tàn nhẫn hết ngày này qua ngày khác.
Sau khi chiếm được "Đoạt Cơ Đại Pháp", Hắc Hổ cảm thấy đây là cơ hội của mình. Tuy rằng thủ đoạn trưởng thành cực kỳ tàn nhẫn, song anh ta cảm thấy chỉ khi nào mình nhẫn tâm hơn Hắc Ngục Tông thì mới có cơ hội vùng lên.
Hắc Hổ đã sớm không còn để ý là đúng hay sai nữa. Anh ta đã chịu đủ cuộc sống như vậy rồi. Nếu có thể sống sót thì dù phải trở thành ma giáo như Hắc Ngục Tông cũng có sao đâu.
Không! Chỉ cần có thể sống sót, mình phải ác hơn chúng mới được.
Ba năm trôi qua, tâm tính của Hắc Hổ đã thay đổi từ lâu, không còn là người thiếu niên thiện lương nhiệt huyết kia nữa. Giờ đây trong mắt Hắc Hổ, hoàn cảnh đã thay đổi, nhiệt huyết và lương thiện là ngu xuẩn! Phải nhẫn tâm không từ thủ đoạn thì mới là cách duy nhất để sống sót.
Lại là một ngày bận rộn, đến ban đêm, Hắc Hổ vẫn chưa đăng nhập vào game mà đi đến nhà gỗ bên cạnh linh điền số ba, đẩy cửa bước vào.
Tên tạp dịch sống ở đây thấy cửa bị mở ra thì sợ tới mức lùi lại mấy bước, còn tưởng là đệ tử trong tông đến đây.
Nhưng khi thấy người tới cũng là tạp dịch thì gã mới khôi phục dáng vẻ đờ đẫn như thường, thậm chí không hỏi tại sao Hắc Hổ lại đến đây mà lấy mũ thực tế ảo ra từ dưới gầm giường, chuẩn bị đăng nhập vào trò chơi.
Hắc Hổ cứ thế nhìn gã đội mũ thực tế ảo, sau đó bước lên trước, tung một cú đấm vào cổ gã rồi nhanh chóng bịt kín miệng gã lại để tránh phát ra tiếng động.
Tạp dịch điên cuồng giãy giụa, nhưng đối mặt với Hắc Hổ đã là người tu luyện, sức lực của gã quá nhỏ bé, dần dần mất hết sức lực, cuối cùng không nhúc nhích.
Sau khi giết chết tạp dịch này, Hắc Hổ cởi quần áo của gã ra, đặt tay lên chỗ trái tim trên ngực gã.
Trong đầu anh ta bắt đầu tưởng tượng ra quỹ tích vận hành linh khí quen thuộc. Đốm sáng mờ ảo xung quanh chậm rãi xuất hiện, dần dần xông vào cơ thể của tên tạp dịch này.
Sợi tơ đỏ như máu dần dần khuếch tán ra bên ngoài từ chỗ ngực của tạp dịch như mạng nhện rồi dần dần bao trùm thân thể gã.
Trong quá trình luyện hóa, thân thể của tạp dịch chậm rãi thu nhỏ lại...
Hai giờ sau, Hắc Hổ nuốt chửng huyết hoàn rồi bước ra khỏi nhà gỗ, đi tới một căn nhà khác, lại bắt đầu tàn sát để phát triển.
Sau khi giết chết hai tên tạp dịch, Hắc Hổ trở về nhà của mình, đăng nhập vào game.