Trong phân tích của thần khí, ý nghĩa biểu thị bên ngoài của công pháp này là có thể cướp đoạt căn cơ của người khác cho mình dùng. Nhưng thực tế nó còn một hàm ý mịt mờ chính là cướp đoạt căn cơ của người tu luyện công pháp này để phục vụ cho Tà Ma Thần.
Khi đó Lục Vô không chú ý đến điểm này, nhưng Bắc Ly cũng đã phát hiện.
Cho nên lúc Lục Vô chuẩn bị cho bay màu tất cả người chơi trong Hắc Ngục Tông thì Bắc Ly mới ngăn cản. Bởi vì cô bé có cách để khiến Tà Ma Thần thành công rơi xuống hố.
Lúc này, Tà Ma Thần đã sống lại cũng chỉ là một chút ý thức hồi sinh trong linh hồn của Hắc Hổ mà thôi. Nói cách khác, hắn ta căn bản không có linh hồn của mình, bởi vì hắn ta tồn tại phụ thuộc vào linh hồn của Hắc Hổ.
Nhưng Hắc Hổ là người chơi, mà linh hồn người chơi thì bị thần khí thao túng, có nghĩa là bị Lục Vô thao túng.
Tà Ma Thần đã mưu đồ trăm vạn năm, muốn hồi sinh nhờ công pháp rồi lại mở một ván cờ. Nhưng thực tế hắn ta đã bại trận ngay từ khoảnh khắc sống lại.
Chẳng qua Lục Vô cũng không định bắt giữ Tà Ma Thần bỏ vào không gian thần khí ngay lập tức, bởi vì thời cơ còn chưa chín muồi. Lúc này Tà Ma Thần đã là một quân cờ do Lục Vô và Bắc Ly cài đặt sẵn, không có khả năng chạy thoát.
Nhưng không thể không nói Tà Ma Thần là một thiên tài thực sự. Hắn ta đã dùng lực lượng pháp tắc để đánh tan ý thức của mình, hòa nhập với thiên địa. Chỉ khi nào hấp thu linh khí trong thiên địa theo quỹ tích vận hành cố định của công pháp thì ý thức bị đánh tan của hắn ta mới bị tác động mà hội tụ từng chút một, sau đó tiến vào linh hồn theo công pháp.
Nước đi này bị che giấu quá sâu, ngay cả thần linh cũng khó lòng phát hiện. Chỉ cần tu luyện công pháp này thì nhất định sẽ bị Tà Ma Thần ký sinh, đến cuối cùng Tà Ma Thần sẽ mượn thân thể sống lại.
Nhưng Bắc Kỳ Thần Bắc Ly lại chướng mắt công pháp của hắn ta mà vứt nó ở khu vực giáp giới giữa hai đại vực, khiến mưu đồ muốn ký sinh Bắc Ly của Tà Ma Thần hoàn toàn thất bại.
Thực ra Lục Vô cũng rất tò mò tại sao kiếp trước mình lại bỏ qua công pháp này? Ngay cả Lục Vô cũng cảm thấy công pháp cướp đoạt thiên phú của người khác để phát triển này quá mạnh, sức cám dỗ quá lớn. Chẳng lẽ kiếp trước mình đã phát hiện vấn đề trong công pháp này?
Thế là Lục Vô đã hỏi Bắc Ly chuyện này.
Bắc Ly trả lời là, kiếp trước Lục Vô cảm thấy "Tùy Duyên Thiên Pháp" do mình sáng tạo mới là tốt nhất, những công pháp khác đều là rác rưởi. Không chấp nhận phản bác!
Lục Vô: "..."...
Ven bờ hồ dãy núi Đế Lăng.
Ý thức của Tà Ma Thần biến thành sương mù màu đen dày đặc cuồn cuộn trong không trung.
Giờ đây Tà Ma Thần rất phấn khởi, bởi vì hắn ta đã sống lại, có thể bắt đầu lại tất cả từ con số không.
Tuy rằng hắn ta không thể có được linh hồn của Bắc Kỳ Thần Bắc Ly, nhưng chí ít hắn ta vẫn hồi sinh. Có Đoạt Cơ Đại Pháp trong tay, cộng thêm thần cách của mình trong danh sách bảng Âm Thần, hắn ta sẽ nhanh chóng trỗi dậy lần nữa.
Nhìn thoáng qua Hắc Hổ đã không còn động tĩnh trên mặt đất, Tà Ma Thần hóa thân khói đen bỗng trầm xuống, nhào vào thi thể của trưởng lão Huyết Hàn và đệ tử Hắc Ngục Tông.
Tuy rằng là thời đại mạt pháp, song dưới sự tác động ý thức cường đại của Tà Ma Thần, linh khí mỏng manh điên cuồng tụ tập đến đây, khắc họa Đoạt Cơ Huyết Trận trên thân thể của Huyết Hàn và một đệ tử Hắc Ngục Tông khác. Theo linh khí nhập thể, thi thể của chúng nhanh chóng tan rã, cuối cùng biến thành hai viên thuốc đỏ như máu bóng loáng.
Sau đó, khói đen cuốn lấy hai viên huyết hoàn, nhảy vào trong người Hắc Hổ.
Lúc này Hắc Hổ vẫn chưa chết hẳn mà linh hồn lúc sáng lúc tối, khẽ run rẩy. Một cái lỗ đen chậm rãi hình thành bên cạnh, cứ như thể linh hồn của anh ta sẽ rời khỏi thân thể rồi chui vào đó bất cứ lúc nào.
Chẳng qua sau khi Tà Ma Thần nhập vào người thì linh hồn của Hắc Hổ bị nhốt trong thân thể, cộng thêm huyết hoàn bồi bổ, dần dần không xao động nữa.
Bây giờ hắn ta còn chưa thể khiến Hắc Hổ chết mất. Bởi vì tuy ý thức của hắn ta rất mạnh, nhưng số lượng thật sự là quá ít, vừa nãy giết chết Huyết Hàn lại càng khiến hắn ta tiêu hao một phần ý thức nên hắn ta còn cần linh hồn của Hắc Hổ để tẩm bổ cho ý thức của mình, sau đó chọn thời cơ khác để chiếm lấy linh hồn của Hắc Hổ.
Nếu không phải vừa rồi gặp tình huống khẩn cấp thì hắn ta còn đang trong trạng thái ngủ say dần dần phát triển chứ không thức tỉnh vào lúc này.
Không biết đã qua bao lâu, Hắc Hổ chậm rãi mở mắt ra.
Vừa tỉnh lại, Hắc Hổ lập tức đứng dậy, cảnh giác quan sát xung quanh.
Mình còn chưa chết à?