Chẳng qua đệ tử quản sự ở bên dưới đều rất quen thuộc với tên của tạp dịch mà mình quản lý. Không khó để tìm thấy tạp dịch tên là Hắc Hổ này!...
Chạng vạng, tiếng hô của trưởng lão vang lên trong tông môn, các đệ tử kể cả tạp dịch đều nhanh chóng chạy đến trước tông môn.
Sau khi tất cả đệ tử và tạp dịch đến nơi, lần này Huyền Thiên Cơ đích thân ra mặt, không hề dây dưa mà trực tiếp cất tiếng hỏi: "Ở đây ai tên là Hắc Hổ?"
Câu hỏi của Huyền Thiên Cơ khiến tất cả tạp dịch và đệ tử kinh ngạc.
Lúc này, Huyền Thiên Cơ lại hỏi: "Ở đây ai tên là Hắc Hổ?"
Giờ phút này, trán Hắc Hổ ứa ra mồ hôi. Anh ta không rõ rốt cuộc tại sao mình lại bại lộ, hơn nữa gần đây anh ta bận vẽ trận pháp huyết tế nên ngay cả tần suất săn bắn cũng giảm bớt, theo lý mà nói sẽ không để lộ dấu vết mới đúng.
Lúc này Hắc Hổ hoàn toàn không biết rằng những người chơi trên diễn đàn đã sớm bán đứng anh ta rồi.
"Chưởng môn, không biết ngài tìm người này có việc gì?" Một trưởng lão tò mò hỏi.
"Gã chính là kẻ săn bắn trong bóng tối!"
Câu trả lời của Huyền Thiên Cơ khiến tất cả đệ tử tông môn và tạp dịch đều ồ lên.
Nghe vậy, trái tim Hắc Hổ cũng đập hụt một nhịp, trong lòng không còn chút hy vọng nào, chỉ còn lại ý định chạy trốn.
Lúc này, tạp dịch đứng bên cạnh Hắc Hổ bỗng tản ra, khiến anh ta bại lộ trước mặt mọi người.
Đám tạp dịch đương nhiên biết Hắc Hổ. Chưa chờ đệ tử quản sự phát biểu thì đã bán đứng anh ta trước tiên. ...
Sau khi đám tạp dịch tản ra, Hắc Hổ đứng tại chỗ có vẻ cực kỳ bắt mắt, trở thành tiêu điểm trong đám đông.
Giờ khắc này, sắc mặt Hắc Hổ trắng bệch.
Tuy rằng anh ta rất muốn chạy trốn, song xung quanh toàn là đệ tử Hắc Ngục Tông, thậm chí còn có cả trưởng lão và chưởng môn ở đây, với thực lực của anh ta thì hoàn toàn không có khả năng chạy trốn.
Đúng rồi, Tà Ma Thần!
Nghĩ tới Tà Ma Thần, Hắc Hổ như tìm thấy phao cứu sinh, điên cuồng rít gào trong đầu, mong Tà Ma Thần có thể giúp đỡ anh ta.
Nhưng mặc cho Hắc Hổ có gào thét kiểu gì thì Tà Ma Thần cũng không hề đáp lại.
Thấy Hắc Hổ đứng yên tại chỗ, Huyền Thiên Cơ nở nụ cười.
Hắn ta bước xuống bậc thang, đi đến trước mặt Hắc Hổ từng bước một. Đệ tử và tạp dịch xung quanh thấy thế thì nhanh chóng tách ra một con đường cho hắn ta.
Huyền Thiên Cơ không có ý định cứ thế giết chết Hắc Hổ, bởi vì hắn ta còn đang nắm giữ cơ duyên lớn trong trò chơi.
Đối với một công pháp có thể tăng thực lực nhanh chóng trong thời đại mạt pháp thì sao hắn ta lại không thèm nhỏ dãi cho được. Tuy rằng Hắc Hổ nhất định phải chết, nhưng cũng phải chờ đến khi hắn ta áp bức hết giá trị trên người Hắc Hổ mới được.
Huyền Thiên Cơ bước đến trước mặt Hắc Hổ, mỉm cười nói: "Đoạt Cơ Đại Pháp đúng không?"
Hắc Hổ kinh ngạc buột miệng: "Tại sao ngươi lại biết?"
Nghe thấy Hắc Hổ thừa nhận, Huyền Thiên Cơ không khỏi mừng thầm, nhìn Hắc Hổ bằng ánh mắt khát vọng không thèm che giấu.
Có công pháp này, hắn ta tin rằng mình sẽ không phải phiền não vì không thể đột phá cảnh giới được nữa.
Thậm chí hắn ta đã tính cả rồi, sau khi Hắc Hổ chết, hắn ta cũng sẽ thôn phệ tất cả tạp dịch và đệ tử của Hắc Ngục Tông như những gì mà Hắc Hổ đã làm, khiến họ trở thành bàn đạp trên con đường tăng cường thực lực của mình.
Nghĩ đến đây, Huyền Thiên Cơ lập tức bắt lấy vai phải của Hắc Hổ, dùng sức đè xuống.
Một lực lượng khổng lồ đánh tới khiến Hắc Hổ căn bản là không thể chống lại mà phải quỳ rạp xuống đất.
Hắc Hổ biết mình chỉ còn lại một con đường chết, nỗi sợ hãi trong mắt anh ta tan biến, vẻ mặt chỉ còn lại sự điên cuồng như thể muốn cá chết lưới rách. Lúc này, anh ta cũng giơ tay đấm lên chân của Huyền Thiên Cơ.
"Rầm!"
Quyền cước chạm vào nhau, Hắc Hổ văng ngược ra ngoài.
Thấy vậy, tạp dịch xung quanh đều nhanh chóng lùi lại, rõ ràng là không muốn bị lan đến.
Tuy rằng chỉ trong khoảng một tháng, thực lực của Hắc Hổ đã tăng trưởng vượt bậc, song đối mặt với Huyền Thiên Cơ đã tu luyện mấy chục năm thì vẫn còn thua xa, có thể nói là bị áp đảo về mọi mặt.
Hắc Hổ không cam lòng đứng dậy xoay người muốn bỏ chạy, nhưng vừa xoay người thì đã thấy một trưởng lão Hắc Ngục Tông mặc áo bào tím đang lạnh lùng đứng trước mặt anh ta, sau đó lập tức đá vào ngực anh ta, khiến anh ta lại té ngã trước mặt Huyền Thiên Cơ.
Lúc này, Huyền Thiên Cơ chậm rãi khom lưng, mỉm cười nhìn Hắc Hổ: "Ta đã nói rồi, tất cả mọi thứ đạt được trong trò chơi đều phải nộp lên, ngươi đã quên rồi sao?"
"Suýt nữa là có thể giết chết chúng bay rồi, chỉ còn chút xíu nữa thôi, thật đáng tiếc!" Hắc Hổ vừa nói vừa phun ra một ngụm máu đen, nhổm dậy với vẻ mặt hờ hững.
Đến giờ phút này, chỗ dựa duy nhất là Tà Ma Thần vẫn không hề thấy bóng dáng, có thể nói là không còn cơ hội vãn hồi nữa. Nhưng Hắc Hổ không hề sợ hãi.