"Tại sao lại nói cho tôi biết chuyện này?" Hắc Hổ im lặng trong chốc lát rồi hỏi.
"Bởi vì ta đã quyết định ra tay trước! Tuy rằng ngươi đủ nhẫn tâm, đủ điên cuồng, nhưng ngươi vẫn là thứ phế vật! Ngươi thật sự là đang làm lãng phí thời gian của ta!" Giọng nói khàn khàn của Tà Ma Thần tiếp tục vang vọng trong đầu Hắc Hổ.
Nghe vậy, Hắc Hổ thoáng rùng mình, đang định nói câu gì thì lại cảm thấy đầu óc đau đớn.
Cơn đau này không đến từ thể xác mà đến từ linh hồn. Giờ phút này, ý thức của Tà Ma Thần đang dần dần ăn mòn ý thức của Hắc Hổ, xâm chiếm linh hồn anh ta từng chút một.
Cơn đau trên linh hồn vượt xa nỗi đau trên thể xác. Cho dù Hắc Hổ đã sớm không màng tới sự sống chết cũng không nhịn được cất tiếng kêu thảm thiết.
Tà Ma Thần cũng cảm nhận được cơn đau đớn khiến linh hồn phải run rẩy như Hắc Hổ, nhưng hắn ta không kêu gào mà lại cười phá lên.
Hắn ta vốn định chậm rãi thu gom ý thức vụn vặt của mình trong lúc Hắc Hổ luyện công, chờ ý thức trở nên lớn mạnh rồi lại đoạt xá linh hồn của Hắc Hổ. Bởi vì trong quá trình đoạt xá, ý thức của hắn ta cũng sẽ bị mài mòn, không có đủ số lượng ý thức chèo chống thì không thể đoạt xá thành công.
Nhưng thực tế từ ba ngày trước, ý thức của Tà Ma Thần đã đạt tới yêu cầu đoạt xá. Song hắn ta vẫn không thực hiện đoạt xá linh hồn Hắc Hổ.
Bởi vì sau khi biết trò chơi Chinh Chiến Online liên thông hai giới âm dương, Tà Ma Thần cảm thấy nếu trực tiếp đoạt xá linh hồn của Hắc Hổ thì quá nguy hiểm. Hắn ta không muốn mình bị Bắc Ly khống chế sau khi đoạt xá thành công.
Cho nên hắn ta còn cần tích trữ lực lượng, mãi tới khi có năng lực xóa bỏ dấu ấn cấm đoán trên linh hồn. Chỉ khi nào hoàn thành việc này thì hắn ta mới có thể sở hữu một linh hồn không bị bất cứ khống chế nào.
Tuy rằng Tà Ma Thần vẫn nấp trong linh hồn Hắc Hổ, song thực ra hắn ta luôn tìm kiếm dấu ấn cấm đoán trong linh hồn Hắc Hổ. Nhưng vừa nãy, hắn ta vui sướng phát hiện ra cấm đoán đó, đồng thời bắt đầu thử dùng ý thức phá hủy cấm đoán linh hồn này.
Đó cũng là lý do tại sao vừa rồi hắn ta vẫn không trả lời tiếng kêu của Hắc Hổ.
Ngay vừa rồi, hắn ta đã thành công, cấm đoán linh hồn của Hắc Hổ đã bị phá hủy.
Nói cách khác, linh hồn của Hắc Hổ sẽ không bị kẻ đứng sau trò chơi liên thông hai giới âm dương kia thao túng nữa.
Nếu thời cơ đã chín muồi thì Tà Ma Thần cũng không cần phải che lấp gì nữa.
Lộ ra răng nanh tà ác, bắt đầu ăn mòn linh hồn. Linh hồn của Hắc Hổ dần dần bị Tà Ma Thần chiếm lĩnh...
Nhìn Hắc Hổ ngã xuống đất giãy giụa thét gào, Huyền Thiên Cơ chợt dừng việc tu luyện lại rồi đứng dậy ngay lập tức.
"Ngươi bị sao vậy?"
Hắc Hổ đương nhiên là không thể trả lời mà tiếp tục kêu thảm thiết, giọng điệu thê lương, đồng thời dần trở nên khàn khàn trong lúc thét gào, như thể đang chịu tra tấn vô nhân tính.
Thấy vậy, Huyền Thiên Cơ nhanh chóng bước tới, đặt tay lên người Hắc Hổ, linh khí trong người hắn ta rót vào cơ thể Hắc Hổ để tra xét tình huống của anh ta lúc này.
"Cút!"
Một tiếng rít gào nổ vang trong đầu Huyền Thiên Cơ khiến hắn ta lảo đảo, cuối cùng ngồi bệt xuống đất.
Giọng nói đột ngột xuất hiện khiến Huyền Thiên Cơ giật mình, ngồi dưới đất sửng sốt một lúc mới hồi phục tinh thần.
Giọng nói vừa rồi không phải là của Hắc Hổ, Huyền Thiên Cơ có thể khẳng định điều đó.
Đoạt xá?
Cụm từ này bỗng hiện lên trong đầu Huyền Thiên Cơ.
Tuy rằng chưa bao giờ gặp chuyện đoạt xá, nhưng trong những cuốn sách được lưu truyền từ xưa đến nay của Hắc Ngục Tông cũng có ghi chép tình huống đoạt xá, hơn nữa nó còn là pháp môn mà mỗi đệ tử Hắc Ngục Tông ngày xưa phải học tập.
Cảnh tượng này thật giống với sách cổ miêu tả đoạt xá.
Nghĩ đến đây, Huyền Thiên Cơ lập tức cảm thấy không ổn, vội nhổm người dậy, linh khí hội tụ thành một thanh kiếm trong bàn tay, chém thẳng vào đầu Hắc Hổ.
Một đám khói đen bay ra từ đỉnh đầu Hắc Hổ, va chạm vào kiếm linh khí trong tay Huyền Thiên Cơ.
Không có bất cứ tiếng động nào vang lên, song Huyền Thiên Cơ lại kinh hãi phát hiện kiếm linh khí trong tay mình đang bị khói đen ăn mòn từng chút một, hơn nữa còn đang lan tràn đến tận tay hắn ta.
Thấy vậy, Huyền Thiên Cơ vội vã cắt đứt liên hệ với kiếm linh khí để tránh bị khói đen ăn mòn.
Nhìn Hắc Hổ còn đang giãy giụa gào thét, Huyền Thiên Cơ bỗng không dám ra tay nữa. Tuy rằng con người hắn ta độc ác nham hiểm, song thực tế hắn ta lại rất sợ chết. Cũng giống như lúc trước từng gặp Thất Danh, chỉ cần có thể sống sót thì hắn ta có thể van xin tha thứ, thậm chí là quỳ xuống.
Gặp phải đối thủ quỷ dị nhường này, hắn ta đương nhiên không dám liều mạng. Vì thế Huyền Thiên Cơ nảy sinh ý định chạy trốn.