Nhưng tại sao dấu ấn lại xuất hiện?
Tà Ma Thần nghĩ tới một khả năng, có lẽ cấm đoán mà lúc trước hắn ta tìm thấy là đồ giả để khiến hắn ta mắc câu. Cũng chỉ có như vậy thì hắn ta mới đoạt xá linh hồn Hắc Hổ mà không hề đề phòng.
Vòng tròn màu đen hiện lên ở cuối đường hầm thời không, thân thể hắn ta cũng bị đưa vào không gian thần khí.
Hắn ta ngước mắt nhìn thì thấy hai bóng người một cao một thấp đang đứng cách đó không xa, mỉm cười nhìn hắn ta.
Tà Ma Thần âm thầm cảnh giác, nhìn thoáng qua Lục Vô rồi dời mắt sang chỗ Bắc Ly, sau đó con ngươi chợt co rụt lại.
Trước đó hắn ta từng suy đoán hết thảy mọi việc đều là kế hoạch của Bắc Kỳ Thần Bắc Ly, nhưng hắn ta không dám khẳng định. Song khi thấy Tiểu Bắc Ly, hắn ta dám khẳng định suy đoán của mình.
Hắn ta rất quen thuộc với Tiểu Bắc Ly. Tuy rằng không rõ rốt cuộc thân phận của Tiểu Bắc Ly là gì, nhưng cô ta vẫn luôn đi theo Bắc Kỳ Thần như hình với bóng.
"Quả nhiên là Bắc Ly! Cô ta đang ở đâu?" Trong mắt Tà Ma Thần chứa đầy căm thù.
Hắn ta không tài nào ngờ được rằng ván cờ này còn chưa bắt đầu thì mình đã thua rồi. Giờ đây trong mắt Tà Ma Thần, chắc chắn là Bắc Ly đã đặt bẫy từ lâu, chỉ chờ hắn ta sống lại mà thôi.
Nghe vậy, Bắc Ly cười híp mắt, thò tay chọc Lục Vô.
"Chính là anh ấy đấy!"
Tà Ma Thần kinh ngạc nhìn Lục Vô, sau đó gằn giọng: "Ta hỏi là Bắc Kỳ Thần mà ngươi vẫn đi theo, Bắc Ly ấy!"
Tuy rằng không muốn thừa nhận, song Lục Vô vẫn gật đầu: "Chính là ta đây!"
"Đầu thai ư?"
Lúc này Tà Ma Thần đã nghĩ ra vấn đề nằm ở đâu, nhưng sau đó chợt cau mày: "Không đúng! Trong người của ngươi không có thần ấn của cô ta, không thể nào là kiếp sau của cô ta được!"
"Thần ấn đã bị hủy rồi. Kiếp trước của ta đúng là Bắc Ly, ta không cần thiết lừa ngươi làm gì cả." Lục Vô hờ hững nói.
"Thần ấn của Bắc Ly bị hủy rồi ư?!"
Nghe vậy, vẻ mặt Tà Ma Thần tràn đầy kinh ngạc, ngay cả việc Bắc Ly đi đầu thai hắn ta cũng không thể tin nổi. Theo hắn ta thấy thì trừ phi là Đại Đế ra tay, không thì chẳng có ai sở hữu thực lực vượt trội đủ để bắt Bắc Ly phải đầu thai cả. Nhưng bây giờ nghe thấy thần ấn của Bắc Ly thậm chí đã bị hủy, Tà Ma Thần hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
"Nói cho ta biết tại sao lại thế?" Tà Ma Thần hỏi với vẻ dữ tợn.
Bắc Ly là kẻ địch mạnh mà hắn ta thừa nhận, hắn ta vẫn luôn khát khao có thể thắng ả một ván. Giờ phút này nghe thấy lời nói đó, hắn ta chẳng những không có một chút sung sướng mà chỉ toàn là phẫn nộ.
Bởi vì Bắc Ly không còn trên cõi đời này nữa, vậy thì chẳng lẽ mình sẽ không còn cơ hội chiến thắng ả nữa, chỉ có thể làm kẻ bại trận dưới tay ả cả đời thôi sao?
"Chắc hẳn ngươi cũng đã biết lý do rồi. Tỷ ấy đã từng chiêu mộ ngươi, nhưng ngươi lại từ chối!"
"Nghịch Thiên Minh?" Đôi mắt Tà Ma Thần hiện lên kinh ngạc.
Bắc Ly gật đầu: "Tỷ ấy chưa bao giờ coi ngươi là đối thủ. Trong mắt tỷ ấy, mọi người đều là thần linh trong danh sách bảng Âm Thần, đáng lẽ phải đoàn kết với nhau để đối kháng với tiên giới mới đúng!"
"Cô ta làm vậy khác nào chịu chết!" Tà Ma Thần hừ lạnh.
"Nhưng tỷ ấy dám dũng cảm làm điều đó. Ngươi dám không?" Bắc Ly nhìn Tà Ma Thần bằng ánh mắt tràn đầy khinh thường.
"Không chung chí hướng thì không thể cùng nhau mưu sự nghiệp. Ta không nghịch thiên không có nghĩa là ta không đủ dũng cảm, mà bởi vì mục tiêu mà ta hằng theo đuổi là tiêu diệt mấy tên Đại Đế chấp chưởng âm phủ mà chẳng làm nên trò trống gì kia, sau đó theo đuổi đại đạo Thiên Ma!"
"Không có những Âm Thần tiên cổ liều mình chiếu đấu với thiên giới thì có lẽ ngươi chỉ là tù nhân của thiên giới mà thôi, còn nói gì tới lý tưởng hay là theo đuổi nữa chứ! Ngươi phải hiểu được một điều rằng, ngươi có thể theo đuổi lý tưởng của mình là vì có Âm Thần tiên cổ đã gánh vác trọng trách thay các ngươi!"
"Hiệp ước tam giới khiến tam giới trở nên hòa bình. Nhưng ngươi có biết hòa bình này đã được đổi bằng máu tươi của Âm Thần tiên cổ không?"
"Mà tỷ ấy đã tiếp nhận nguyện vọng của Âm Thần tiên cổ. Chỉ cần tỷ ấy còn sống thì thiên giới mới sẽ không bao giờ được yên ổn. Có những thứ mình phải đích thân tranh đoạt. Một khi thực lực của hai phe không còn ngang hàng thì không bao giờ có chuyện hòa bình sẽ được kéo dài vĩnh viễn. Ngươi đã sống từng ấy năm rồi mà chẳng lẽ không hiểu được đạo lý đó sao?"
Lời mắng giận dữ của Bắc Ly như một đòn cảnh cáo đánh vào đầu Tà Ma Thần, khiến vẻ mặt hắn ta trở nên phức tạp.
Trước khi hiệp ước tam giới được ký kết, với tư cách là kẻ thắng lợi, thiên giới đã đưa ra hàng loạt điều ước bất bình đẳng. Song cho dù Âm Thần tiên cổ ở trong thế yếu vẫn không chịu khuất phục mà chọn tiếp tục chiến đấu. Tuy rằng hiệp ước tam giới hiện giờ vẫn có nhiều điều không công bằng, nhưng cũng được đổi bằng máu tươi của Âm Thần tiên cổ.