Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 686 - Chương 686: Kế Hoạch Chiến Tranh

Chương 686: Kế Hoạch Chiến Tranh Chương 686: Kế Hoạch Chiến Tranh

Một lát sau, Eager mở mắt ra, thấy Lục Vô và Bắc Ly thì phản xạ lùi lại một bước.

"Hai người là ai?"

Lục Vô khẽ lắc đầu, vung tay lên. Giao diện diễn đàn Chinh Chiến Online hiện lên trước mắt Eager.

Bên trên chính là bài viết của Eager. Màn hình dần kéo xuống. Eager thấy tiếng kêu gọi mình trở về và lời chúc phúc của những người chơi, cùng với những lời cáo biệt cuối cùng mà họ nhắn lại cho mình.

Giờ khắc này, trái tim Eager nhói đau. Song trong trạng thái linh hồn nên không có nước mắt để thể hiện cảm xúc.

"Server châu Âu của tôi đã giành được hạng nhất hả?" Eager kích động nói.

Lúc này, cậu vẫn không chú ý đến trạng thái của mình lúc này, hoàn toàn đắm chìm trong niềm vui khi nghe thấy server châu Âu được giải nhất.

Đối mặt với một người chơi yêu tha thiết Chinh Chiến Online như vậy, Lục Vô bỗng cảm thấy buồn bã.

Lúc này, cậu chàng mới chú ý thấy lời nhắn của các đồng đội trong bài viết.

Họ kể lại mình đã kiên cường chống chọi đến giây phút cuối cùng của cuộc đời như thế nào. Nhưng mạng sống rất yếu ớt, cuối cùng mình vẫn không thể chịu được sự tra tấn của bệnh tật...

"Tôi đã chết rồi!" Vẻ mặt Eager dại ra, bỗng nhớ lại tại sao mình lại ở đây, không phải mình đang tiếp thụ trị liệu sao?

"Cha, mẹ!" Eager trông có vẻ rất kích động. Bây giờ cậu cũng phát hiện thân thể mình lại biến thành hư ảo, nổi lơ lửng trong không trung.

"Ừ, cậu đã chết rồi!" Tuy rằng biết đáp án này rất khó chấp nhận, song Lục Vô vẫn gật đầu nói.

"Đây là đâu?" Eager lùi lại một bước rồi lên tiếng hỏi với vẻ căng thẳng.

Nghe thấy Eager hỏi vậy, Lục Vô bỗng nhớ tới câu "Mong thiên đường không có ốm đau" mà vô số người chơi nói trong bài viết. Điều này khiến hắn rất đau đầu, dù sao đây lại không phải là thiên đường gì đó.

"Đây không phải là thiên đường. Nếu muốn so sánh thì nó càng tương tự với địa ngục theo quan niệm của cậu hơn!"

Lục Vô cũng không nói sai. Suy cho cùng thì thần khí được làm bằng lực lượng của Lục Đạo Luân Hồi, cũng coi như là một phần của âm phủ. Mà địa ngục cũng là một bộ phận của âm phủ.

Nghe vậy, linh thể của Eager bắt đầu lập lòe, thoắt ẩn thoắt hiện, rõ ràng là sợ hãi.

"Địa ngục? Tại sao tôi lại ở địa ngục?" Eager hoảng sợ hỏi.

Lục Vô cố gắng làm cho giọng nói của mình trở nên ôn hòa hơn, vì thế hắn nói: "Chú em à, có bất ngờ không? Kích thích không?" (À nhầm... )

"Đừng kích động. Đây cũng không phải là địa ngục, mà là một nơi có thể cho cậu sinh mệnh mới!"

"Có thể khiến tôi hồi sinh hả?" Nghe vậy, Eager lại kích động.

Lục Vô lắc đầu: "Cậu đã chết rồi, cậu nhất thiết phải nhận rõ sự thật này. Nhưng tôi có thể giúp cậu sống lại với một thân phận khác."

Nghe Lục Vô giải thích, điều đầu tiên mà Eager nghĩ tới chính là đầu thai. Vẻ mặt cậu bỗng lộ ra tiếc nuối, chung quy mọi thứ đều phải bắt đầu lại từ đầu, quá khứ sẽ dần dần rời xa...

Lục Vô: "..."

"Đầu óc cậu lắm kịch bản quá đấy nhé!" Bắc Ly vừa gặm đùi gà vừa lườm Eager.

"Thôi, lười giải thích với cậu, Bắc Ly, cho cậu ta ít thông tin về người chơi đi!"

"Dạ!" Bắc Ly chỉ đùi gà vào Eager, nhất thời một phần tư liệu về người chơi trong thần khí ồ ạt tràn vào đầu Eager.

Rất nhiều tin tức về người chơi bắt đầu cuồn cuộn trong đầu Eager. Cậu đọc những thông tin này, vẻ mặt càng ngày càng kinh ngạc.

"Trò chơi này thật sự tồn tại!" Sau khi đọc xong thông tin, Eager kinh ngạc thốt lên.

"Bình tĩnh đi, thiếu niên!" Lục Vô nói.

"Bây giờ tôi sẽ cho cậu hai sự lựa chọn, thứ nhất là đưa cậu đến nơi mà cậu nên đi, thiên đường hoặc địa ngục. Thứ hai là sống lại bằng thân phận NPC. Đương nhiên, nếu cậu chọn cái thứ hai thì sẽ có rất nhiều cấm kỵ, chúng sẽ hạn chế cậu rất nhiều!"

Lời nói của Lục Vô nửa thật nửa giả.

Nếu Eager chọn đầu thai thì đương nhiên không có chuyện đến thiên đường hay địa ngục gì cả mà vẫn sẽ đắm chìm trong thần khí, mãi đến khi Lục Vô muốn đánh thức cậu.

"Tôi còn có thể trở lại trong trò chơi ư?" Eager bỗng trở nên phấn khởi.

"Nghiện internet không nhẹ đấy!" Bắc Ly cười híp mắt.

"Đúng, cậu có thể trở về, có điều chỉ có thể trở về với thân phận là một NPC. Hơn nữa trí nhớ về chúng tôi sẽ bị xóa mất, nhưng toàn bộ ký ức khi còn sống của cậu sẽ vẫn được giữ lại, đồng thời cậu sẽ được nhận một sứ mệnh khác!"

Nghe vậy, Eager im lặng. Tuy rằng cậu còn nhỏ tuổi, nhưng không hề ngốc, vẫn có chút suy đoán của mình.

"Các anh làm thế là có mục đích gì đó phải không?"

"Coi như là vì sự trỗi dậy của nhân tộc đi. Tôi vẫn sẽ đứng về phía người chơi, nếu cậu tin lời tôi!" Lục Vô cười hờ hững.

Nghe Lục Vô giải thích, nội tâm Eager lâm vào giằng xé.

"Yên tâm đi, anh ấy vốn có thể tùy ý quyết định vận mệnh của cậu, nhưng anh ấy đã cho cậu cơ hội này. Cậu cũng là người chơi đầu tiên trong game nhận được cơ hội này đấy!" Bắc Ly cắn một miếng thịt rồi nói.

Bình Luận (0)
Comment