Hokushin Itto im lặng lắng nghe, vẫn không nói một lời.
Lúc này, Iai Mei lại chọc tay phải của gã: "Anh cảm thấy thế nào?"
"Gì cơ..." Hokushin Itto đang định hỏi lại thì bỗng ngây ngẩn cả người.
Thân hình gã run rẩy, chậm rãi giơ tay phải lên.
Cánh tay này đã bị mất suốt mười năm. Cho nên mặc dù đã tiến vào trò chơi, gã đều không chú ý đến tay phải của mình. Nhưng vừa rồi Iai Mei chạm vào, gã lại nhận được xúc cảm phản hồi từ tay phải.
Giờ khắc này, Hokushin Itto lại bị rung động. Gã thử giơ tay phải lên nắm tay lại. Cảm giác này vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, nhưng vô cùng chân thật.
"Hừ hừ, sợ chưa? Đây chính là một trong những công nghệ đen của Chinh Chiến Online đấy! Tất cả khiếm khuyết trong hiện thực của anh đều có thể được hồi phục ở đây. Chinh Chiến nhà tôi thật là vô địch!" Iai Mei tiếp tục lên mặt, cứ như thể trò chơi này là do nhà cô phát hành vậy, vẻ mặt tràn ngập kiêu ngạo và tự hào.
"Đúng rồi, Itto anh quen dùng loại vũ khí nào? Server châu Á chúng ta không hạn chế vũ khí, đi theo tuyến đường tiến hóa, đây là một đặc điểm nổi bật của server chúng ta đấy nhé. Anh muốn dùng cái gì cũng được!"
Nghe vậy, sắc mặt Hokushin Itto thoáng khựng lại.
Gã nghĩ đến đầu tiên chính là "Kiếm". Nhưng mười năm trong ngục giam, gã cảm thấy mình sẽ không bao giờ chạm vào kiếm nữa.
Tu luyện "kiếm ý" khiến thân thể gã bị tổn thương vô cùng nặng nề. Cho dù gã không mất tay phải, làm theo lời dặn của bác sĩ thì gã cũng chỉ còn sống được mười lăm mười sáu năm mà thôi. Mười năm qua gã đã sống trong lao ngục, thời gian còn lại cũng không nhiều, thân thể tàn phế lay lắt này thì sao có thể dùng kiếm được?
Cho nên trong suốt mười năm ngồi tù, gã đã suy nghĩ cẩn thận, cắt đứt niệm tưởng với kiếm.
Nhưng giờ khắc này, gã bỗng nhớ tới lúc trước Iai Tegi từng nói với gã: "Chúng tôi chờ huyền thoại về anh được viết tiếp!"
Vẻ mặt Hokushin Itto dần dần trở nên kiên định. Gã lập tức nói: "Kiếm!"...
Nghe Hokushin Itto nói "kiếm", Iai Mei không khởi cười gian xảo: "Anh cũng biết dùng kiếm hả? Có cần tôi dạy anh không? Tôi dùng kiếm giỏi lắm đấy nhé."
Nghe vậy, Hokushin Itto lắc đầu: "Tôi biết dùng rồi!"
"Hừ, không muốn học thì thôi. Đừng trách tôi không nhắc anh nhé, anh đã bỏ qua một cơ hội được bậc thầy kiếm đạo dạy bảo rồi đấy! Phải biết rằng người khác muốn tôi dạy, cho dù bỏ tiền cũng chưa chắc đã có cơ hội đâu!"
Trên thực tế, tuy rằng Iai Mei lớn lên trong kiếm quán, nhưng trình độ kiếm thuật của cô chỉ coi như miễn cưỡng đạt tiêu chuẩn. Chẳng qua khi đối mặt với Hokushin Itto, cô lại tự dưng có cảm giác về sự ưu việt, nghĩ tuy rằng mình không thể sánh bằng các sư huynh, nhưng trước mặt Hokushin Itto chắc chắn là bậc thầy.
Nhưng Hokushin Itto từ chối lại khiến cô thất vọng, cảm thấy mình đã đánh mất một cơ hội để vênh váo rồi.
"Đúng rồi, chuyển cho anh 50 hồn tệ nè, vào Thương Thành mua một thanh kiếm mà mình thích đi!"
Nói rồi, Iai Mei mở khung giao dịch ra, chuyển 50 hồn tệ cho Hokushin Itto.
Tuy rằng trông Iai Mei lúc này rất là hào phóng, nhưng Hokushin Itto vẫn thấy được vẻ mặt đau lòng mà cô che giấu rất sâu.
Hokushin Itto mở giao diện Thương Thành ra, bắt đầu học cách mua trang bị nhờ vào hướng dẫn của Iai Mei.
[Trang chủ Thương Thành], [Phân loại trang bị], [Phân loại vũ khí], [Phân loại kiếm]...
Sau khi bấm vào phân loại vũ khí kiếm, vô số vũ khí loại kiếm khiến người ta hoa cả mắt xuất hiện. Vũ khí kiếm có chủng loại cực kỳ phong phú, ngay cả kiếm tu như Hokushin Itto cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Có điều những vũ khí này không phải là thứ mà gã có thể mua. Rất nhiều vũ khí đều có giá rất cao, cộng thêm giới hạn về level nên gã hoàn toàn không thể dùng được.
Vì thế, dưới sự hướng dẫn của Iai Mei, Hokushin Itto lại thu nhỏ phạm vi lựa chọn vũ khí kiếm với mức giá trong vòng 50 hồn tệ, giới hạn level từ 0 đến 5.
Chẳng qua vũ khí loại kiếm xuất hiện trong giao diện Thương Thành vẫn vô cùng đa dạng.
Hokushin Itto nhìn lướt qua các loại vũ khí này, sau đó bắt đầu lựa chọn thanh vũ khí đầu tiên trong trò chơi.
Giờ khắc này, trông Hokushin Itto có vẻ cực kỳ nghiêm túc.
Gã vẫn luôn ghi nhớ lời dạy bảo của cha khi dạy gã học kiếm.
"Kiếm chính là tên của con, thậm chí là danh dự của con. Một người kiếm khách có lẽ sẽ không để lại thứ gì sau khi chết, nhưng kiếm thì khác. Nó sẽ ghi khắc lại quá khứ huy hoàng của con, mỗi khi người đời sau nhắc đến thanh kiếm này thì họ sẽ nhớ tới con trước tiên!"
Đối với một người đã tiếp thụ loại giáo dục này từ nhỏ như Hokushin Itto mà nói, giờ phút này lựa chọn vũ khí không thể nghi ngờ chính là lựa chọn "Đồng bạn" vẫn sẽ đi theo bên mình đến sau này.
Nhìn Hokushin Itto cứ do dự mãi, Iai Mei rất là cạn lời.
Theo cô thấy thì không phải chỉ là một thanh vũ khí xài tạm trong giai đoạn đầu thôi sao? Có cần thiết phải xoắn như thế không?