"Búa rèn truyền kỳ!" Thấy cây búa trong tay Đồng Quải, Cổ Đại Thụ rất là khiếp sợ.
"Đứng đó làm gì? Ném ba loại linh quặng Hắc Diệu Thạch, Đá Mẹ Bạn Sinh với Mã Não Ma Tâm vào lò rèn để nung trước đi!" Đồng Quải bất mãn nhìn Cổ Đại Thụ.
Cổ Đại Thụ vội gật đầu, lấy ba loại linh quặng trên bệ rèn rồi ném nó vào lò rèn, sau đó tiếp tục thổi lửa, tăng tốc độ nung chảy linh quặng.
Đồng Quải cũng bắt đầu lựa chọn vật liệu, lấy linh tài cần rèn ra rồi giơ búa lên bắt đầu gõ.
Mỗi khi Đồng Quải nện búa xuống thì tạp chất trong linh tài đều sẽ biến thành đốm đen xám văng ra ngoài.
Thấy vậy, Cổ Đại Thụ vừa luyện linh quặng vừa nhìn chằm chằm Đồng Quải đang rèn linh tài, rõ ràng là muốn học được chút gì đó từ nó.
"Đúng rồi, lúc này không phải chú Cổ nói là mời đại ca tới giúp mình rèn à? Sao em cảm thấy bây giờ chú ấy chỉ là trợ thủ ấy nhỉ?" Lúc này, Iai Mei nhỏ giọng hỏi.
Nghe vậy, cả đám Inoue Harako không nhịn được trừng Iai Mei một phát, sợ cô nàng lại ăn nói làm hỏng chuyện.
"Cậu kia, lại đây."
Lúc này, Đồng Quải bỗng gọi Hokushin Itto.
Nghe vậy, Hokushin Itto lập tức đi đến bên cạnh Đồng Quải.
"He he, đặt cánh tay phải của ngươi lên đây."
Hokushin Itto không hề chần chờ, lập tức đặt tay phải của mình lên bệ rèn.
"Sẽ đau lắm đấy, cậu đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?" Đồng Quải tiếp tục cười nói.
Ngay cả Đồng Quải cũng là lần đầu tiên thử cách rèn Đúc Máu Thịt này. Giờ đây trong lòng nó đang vô cùng kích động.
Thân là thợ rèn giỏi nhất Bắc Kỳ, nó không chỉ có tài năng trong nghề rèn cực kỳ cao mà còn vô cùng yêu thích công việc này. Chẳng qua việc chế tạo lặp đi lặp lại đã khiến nó không thể nổi lên chút hứng thú nào nữa. Có điều lần này rèn Đúc Máu Thịt lại gợi lên sự nhiệt tình trong lòng Đồng Quải.
"Làm đi!" Hokushin Itto gật đầu.
"Chờ đã, Itto, anh chỉnh cảm giác đau xuống thấp trước đã!" Iai Mei không nhịn được nói.
"Không có tác dụng gì đâu. Rèn đặc thù nên không thể chặn cảm giác đau được. Muốn tiếp tục thì phải nhịn." Đồng Quải nhìn Iai Mei với vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.
"Làm đi, tôi không sợ đau!" Hokushin Itto trịnh trọng nói.
"Vậy thì ngươi nằm xuống trước đi, để ta cố định giúp ngươi thì tốt hơn."
"Không cần, ta chịu được."
"Đừng, cố định chút thì thỏa đáng hơn." Đồng Quải lập tức lắc đầu từ chối.
Hokushin Itto rất là bất đắc dĩ. Gã vẫn rất tin vào khả năng chịu đau của mình, chung quy trước kia cánh tay phải bị nổ tung cũng không khiến gã kêu rên một tiếng.
Chẳng qua nếu Đồng Quải đã yêu cầu thì gã cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể làm theo lời Đồng Quải nằm trên bệ đúc, sau đó mặc cho Đồng Quải trói gã lại bằng một loại dây thừng mềm màu đen.
"Thật sự chịu được sao?" Lúc này, Đồng Quải lại hỏi.
"Không thành vấn đề."
"Chính ngươi nói đấy nhé."
Nói rồi, Đồng Quải giơ búa sắt lên, viên đá quý được nạm trên búa rèn lập tức phát sáng, sau đó nện lên cánh tay của Hokushin Itto thật mạnh.
"Rầm!"
Chiếc búa vừa tiếp xúc với tay phải của Hokushin Itto thì từng tia màu đen tràn ra từ lỗ chân lông trên tay gã.
"Á!" Mạch máu nổi lên trên trán Hokushin Itto, trông vẻ mặt gã vô cùng đau đớn.
Thân thể của gã cũng bắt đầu run rẩy vì đau đớn đến tột độ.
Cảm giác đau đớn này khiến Hokushin Itto cho rằng linh hồn của mình đã lìa khỏi thân xác. Cảm giác trên thân thể rất nhỏ bé, thay vào đó là sự đau đớn ở mức độ sâu hơn, không biết xuất phát từ chỗ nào.
Nhìn Hokushin Itto đã hơi chịu không nổi, Đồng Quải rất là bất đắc dĩ.
Nó biết rõ nỗi đau đến từ linh hồn là khó có thể thừa nhận, cho nên mới nhắc nhở nhiều lần. Nhưng rõ ràng là Hokushin Itto còn chưa chuẩn bị sẵn sàng.
Hơn nữa Đúc Máu Thịt không thể tiến hành riêng lẻ mà cần cả thể xác lẫn linh hồn đồng thời tiến hành rèn, cho dù có chặt cánh tay của Hokushin Itto xuống để rèn thì cũng không được.
"Còn chịu được nữa không?" Đồng Quải không khỏi hỏi.
"Không... Không thành vấn đề. Tiếp đi." Hokushin Itto có vẻ đã hư thoát, nói chuyện cũng trở nên khó khăn.
Đồng Quải gật đầu, lại giơ búa rèn truyền kỳ lên, sau đó đập xuống.
Một phát... Hai phát...
Trong tiếng nện búa của Đồng Quải, Hokushin Itto kêu la đến mức khàn cả cổ, cuối cùng bị Đồng Quải dứt khoát chặn miệng lại để gã không thể kêu thành tiếng.
Lúc này, Hokushin Itto cảm thấy loại đau đớn này còn khiến người ta khó có thể chịu đựng hơn là cái chết. Nhưng gã vẫn cắn răng chịu đựng...
Đám người Inoue Harako đứng xem bên cạnh cũng không khỏi run lẩy bẩy.
"Quả nhiên, mình chỉ phù hợp dùng tóc chế tạo vũ khí thôi." Nhìn Hokushin Itto, Iai Mei nhỏ giọng nói. ...
Quá trình chế tạo vũ khí của Đồng Quải khiến cả đám Iai Mei sợ run lẩy bẩy.
Nhìn dáng vẻ thê thảm của Hokushin Itto lúc này, họ đều cảm thấy đau đơn. Giờ khắc này họ vô cùng may mắn vì mình không chọn làm Đúc Máu Thịt gì đó, coi như là tránh được một kiếp nạn.