[Địa Ngục Đạo III - Bàn Nhược Xá Sinh (Cực)]: Một trong ba đạo cực hạn, lực lượng của Bàn Nhược Ma Đà, thời hạn 1 phút. Trong quá trình này có thể điều khiển mục tiêu đã chọn tiến vào trạng thái trói buộc, đồng thời gây ra bất cứ tổn thương cho bản thân đều sẽ được giảm 85%, mục tiêu bị lựa chọn sẽ gánh chịu tổn thương này.
Phật âm vang vọng xung quanh, phật ấn chữ Vạn (卐) sáng chói sau gáy của sát thủ này. Tất cả tổn thương do hắn ta gây ra cho bản thân đều biến thành chữ viết màu vàng quấn quanh cơ thể Cuồng Chiến Sĩ mục tiêu, không ngừng gây tổn thương cho gã.
Đến cuối video, Cuồng Chiến Sĩ cứ thế bị giết chết bởi sát thủ thi triển Bàn Nhược Xá Sinh.
Lúc này, Mạc Tiểu Tân tắt video, sau đó nói: "Sao? Cháu cảm thấy thế nào?"
"Quá mạnh! Cháu muốn học!" Cầu Cầu phấn khởi nói.
"Biết không, cháu muốn trở thành sát thủ mạnh nhất thì phải học được chiêu này trước đã. Chỉ khi nào bắt đầu từ cái khó nhất thì cháu mới có thể trở thành sát thủ mạnh nhất, chứ không phải là học từ cái đơn giản nhất đâu." Biết thằng nhỏ đã cắn câu, Mạc Tiểu Tân bắt đầu hướng dẫn tiếp.
"Thì ra sát thủ nhất định phải học từ cái khó nhất."
"Đúng thế. Có lòng tin không? Chú tin rằng cháu chắc chắn sẽ học được Bàn Nhược Xá Sinh!" Mạc Tiểu Tân nói tiếp.
"Cảm ơn chú! Cháu sẽ học được Bàn Nhược Xá Sinh, cháu nhất định phải bắt đầu từ cái khó nhất, trở thành sát thủ giỏi nhất trong tương lai." Cầu Cầu nghiêm túc gật đầu nói.
"Ầy, bé ngoan, bé ngoan lắm!" Nói rồi, Mạc Tiểu Tân vui mừng xoa đầu Cầu Cầu, cảm thấy nguy cơ trong tương lai cứ thế bị bóp chết rồi. Mình quả nhiên là cơ trí vô đối.
Còn chuyện Cầu Cầu có thể học được Bàn Nhược Xá Sinh hay không thì Mạc Tiểu Tân hoàn toàn không lo lắng. Bởi vì cho dù người có tư chất sát thủ cao nhất như Tiểu Mặc và bé Bưởi cũng không học được thì sao thằng nhỏ này có thể học được chứ.
"Nhưng mà chú ơi, cháu nên học như thế nào? Cha mẹ chắc chắn sẽ không dạy cháu đâu!" Lúc này, Cầu Cầu buồn bã cúi đầu.
"Đừng sợ, để chú dạy cho! Có điều đây là bí mật giữa chúng ta nên cháu không thể tiết lộ cho người khác đâu nhé."
"Vâng!" Nghe Mạc Tiểu Tân nói chịu dạy mình, Cầu Cầu phấn khởi gật đầu.
Kế tiếp, Mạc Tiểu Tân mở diễn đàn ra, bắt đầu tìm bài viết về Bàn Nhược Xá Sinh do những người chơi nghiên cứu rồi đọc nội dung bên trong cho Cầu Cầu nghe trong vẻ mặt phấn khởi của nó.
Mấy giờ sau...
"Nhóc... Cầu Cầu, cháu đã nhớ chưa?"
"Vâng, nhớ rồi ạ, cháu sẽ cố gắng học tập theo những phương pháp đó!" Cầu Cầu tràn đầy lòng tin gật đầu.
"Ừ, bây giờ chú sẽ đưa cháu về nhà. Có điều cháu phải nhớ kĩ, nhất định đừng tiết lộ bí mật nhỏ của chúng ta nhé! Còn nữa, đừng nói về chuyện của chú cho cha mẹ cháu biết, không thì chắc chắn họ còn sẽ ngăn cản cháu trở thành sát thủ giỏi nhất." Trước khi đưa Cầu Cầu về nhà, Mạc Tiểu Tân không khỏi nhắc nhở.
"Chú yên tâm, đây là bí mật nhỏ của chúng ta!" Cầu Cầu hứa hẹn vô cùng nghiêm túc.
"Ừ, ngoan ghê!"...
Bên bờ biển Lưu Ly.
Tiểu Mặc và bé Bưởi đã tìm mấy canh giờ, trong lúc tâm trạng hai người sắp sụp đổ thì Cầu Cầu bỗng xuất hiện trong tầm mắt họ.
Hai người vội vàng chạy tới chỗ Cầu Cầu.
Cầu Cầu cũng rất vui vẻ vì được gặp lại cha mẹ, nó cười tươi roi rói chạy về phía Tiểu Mặc và bé Bưởi.
Sau đó, trong biểu cảm kinh ngạc của Cầu Cầu, nó bị đè xuống đất, sau đó bị tét mông một trận.
Đêm đã khuya, tiếng gào khóc khi bị đánh của Cầu Cầu truyền đến từ bãi biển.
Hơn nữa còn là phối hợp đánh kép phấn khích. ...
Gần đây, Tiểu Mặc và bé Bưởi rất sầu não.
Bởi vì họ phát hiện từ khi Cầu Cầu nhà mình bỏ nhà đi bụi lần trước thì cứ như là một người khác, trở nên vô cùng ngoan ngoãn, hơn nữa không hề nhắc tới chuyện muốn chuyển chức thành sát thủ nữa.
Nhưng họ lại không cần nó ngoan ngoãn kiểu đó.
Họ vốn định làm theo cách "Thương cho roi cho vọt" như giang cư mận nhảm nhí đã bày để khiến Cầu Cầu tự biết hối cải.
Tuy rằng thằng con có hiếu là bị đánh mà thành, nhưng hình như Cầu Cầu thay đổi hơi quá mức, khiến họ cảm thấy khó tin, thậm chí rất là giả dối.
Trong đó có một chuyện khiến họ buồn rầu, đó là gần đây hình như Cầu Cầu vẫn đang tìm chết!
Đúng, không sai, chính là tìm chết!
Ví dụ như làm cho mình chết đuối, ngộp chết, đi đường vấp té chết vân vân... Hàng loạt hành vi kỳ quái ùn ùn...
Ban đầu, Tiểu Mặc và bé Bưởi còn cảm thấy đó là do Cầu Cầu không chú ý đến nguy hiểm. Nhưng dần dà, họ đã không còn nghĩ như vậy nữa. Bởi vì cách tìm chết của Cầu Cầu càng ngày càng càn rỡ, thậm chí có thể nói là không kiêng nể gì. ...
Giờ phút này, cặp tình nhân nhỏ đang nhìn chằm chằm vào Cầu Cầu đang đứng trên bờ cát.
Còn Cầu Cầu thì nghiêm túc nhìn chằm chằm vào một tảng đá lớn trên bờ cát, trông có vẻ như lại muốn làm gì đó.