Miễn tổn thương 500 đấy nhé!
Giai đoạn hiện giờ, kỹ năng mạnh nhất của hắn ta cũng chỉ có thể gây tổn thương khoảng 650 điểm thôi, hơn nữa còn tính cả tình huống không có phòng ngự.
Nếu kỹ năng này đánh trúng hòa thượng, được miễn 500 điểm tổn thương cố định, cộng thêm miễn tổn thương 55%, nói cách khác, hắn ta chỉ có thể đánh ra tối đa là 82,5 điểm tổn thương. Kết quả hòa thượng còn tự mang theo dội ngược tổn thương 15% nữa chứ.
Không phải đang nói tuyệt chiêu của mình mà đánh trúng hòa thượng thì mình sẽ phải chịu tổn thương còn cao hơn cả hòa thượng sao?
Có còn thiên lý nữa không hả?
Ghen tỵ, vô cùng ghen tỵ.
Hòa thượng mới level 0 mà đã đáng sợ đến nước này rồi, hắn ta không thể tưởng tượng được sau này cấp bậc tăng lên, hòa thượng sẽ còn khủng bố tới mức nào nữa, quả thực là xe tăng hình người di động.
"Thí chủ, còn đánh nữa không?" Viên Phương mong chờ hỏi. Giờ phút này, anh ta rất muốn biết độ tinh thông kỹ năng của mình sẽ tăng lên như thế nào khi bị đánh.
"Đánh cái búa! Không đánh!" Vương Long oán niệm nói.
"Hòa thượng, cậu muốn kiểm tra hiệu quả kỹ năng của mình đúng không?"
Viên Phương không khỏi gật đầu.
"Vậy thì dễ thôi, đi về phía tây bờ biển Lưu Ly, khu Lưu Ly ở đó có rất nhiều dã thú, ví dụ như Thi Lang các kiểu. Cậu tới đó cày độ tinh thông, cũng có thể nhân tiện luyện level luôn!"
"Thí chủ, tiểu tăng không sát sinh!" Viên Phương kinh ngạc.
"Đó đều là sinh vật tà ác, giết nó chính là trừ ma vệ đạo, sao có thể gọi là sát sinh được chứ!" Vương Long trợn mắt khinh thường.
Viên Phương giật mình gật đầu: "Vậy thì tiểu tăng qua đó ngay đây, thí chủ có muốn đi cùng không?"
"Đi chung đi, bây giờ tôi cũng rảnh rỗi mà." Vương Long nhếch miệng cười.
Sau đó hai người cùng nhau đi về phía khu Lưu Ly.
Có điều họ không biết là sau khi thông báo toàn server vang lên, diễn đàn trang chủ chinh chiến đã nổ tung lên rồi. Những người chơi đều đang hỏi newbie nhận được kỹ năng này là ai, tò mò hơn nữa là hiệu quả kỹ năng đó là gì, nhưng mãi mà không thấy có người ra giải đáp.
Lúc này, người chơi trên diễn đàn cũng tràn ngập oán niệm, không thể hiểu được tại sao người chơi kia lại không ra đây thể hiện!...
Khu Lưu Ly, Bắc Kỳ.
Lúc này, Viên Phương đang theo Vương Long đi về phía Nam khu Lưu Ly.
"Thí chủ, không phải anh đã nói là khu vực trung tâm Lưu Ly có rất nhiều quái vật sao? Tại sao chúng ta lại đi về phía Nam?" Lúc này, Viên Phương tò mò hỏi.
"Không an toàn chứ sao. Trước kia nơi này đều là địa bàn của chúng ta, có điều bây giờ ngôi nhà Minh Phủ của chúng ta đã bị thế lực đến từ bên ngoài chiếm đoạt, thế nên chúng ta phải cẩn thận từng tí một. Lỡ gặp phải truy binh quân Cửu Diệu thì khó thoát thân lắm!" Vương Long bất đắc dĩ thở dài.
"Thế lực đến từ bên ngoài ư?" Viên Phương kinh ngạc.
Thấy vậy, Vương Long bèn kể lại cuộc chiến tranh trước khi Minh Phủ nổ tung. Trong lời kể của hắn ta, quân Cửu Diệu quả thực là tội ác tày trời, khiến Viên Phương không khỏi nhíu mày.
"Hòa thượng, sau này cậu cũng là một thành viên của Bắc Kỳ. Chờ đến khi thế lực người chơi Bắc Kỳ chúng ta lớn mạnh, chuẩn bị khai chiến toàn diện với quân Cửu Diệu thì nhớ đến hỗ trợ nhé!" Vương Long suy nghĩ một chút rồi nhắc nhở.
"Đó là đương nhiên. Hành vi của thế lực ngoại lai thật ác liệt, tiểu tăng sẵn lòng cống hiến một phần lực lượng của mình." Viên Phương cười gật đầu.
Hai người vừa nói chuyện phiếm, vừa đi về phía Nam.
Thân là người chơi lâu năm, Vương Long đương nhiên rất quen thuộc với tình hình của khu Lưu Ly. Hắn ta dẫn Viên Phương đi bộ hơn một canh giờ đến một đồng bằng hoang vu.
Họ vừa đến nơi thì đã thấy bầy Thi Lang tụ tập ở cách đó không xa.
"Hòa thượng, đi đi, tôi chỉ đứng nhìn thôi. EXP của loại sinh vật cấp thấp này không có tác dụng với tôi, có điều dùng để cho cậu luyện level lại vừa đủ."
Viên Phương khẽ gật đầu, sau đó đi về phía bầy sói.
Viên Phương đến gần khiến bầy Thi Lang bị kinh động. Chúng quay về phía Viên Phương nhe răng rít gào.
Viên Phương lại không hề khẩn trương chút nào. Dù sao cũng là người từng vào chảo dầu, suýt nữa thành bia đỡ đạn AK. Tuy rằng dã thú trông rất đáng sợ, song đối với Viên Phương mà nói thì cũng không khó khiêu chiến.
Hơn nữa bây giờ anh ta rất muốn biết thần thông "Ma Kha Vô Lượng" mà mình nắm giữ sẽ tăng bao nhiêu độ tinh thông khi bị tổn thương.
Thấy Viên Phương càng ngày càng gần, sói đầu đàng bỗng hú dài, sau đó lấy đà nhảy về phía Viên Phương một cách dữ tợn.
Viên Phương lập tức dừng lại, mặc cho bầy sói vây quanh, anh ta chỉ chắp tay nói: "Phật Tổ phù hộ mày!"
Lúc này, sói đầu đàn đã đến gần, nhảy lên không trung nhào về phía Viên Phương, mắt nhìn chằm chằm phần cổ của anh ta rồi cắn một phát.
"Rắc!" Một tiếng động giòn tan vang lên.
Tiếng vỡ vụn này đương nhiên không phải là cổ của Viên Phương mà là răng nanh của sói đầu đàn.