[Trò chơi nhắc nhở: Phần thưởng lên level: Lượng máu +48, sức chịu đựng +1, lực lượng +1]
Hạnh phúc đến quá đột nhiên khiến Viên Phương trở tay không kịp.
Việc thăng cấp vốn là một vấn đề cực kỳ nan giải đối với Viên Phương. Bởi vì anh ta không thể giết chết quái vật, cho nên điểm EXP đang tăng liên tục trước mắt Viên Phương lúc này chẳng khác nào phước trời ban, Phật Tổ phù hộ.
Nhìn lão ác quỷ ngã trên mặt đất kêu rên, Viên Phương không khỏi lẩm bẩm: "A Di Đà Phật!"
Anh ta vốn tưởng rằng kết quả sẽ là độc trùng bị dội ngược tổn thương giết chết, nhưng không ngờ lại là tình huống này.
Việc này cũng khiến Viên Phương ý thức được chắc chắn lão ác quỷ đã làm gì đó với mình nên mới ra nông nỗi này.
Chỉ tiếc lão lại gặp phải người có "Thân Thể Ma Kha Vô Lượng" là mình.
"Ư a a... Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra... Tại sao lại thế chứ?" Lão ác quỷ co giật trên mặt đất, đôi mắt mở to, trông như đang chịu đựng tra tấn vô nhân đạo.
"Mau... Mau ói độc trùng ra... Mau lên!"
Bởi vì quá đau đớn nên lão ác quỷ tóc tai bù xù, kêu thảm thiết liên tục.
Chẳng qua Viên Phương không hề để ý tới lão, lại càng không đồng tình. Theo anh ta thấy thì đây hoàn toàn là do lão ác quỷ tự làm tự chịu.
Hơn nữa bây giờ anh ta đang đắm chìm trong niềm vui EXP +10 liên tục. Trước tiên không bàn đến chuyện có thể ói ra hay không, cho dù có ói ra được thì anh ta cũng không nỡ.
Theo sinh lực dần cạn kiệt, lão ác quỷ hoảng sợ phát hiện nếp nhăn trên tay mình càng ngày càng nhiều. Lão phản xạ sờ lên má thì tức khắc phát hiện gương mặt mình đã tràn đầy nếp nhăn.
"Mau ói ra đi! Mau lên! Ta van ngươi đấy!" Lão ác quỷ điên cuồng kêu thảm thiết.
Lão giãy giụa muốn đứng dậy.
Song còn chưa đứng vững thì lại lảo đảo ngã xuống, co giật liên hồi, thậm chí sùi bọt mép.
Viên Phương vốn là người phải gánh chịu sự thống khổ này, thế nhưng bây giờ nó lại bị phản hồi lên người lão ác quỷ.
Mỗi khi độc trùng cắn Viên Phương thì sẽ có một phần tổn thương bị chuyển dời lên người lão ác quỷ, sau đó hấp thụ sinh lực trong cơ thể lão để phụng dưỡng cho Viên Phương.
Khoảnh khắc lão ác quỷ nảy sinh ý đồ xấu thì kết cục của lão đã được định sẵn.
Giờ đây, lão ác quỷ vô cùng đau đớn. Lão điên cuồng hét lên, dốc hết sức ngăn cản cơn đau thôn phệ này, song mọi hành động đều vô dụng.
Trong lúc đau đớn đến tột độ, lão ác quỷ thậm chí nảy sinh ý định tự sát.
Nhưng cơn đau ập đến hết đợt này tới đợt khác khiến lão run lẩy bẩy, cho dù muốn tự sát cũng không thể làm được, chỉ có thể co giật trong cơn đau.
Sinh lực dần dần xói mòn. Lúc này Viên Phương đã lên tới level 15, còn lão ác quỷ thì trở nên vô cùng già nua. Mái tóc dài hoa râm nay đã biến thành bạc phơ, mặt cắt không còn một chút máu, già đến mức không ra hình người.
"A Di Đà Phật!" Thấy cảnh này, Viên Phương không khỏi thở dài.
"Thiện ác báo ứng. Lão thí chủ, trước kia ông thích ngược đãi người khác, có lẽ chưa bao giờ nghĩ đến chuyện có một ngày mình cũng sẽ kết liễu mạng sống bằng cách này đâu nhỉ? Hầy!"
Lúc này lão ác quỷ đã ngừng giãy giụa, nước miếng chảy ra từ miệng, chỉ thỉnh thoảng co giật theo phản xạ, trông vô cùng thảm thương.
Trước khi chết, lão ác quỷ vẫn mở to mắt.
Lão biết mình sẽ chết, cũng từng đoán vô số cách chết của mình, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ chết bằng cách này, kết thúc tính mạng của mình bằng cách tra tấn độc trùng do chính mình phát minh.
Một giây trước khi tử vong, lão cảm nhận được cơn đau tột độ mà những tù nhân trước kia đã từng trải nghiệm. Cảm giác này chẳng khác nào rơi vào địa ngục, khiến lão sống không bằng chết, như bị ném vào lò lửa.
Cũng chính vào thời khắc này, lão đột nhiên hối hận, hối hận vì đã phát minh ra thứ này.
Nhưng mọi chuyện đã muộn rồi.
Theo sinh lực xói mòn, nỗi thống khổ của lão ác quỷ cuối cùng cũng chấm dứt. Khi luồng sinh lực cuối cùng chảy ra, con ngươi của lão dần giãn nở...
[Trò chơi nhắc nhở: Bạn đã giết mục tiêu Quỷ Dương bằng phương thức dội ngược thương tổn, nhận được 1 điểm EXP, 0 hồn tệ!]
"Ủa?" Viên Phương ngơ ngác nghe trò chơi nhắc nhở.
Tại sao lại chỉ có 1 điểm EXP? Hơn nữa lại không có hồn tệ?
Viên Phương ngây ra như phỗng.
Anh ta vốn tưởng rằng giết chết mục tiêu thì kiểu gì cũng sẽ nhận được một đống EXP, nhưng không ngờ lại chẳng có quần què gì cả.
Thế nhưng Viên Phương lại không hề biết rằng điểm EXP của Quỷ Dương đã bị anh ta hút hết trong lúc phản hồi. Thần khí lại không thể chế tạo ra EXP và hồn tệ, cho nên anh ta mới không nhận được phần thưởng giết chết quái.
Có điều Viên Phương không biết chuyện này nên rất buồn bã.
Thậm chí nghi ngờ có phải là vì Ma Kha Vô Lượng nên mình mới không nhận được EXP hay không...
Nghĩ đến đây, Viên Phương lại cảm thấy mình muốn trầm cảm...