"Thân là người chơi thuộc nhóm người chơi Chinh Chiến sớm nhất, hơn một năm qua, Minh Phủ đã để lại cho tôi quá nhiều hồi ức. Bắt đầu từ thời các đại ca Lục Ma, nhìn nó dần trở nên phồn thịnh, người chơi cũng càng ngày càng nhiều. Ngày nó bị hủy diệt, tôi thật sự hận không thể giết chết huynh đệ Cửu Diệu. Không nói nữa, đang trên đường về nhà. Mọi người, cùng cố lên!"
"Nhớ lão đại Bàn Thạch. Không có sự chỉ đạo của ông ấy, thuật luyện dược của tôi chẳng có tí tiến bộ nào cả, khiến cụ ấy mất mặt rồi. Các đồng bào sắp sửa khôi phục kiến trúc Hiệp Hội Luyện Dược Bàn Thạch giơ tay lên nào, cùng cố lên!"
"Vui quá xá (ノ´▽`)ノ♪, tôi đang đào quặng ở Cửu Diệu, muốn về nhà! Bưng gạch có quan trọng bằng Minh Phủ nhà mình không? Rõ ràng là không rồi!
"Móe, nhà phát hành chết tiệt cuối cùng cũng mở nhiệm vụ rồi. Tôi chờ từ lâu lắm rồi, nói ra sợ mọi người không tin, chứ bây giờ tôi còn đang lau nước mắt đây!"
"Có đồng chí nào muốn sửa chữa Phòng Rèn Đồng Quải trước không? Lỡ xúc phát cơ duyên ẩn, nhận được một món vũ khí do Đồng Quải chế tạo thì sao? (Đồng Quải chống nạnh.jpg)"
"Quyết đoán sửa chữa Bắc Kỳ phủ quân điện trước chứ sao! Trụ sở của đại ca Lục Ma nhà tớ, nhất định phải xây dựng đầu tiên!"
"Trong lúc các cậu đang chém gió thì bên cạnh tớ đã xuất hiện một vật liệu mới, lập tức nhặt lên ném vào không gian. Có lẽ tớ chính là người may mắn. (Cười ha ha)"
"Tầng trên, chỉ cần cậu dùng vật liệu kiến trúc tìm được để sửa chữa Phòng Rèn Đồng Quải thì chúng ta chính là anh em ruột cùng cha khác ông nội!"
…
Sau khi nhiệm vụ mở ra, những người chơi đều nhiệt tình tham dự vào.
Rất nhiều người chơi đều chạy về Bắc Kỳ từ hải vực Vọng Hư, từ đại vực Cửu Diệu, từ hải vực Khuê Long, thậm chí là từ những nơi xa xôi hơn nữa.
Tuy rằng nhiệm vụ Trùng Kiến Minh Phủ không có bất cứ ích lợi gì, song đối với người chơi mà nói, sự tồn tại của Minh Phủ có ý nghĩa quan trọng hơn ích lợi rất nhiều.
Theo vô số người chơi trở về, Bắc Kỳ đã vắng lặng thật lâu nay lại khôi phục sức sống.
Giờ phút này, khu Lưu Ly phía Đông Bắc Kỳ.
Đám Mộc Quy tộc đang kinh hãi nhìn những người chơi chạy như điên bên ngoài hết nhóm này tới nhóm khác.
"Ông ơi, họ đang làm gì vậy?" Rùa con tò mò hỏi ông nội của mình.
"Đừng quan tâm đến họ, nổi điên theo thường lệ mà thôi, từ từ rồi sẽ quen!" Lúc nói câu này, trên mặt lão rùa già hiện lên vẻ hoài niệm.
Phía Bắc Bắc Kỳ.
Đám thụ yêu tộc trốn ở Bắc Vực Bàn Thạch mấy tháng bị kinh động bởi tiếng ồn ào từ bên ngoài. Chúng thò đầu ra thì lập tức phát hiện bóng dáng người chơi có ở khắp mọi nơi.
Tuy rằng những người chơi chỉ đang tìm kiếm vật liệu kiến trúc mới được sinh ra chứ không đụng vào chúng, song đám thụ yêu vẫn chửi thề trong lòng.
Lũ khốn chặt cây sao đã trở lại rồi? Thật sự là không có cách nào sống nổi nữa!
Phía Nam Bắc Kỳ…
Phía Tây Bắc Kỳ…
Bóng dáng những người chơi lại tràn ngập trên vùng đất Bắc Kỳ này.
Rất nhiều chủng tộc ở Bắc Kỳ cũng lại chứng kiến cảnh tượng cuồng hoan mà đã lâu rồi họ chưa từng thấy.
Đám "người điên" quen thuộc đã trở lại.
Họ lại bắt đầu mỉm cười chạy như điên không có mục tiêu, cười vui vẻ, trêu ghẹo nhau trên đất Bắc Kỳ. Tất cả đều trở lại như xưa…
Sau khi quân đội Cửu Diệu đến đây, đã lâu lắm rồi họ chưa từng chứng kiến cảnh tượng này.
Có hoài niệm, có nghiến răng nghiến lợi, nhưng có một điều họ biết rất rõ.
Những kẻ thống trị vùng đất Bắc Kỳ này đã trở lại. Tuy rằng họ rất điên cuồng, song họ lại là bá chủ Bắc Kỳ không cần phải hoài nghi.
Từ thế lực của Sát Na đến thế lực của Cửu Diệu, họ bước về phía trước từng bước một. Cũng có thất bại, song lại chưa bao giờ gục ngã.
Họ cực kỳ kiêu ngạo, họ làm việc lập dị, họ không sợ hãi bất cứ điều gì.
Sự điên cuồng của họ đã từng khiến rất nhiều chủng tộc Bắc Kỳ vô số lần cảm thấy chủng tộc này sẽ hủy diệt trong nguy cơ kế tiếp. Nhưng nguy cơ Sát Na họ đã vượt qua, nguy cơ Bàn Thạch vượt qua rồi, nguy cơ Hải Vương cũng vượt qua nốt…
Cứ thế, chủng tộc nhỏ yếu này đã chống đỡ tất cả áp lực đến từ bên ngoài bằng bước chân kiêu ngạo của mình, trở thành vị vua xứng đáng của vùng đất Bắc Kỳ.
Chứng minh thực lực của họ, hơn nữa chứng minh họ có khả năng muốn làm gì thì làm.
Lần này, theo sự trở lại của họ, vùng đất Bắc Kỳ lại trở về trong tay họ.
Cảnh tượng thân quen, hình bóng thân quen, Bắc Kỳ của ngày hôm nay giống hệt với trước kia, cứ như thể mọi thứ lại trở về cái ngày mà những người chơi quân Bắc Kỳ lần đầu tiên xuất hiện ở đây.
Người chơi vẫn là người chơi của ngày xưa, chưa bao giờ thay đổi.
Họ sẽ cãi cọ vì quyền sở hữu vật liệu xây dựng, thậm chí còn ra tay tàn nhẫn vì phân phối vật liệu xây dựng. Nhưng họ thật sự rất chân thực, luôn tràn ngập sức sống.