Tuy rằng thực lực của đám người Thần Diệu rất mạnh, nhưng nếu có thể chém giết cả bốn người thì cũng là một hành động chứng minh thực lực của mình.
Nhưng hắn ta không thể ngờ được rằng khi chiến nhận vừa hạ xuống thì Thần Diệu bỗng lùi lại, sau đó Hỏa Diệu, Mộc Diệu, Thủy Diệu tiến lên, nhanh chóng kháp quyết.
Ba con rắn màu lam bỗng xuất hiện rồi quấn lên người Già Ni, trói buộc hắn ta tấn công.
Khi Già Ni cau mày thì Thần Diệu bỗng xuất hiện sau lưng hắn ta, tay phải biến thành lưỡi dao chém mạnh lên cổ hắn ta.
Khoảnh khắc này, Già Ni hoảng sợ, muốn điều khiển ảo ảnh Ma Thần trở về phòng thủ.
Nhưng bây giờ ảo ảnh Ma Thần đang bị ba con rắn quấn lấy, căn bản là không thể ngăn cản chiêu thức của Thần Diệu.
Tia sáng màu lam lóe lên trên lưỡi dao, một nhát này xé rách không khí, phát ra tiếng xé gió chói tai.
Đúng vào thời khắc quan trọng này, mấy người tranh cứ bên cạnh Già Ni đồng thời ra tay, điều khiển ảo ảnh Ma Thần tấn công Thần Diệu.
Thấy vậy, Thủy Diệu nở nụ cười khát máu, bỗng nhiên biến mất tại chỗ.
Sau đó hắn ta xuất hiện bên cạnh một người tranh cử, lưỡi dao trên tay chém mạnh xuống.
Có thể nói, từ đầu tới cuối Thần Diệu không có ý định dùng chiêu thức này để giết Già Ni mà khi ra tay, hắn ta đã sẵn sàng để di chuyển đến một chỗ khác.
Đây chính là áp đảo tuyệt đối trên kinh nghiệm chiến đấu.
"Rắc!"
Lưỡi dao trên tay đâm mạnh lên ảo ảnh Ma Thần bao trùm bên ngoài người tranh cử kia. Chỉ trong chớp mắt, vết rạn nứt đã lan tràn khắp ảo ảnh, sau đó tan rã thành từng mảnh, biến thành đốm sáng rơi xuống như mưa.
Trong vẻ mặt kinh ngạc của người tranh cử kia, tay phải của Thần Diệu di chuyển linh hoạt như thân rắn, bóp lấy cổ gã, tay trái nhanh chóng đến gần.
"Á!"
Cứ thế, người này bị xé ra làm đôi trong vẻ mặt hoảng sợ của đám người Già Ni.
Nhìn Thần Diệu cười dữ tợn trong cơn mưa máu, trái tim họ không khỏi run rẩy.
"Ha ha ha, tứ ca tuyệt lắm!" Hỏa Diệu phấn khởi quát lên, ngay sau đó điều khiển con rắn quấn lên chiến nhận, đớp về phía Già Ni.
Thấy vậy, hai huynh đệ còn lại lập tức triển khai phối hợp, muốn giết chết Già Ni ngay lúc này.
Già Ni tức khắc kích hoạt lực lượng mạnh nhất của mình.
Bên ngoài cơ thể ảo ảnh Ma Thần lập tức hiện lên rất nhiều chữ viết đỏ rực, lực lượng bỗng tăng lên. Hắn ta ra tức vung tay, ném ba người Hỏa Diệu bay ra ngoài.
Đúng lúc này, Thần Diệu bỗng xuất hiện bên cạnh hắn ta, đấm một phát vào đầu ảo ảnh Ma Thần khiến hắn ta ngã cắm mặt vào lòng đất.
Công phòng một thể, bốn huynh đệ đã khiến mười mấy người ở đây rơi vào thế yếu.
Đây chính là bằng chứng cho mấy huynh đệ bọn họ có thể trở thành phủ quân.
Chinh chiến mấy vạn năm, họ có kinh nghiệm đối phó với bất kỳ trận chiến đấu nào.
Chín huynh đệ xuất thân nghèo khó, bắt đầu từ một binh lính tầm thường, dùng từng trận chiến đấu để chứng minh bản thân, trèo lên từng bước một như Thương Hư Phủ Quân ngày xưa. Đằng sau kinh nghiệm và kỹ xảo dồi dào của họ là núi thây biển máu trôi nổi.
Liều mạng chém giết là thái độ bình thường như ăn cơm uống nước, đã sớm trở thành một phần của sinh mệnh bọn họ.
Lại thêm mấy huynh đệ tín nhiệm tuyệt đối và phối hợp ăn ý với nhau, họ không hề sợ hãi điều gì.
Giờ khắc này, tuy rằng có mười mấy người ứng cử, nhưng lại rõ ràng rơi vào thế yếu.
Lấy lực lượng của bốn người đối kháng mười mấy Quỷ Vương một cách kiêu ngạo như thế, đây chính là sự lưu loát dứt khoát của bốn huynh đệ họ.
Mà nỗi hoảng sợ và kinh hoàng trên mặt kẻ địch chính là chiến lợi phẩm mà họ muốn thấy nhất.
Cảnh tượng này cũng bị tộc vương đứng sau quân La Hầu chứng kiến tận mắt.
Đúng lúc này, ông ta chậm rãi cất tiếng: "Xem ra hòa bình lâu dài đã khiến chúng mất đi quá nhiều thứ."
"Đúng đấy. Cách chiến đấu của chúng sao có thể sánh bằng chúng ta lúc trước được chứ. Đại vực La Hầu khi đó, cho dù là những người yếu nhất thì vẫn mạnh hơn chúng rất nhiều, càng đừng nói so sánh với chúng ta." La Tu vừa chăm chú nhìn nơi giao chiến, vừa trầm giọng nói.
"Xem ra cần tộc lão của chúng ra tay. Nếu khiến chúng lại tiếp tục chiến đấu kiểu đó thì có lẽ ngay cả một người cũng không sống nổi đâu." Tộc vương khẽ cau mày.
"Không cần, để ta đi đi. Dù sao huynh đệ Cửu Diệu là tế phẩm của ta mà!" Lúc này, La Tu cười dữ tợn.
"Thực lực của ngươi mới xấp xỉ Quỷ Vương thôi…"
"Được rồi, cảnh giới không thể đại biểu cho tất cả. Đừng quên… Ta đã từng là thần linh!" Nói rồi, La Tu biến thành một tia sáng màu đen, lao đến trung tâm chiến trường.
Thấy La Tu đi xa, tộc vương không nhịn được thở dài một hơi.
Không phải ông ta lo lắng La Tu không thể đối phó với đám người Thất Danh.
Tuy rằng hiện giờ thực lực của hắn ta chỉ có Quỷ Vương sơ kỳ, song đúng như La Tu đã nói, hắn ta đã từng là thần, cho dù đã mất lực lượng của Tu La Chuyển Thân Đạo, nhưng hắn ta vẫn nắm giữ hai loại lực lượng Cực Đạo Tu La là Xá Sinh Đạo và Thể Phách Đạo.