"Ầm!"
Mặt đất rạn nứt, cú đấm này khiến cho ảo ảnh Ma Thần Tu La tán loạn.
Tiếp đó, nắm đấm của Tinh Diệu đột phá ảo ảnh, đập mạnh lên mặt La Tu.
Cú đấm chứa đựng sự phẫn nộ, sức chiến đấu bùng nổ trong tích tắc của Tinh Diệu Phủ Quân khiến ngay cả La Tu cũng phải bất ngờ.
Thân hình hắn ta bay lên cao, sau đó rơi mạnh xuống đất.
Khói bụi tràn ngập, một bóng người chậm rãi bò dậy từ mặt đất. Khi khói bụi tan đi, La Tu vẫn yên bình đứng đó, không để lại bất cứ vết thương nào trên người.
Giờ khắc này, đám người Già Ni ở nơi xa đều trợn tròn cả mắt.
Họ không dám tin rằng đây lại là sự thật!
Bởi vì ngay cả tộc lão của họ, thậm chí là tộc vương cũng không có khả năng tiếp nhận chiêu thức này mà vẫn còn bình yên vô sự. Nhưng La Tu đã từng không có tiếng tăm gì lại làm được điều đó…
Những người chơi xem cuộc chiến từ xa cũng kinh ngạc ồ lên.
"Đây là giả đúng không? Tôi cảm thấy một trăm tôi cộng lại cũng không thể đón được chiêu này, thế mà thằng cha này lại chẳng hề hấn gì cả!"
"Có phải gã đang cố chịu đựng không? Thực ra cũng bị nội thương, không thì mạnh quá đáng rồi á!"
"Thằng cha này là ai vậy? La Hầu Vương hả? Có ai phổ cập kiến thức không? Xa quá, phân tích không tới!"
…
Những người chơi nhất thời bàn tán xôn xao, đều rung động vì thực lực của La Tu.
Bởi vì theo những người chơi, Cửu Diệu Phủ Quân đã là chiến lực mạnh nhất mà họ biết tới ngoài những vị thần linh như Ác Thần vân vân…
Nhưng giờ phút này, cú đấm chứa đựng sự phẫn nộ của hắn ta lại không gây ra bất cứ tổn thương nào cho đối thủ, loại thực lực này khiến những người chơi cảm thấy thật khó tin.
Những người chơi vốn còn luôn mong chờ Tinh Diệu, chờ trận chiến giữa hắn ta và La Tu.
Nhưng giờ phút này, xem ra Tinh Diệu không thể làm gì được La Tu.
Cho dù chính Tinh Diệu cũng không thể ngờ được rằng La Tu lại đón được cú đấm của mình mà không bị thương một cọng lông nào cả.
Hắn ta vốn tưởng rằng cú đấm này có thể đột phá phòng ngự của ảo ảnh Ma Thần Tu La, lại không ngờ rằng lực lượng phòng ngự mạnh nhất không phải là ảo ảnh Ma Thần, mà là thân thể của La Tu.
"Nếu ngươi chỉ có thế thôi thì kết thúc ở đây đi." La Tu thản nhiên nói.
Ảo ảnh Ma Thần Tu La lại ngưng tụ sau lưng, càng thực chất hơn trước đó, thể tích càng khổng lồ hơn.
Tinh Diệu không trả lời mà quay đầu nhìn thi thể đã cứng của Hỏa Diệu, ánh mắt lộ ra một chút đau buồn. Khi đưa mắt nhìn La Tu, lại trở nên vô cùng kiên định.
"Đại ca!"
Ngay tại lúc Tinh Diệu sắp sửa lại xuất kích thì bỗng nghe thấy tiếng kêu của đám người Thần Diệu. Hắn ta lập tức dừng bước, quay đầu lại.
Giờ phút này, ba người Thần Diệu đang nhìn hắn ta bằng ánh mắt thê lương.
"Đại ca, bát đệ đã từng nói, không một ai có thể khinh thường Cửu Diệu, không một ai!"
Nói xong câu này, ba người Thần Diệu, Mộc Diệu, Thủy Diệu đồng thời giơ tay lên, cắm mạnh vào ngực trái, cầm lấy trái tim của mình.
Con ngươi của Tinh Diệu bỗng co rụt lại.
"Không!"
"Đại ca, bọn đệ vẫn còn quá yếu, chỉ có thể tiếp tục đi theo huynh bằng cách này!" Thần Diệu cười thê lương, run rẩy bóp nát trái tim của mình.
"Đại ca, không một ai có thể khinh thường huynh đệ Cửu Diệu chúng ta, không một ai cả!" Nói rồi, Thủy Diệu cũng bóp nát trái tim của mình.
"Đại ca, huynh còn nhớ lời thề mà chúng ta đã từng hứa với nhau vào ngày thành lập Cửu Diệu không? Cùng sống cùng chết, cùng hưởng vinh nhục với Cửu Diệu!" Khi bóp nát trái tim, Mộc Diệu cất tiếng hò hét cuối cùng của cuộc đời.
Trận pháp hiến tế hiện lên dưới chân ba người, máu thịt bắt đầu nhanh chóng tan rã, ba linh hồn màu lam rời khỏi thân xác, bay về phía Tinh Diệu, bắt đầu xoay tròn trên đầu hắn ta, ba sợi dây màu lam vươn ra từ cơ thể nối tiếp với Tinh Diệu.
"Ahhhh!" Thấy ba huynh đệ hiến tế bản thân, Tinh Diệu cất tiếng hét bi phẫn.
Từ khoảnh khắc chào đời, chín huynh đệ bọn họ chưa bao giờ rời bỏ nhau, đi suốt chặng đường, muôn vàn khó khăn đều cùng nhau vượt qua.
Nhưng vào thời khắc này, chỉ còn lại một mình hắn ta, chỉ còn lại một mình hắn ta thôi!
"Ahhhhh!" Tinh Diệu thống khổ thét gào, áo giáp băng tinh rạn vỡ.
Lốc xoáy màu lam bỗng xuất hiện, điên cuồng xoay tròn xung quanh Tinh Diệu. Khí lạnh như cắt da cắt thịt phóng xạ ra xung quanh.
Giờ khắc này, Tinh Diệu hoàn toàn điên rồi.
Hắn ta vẫy tay một cái, cờ hiệu Cửu Diệu ở nơi xa lập tức bay lên không trung, nhanh chóng bay tới, lọt vào tay Tinh Diệu.
Hắn ta chậm rãi ngẩng đầu, nhìn La Tu bằng ánh mắt dữ tợn, giơ nắm tay phải lên đấm mạnh vào ngực trái của mình, gào thét: "Đại vực Cửu Diệu do ta canh giữ, chưa từng có kẻ nào có thể khinh thường Cửu Diệu!"
Trong phút chốc, dòng khí băng tinh dữ dội càn quét xung quanh. Tinh Diệu cũng nhào về phía La Tu như một con hổ dữ.