Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 954 - Chương 954. Địa Ngục Trần Gian

Chương 954. Địa Ngục Trần Gian
Chương 954. Địa Ngục Trần Gian

Sự xuất hiện của những người chơi tức khắc thu hút sự chú ý của quân Cửu Diệu và quân La Hầu.

Đây là một đội quân từ đầu tới cuối bị họ khinh thường, nhưng lại chưa bao giờ sụp đổ.

Khi thân ảnh của họ nhảy vào chiến trường, cùng quân Cửu Diệu chém giết chiến sĩ quân La Hầu, tất cả binh lính Cửu Diệu đều khiếp sợ.

Tại sao lại thế?

Họ không rõ tại sao bộ tộc người chơi lại giúp đỡ họ. Đáng lẽ ra bộ tộc người chơi phải căm hận họ chứ, không phải sao?

Thực tế trong lòng mỗi một người chơi đều có đáp án rõ ràng cho câu hỏi này.

Bởi vì chúng tôi là người chơi!

Cho nên chúng tôi hành xử theo tình cảm!

Bởi vì là người nên, nên chúng tôi sẽ không lo được lo mất trong trận tranh bá âm phủ, tất cả đều chỉ dựa theo suy nghĩ trong lòng, cảm thụ trong lòng, làm việc theo cảm tình.

Giờ khắc này, họ chỉ muốn lên chiến trường giết địch mà thôi.

Vô số bóng người ùa vào chiến trường.

Ánh sáng đá quý rực rỡ phát sáng trên cơ thể của các Chiến Binh Phù Văn.

Va chạm đỉnh cao giữa thể phách Tu La và thân thể phù văn. Dưới những trận va chạm giữa quyền và quyền, mồ hôi và máu chảy xuống…

Những người chơi pháp sư dùng pháp trượng dẫn dắt linh lực trong người, vẽ từng trận pháp ở bên ngoài cơ thể.

Vô số phép thuật theo pháp trượng vung vẩy xé rách chân trời, như pháo hoa nở rộ trong quân địch.

Kỳ thật vấn đề này, trong lòng người chơi đều có đáp án rõ ràng.

Bóng dáng như quỷ mị lướt đi trong chiến trường, dùng thân pháp hoa lệ và dao găm sắc bén vẽ ra từng đường nét đỏ thẫm.

Sự so đấu giữa Ma Thần của Tu La Đạo và Dạ Đồ của Địa Ngục Đạo. Ảo ảnh Dạ Đồ gào thét cũng như tiếng hò hét trong lòng những người chơi, tràn ngập kiên quyết.

Khúc nhạc huyền thoại của thời đại Cửu Diệu đã đi đến hồi kết.

Mà điều những người chơi muốn làm, đó là diễn tấu bài ca cuối cùng đưa tiễn nó.

"Tại sao chứ?" Một người thống lĩnh quân Cửu Diệu kinh ngạc hỏi người chơi đã cứu mình ra khỏi quân địch.

"Đừng hỏi nữa, chẳng qua là lũ cháu trai La Hầu này cướp quái, bọn tao thấy mà tức!" Người chơi kia nhếch miệng cười, sau đó chạy về phía chiến sĩ La Hầu đằng trước.

Câu hỏi như vậy vang lên khắp mọi nơi trên chiến trường.

Còn câu trả lời của những người chơi thì luôn tương tự đến bất ngờ.

"Trong lòng khó chịu, muốn giết thì giết thôi!"

"Tuy rằng Cửu Diệu đáng chết, nhưng chỉ có thể chết trong tay người chơi bọn tao!"

"Bọn La Hầu cướp quái, đáng chết!"

….

Lúc này, những người chơi hoàn toàn không cần lý do, chẳng qua là vì trong lòng khó chịu, muốn trút giận mà thôi.

Sự xuất hiện của những người chơi cũng khiến các thế lực đại vực La Hầu hoảng sợ.

Ngay cả tộc vương tọa trấn trong quân cũng không khỏi cau mày vì chuyện này.

"Bộ tộc người chơi ư?" Ông ta khẽ lẩm bẩm.

Thực tế trong mắt ông ta chưa bao giờ có bộ tộc người chơi.

Ở Bắc Kỳ, ông ta chỉ kiêng kỵ một mình Bắc Minh. Bởi vì hắn ta chính là cường giả mà La Hầu Vương "La Tu" ngày xưa cũng không thể chống lại.

Còn đối với bộ tộc người chơi, ông ta chỉ có một ấn tượng.

Đó là bại tướng dưới tay quân Cửu Diệu!

Tiêu chuẩn phán xét chính là đơn giản như thế đó. Trong mắt tộc vương, bộ tộc người chơi chẳng qua chỉ là một thế lực nhỏ yếu sống thoi thóp dưới sự áp bách của thế lực Cửu Diệu mà thôi.

Cho nên ông ta rất không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Rõ ràng thời đại Cửu Diệu đã kết thúc, bộ tộc người chơi làm thế thì có tác dụng gì?

Chịu chết một cách buồn cười sao?

Lúc này, La Tu ở giữa chiến trường đang bóp cổ một người chơi, nhìn chằm chằm vào mắt cậu ta, đặt câu hỏi giống hệt như tộc vương.

Mà người chơi trả lời đơn giản rõ ràng: "Ừ thì chịu chết đây, nhưng đây mới chỉ là bắt đầu thôi!"

Câu trả lời của cậu ta chính là tiếng lòng của hàng chục triệu người chơi.

Chiến đấu chính là câu trả lời tốt nhất, thẳng tiến không lùi bước, giống như trước kia, dùng chiến ý bất khuất để thông báo với kẻ địch rằng, người chơi chúng ta đã đến rồi.

Chiến tranh vẫn còn đang tiếp diễn. Các chiến sĩ quân Cửu Diệu chiến đấu hăng hái, đã sớm bỏ qua hy vọng sống sót, chỉ để lại niềm tin bảo vệ vinh quang của Cửu Diệu mãnh liệt trong lòng.

Cảm xúc là thứ có thể lây lan cho người khác.

Những người chơi cũng thế. Họ đắm chìm trong sự bướng bỉnh cuối cùng của các chiến sĩ Cửu Diệu, sau đó tiễn đưa họ bằng máu tươi của kẻ địch.

Tuy rằng kẻ địch rất mạnh, mạnh đến mức không thể ngăn cản.

Ảo ảnh Ma Thần Tu La đánh tan từng ảo ảnh Dạ Đồ của người chơi Chú Đồ.

Trong lúc thân xác và thân xác va chạm, các Chiến Binh Phù Văn tắm máu mà chết trước lực lượng tuyệt đối.

Chú sát thuật va chạm với muôn vàn phép thuật. Bóng dáng pháp sư yếu ớt dần dần lụi tàn.

Kẻ địch quá mạnh, cho dù chiến sĩ quân Cửu Diệu còn sót lại và những người chơi đã dốc hết sức chống cự, song vẫn không thể ngăn cản bước chân tiến tới của chúng.

Hết chương 954.
Bình Luận (0)
Comment