Chinh Chiến Tại Tuyến Online (Dịch)

Chương 967 - Chương 967. Bước Tiến Nguy Hiểm

Chương 967. Bước Tiến Nguy Hiểm
Chương 967. Bước Tiến Nguy Hiểm

Hơn nữa ở đại vực Cửu Diệu, binh lính La Hầu gặp phải người chơi bọn họ thì sẽ không nể tình. Cho nên khi ở trong đại vực Cửu Diệu, hệ số nguy hiểm tăng lên rất nhiều, đương nhiên là phải cảnh giác.

Người chơi này lại tiến lên thêm một khoảng cách rồi dừng bước, sau đó mở danh sách bạn bè ra.

Avatar của bạn bè lập tức hiện lên. Hắn ta chọn avatar của một người chơi, chọn đối thoại.

Thời Ảnh: Tôi đã đến Cửu Diệu, xác nhận thêm một lần nữa, vũ khí đang ở chỗ lĩnh Phong Lang phía Đông Cửu Diệu đúng không?

Ngạo Kiếm: Không sai đâu. Vũ khí này bị phân phối đến lĩnh Phong Lang phía Đông. Hiện giờ chỗ đó đang bị thế lực Hắc Ma tộc khống chế, chú ý an toàn!

Thời Ảnh: Biết rồi. Tiếp theo cứ giao cho tôi!

Nói xong, Thời Ảnh bèn tắt khung chat, mở bản đồ ra, bắt đầu xem vị trí cụ thể của lĩnh Phong Lang.

Lần này hắn ta đến đại vực Cửu Diệu đương nhiên không phải là để ngắm cảnh, mà là có nhiệm vụ ủy thác.

Người ủy thác nhiệm vụ lần này chính là Ngạo Kiếm – một trong những thành viên của nhóm hack hình người trong lời nói của những người chơi.

Nhiệm vụ lần này có liên quan tới một món vũ khí.

Trong trận chiến tranh giữa đại vực Cửu Diệu và đại vực La Hầu lần trước, có một món vũ khí khiến những người chơi ấn tượng sâu sắc, đó chính là mâu băng trong tay Tinh Diệu.

Những người chơi đương nhiên là vô cùng thèm thuồng món vũ khí phẩm chất truyền kỳ này, trong đó có cả Ngạo Kiếm.

Cái mà Ngạo Kiếm quan tấm nhất không phải là mâu băng, mà là vật liệu dùng để chế tạo nó.

Vì thế, Ngạo Kiếm còn chuyên đi hỏi Đồng Quải.

Theo lời Đồng Quải, nó đã biết bên trong thanh mâu băng này ẩn chứa không ít hơn năm loại linh tài hiếm thấy, ngoài ra băng linh quặng đỉnh cấp còn có rất nhiều, là vũ khí phẩm chất truyền kỳ hiếm thấy.

Sau khi biết mình không đoán sai, Ngạo Kiếm vô cùng động tâm.

Bởi vì trong chín thanh linh kiếm mà anh ta hay đeo thì có một thanh linh kiếm mang thuộc tính băng. Linh kiếm của anh ta muốn nâng cấp, ngoài tăng cường thực lực của bản thân thì điều quan trọng nhất vẫn là phải thôn phệ linh tài, linh quặng có thuộc tính tương ứng.

Ngạo Kiếm vẫn luôn muốn tiến hóa cả chín thanh linh kiếm của mình thành vũ khí phẩm chất truyền kỳ, thậm chí là cao hơn nữa. Cho nên trong mắt Ngạo Kiếm, thanh mâu băng này vô cùng quan trọng.

Theo quan điểm của anh ta, chỉ cần băng linh kiếm thôn phệ thanh mâu bằng này thì không chừng có thể sinh ra linh kiếm phẩn chất truyền kỳ mạnh hơn.

Vì thế Ngạo Kiếm ra tay. Anh ta chuyên đi đến đại vực Cửu Diệu, muốn cướp lấy thanh vũ khí này từ tay thế lực La Hầu.

Nhưng thật đáng tiếc, tuy rằng thực lực của anh ta đã gần đạt tới Quỷ Đốc cao giai, song vẫn lực bất tòng tâm khi đối mặt với Quỷ Vương của đại vực La Hầu. Thử mấy lần mà đều thất bại.

Trong tình huống này, Ngạo Kiếm tìm đến Thời Ảnh, hy vọng hắn ta có thể ra tay trợ giúp mình.

Nghe lời thỉnh cầu của Ngạo Kiếm, Thời Ảnh chần chờ trong chốc lát rồi đồng ý.

Bởi vì đây là một thử thách. Mà ta hắn ta thì thích thử thách!

Hơn nữa thử thách này rất phù hợp thân phận của hắn ta. Bởi vì hắn ta là một trong những truyền nhân hiếm hoi của Đạo Môn!

Đạo Môn, trong xã hội hiện đại thường được gọi là ăn trộm, móc túi, kẻ cướp, là quần thể đặc thù của xã hội, phá hỏng trật tự xã hội, bị người khinh thường.

Nhưng thực tế thì Đạo Môn thực sự không giống như người đời hiểu biết.

Trong mắt các thành viên Đạo Môn, họ cũng khinh thường bọn ăn cắp vặt, móc túi, cướp bóc.

Có lẽ phong cách hành sự của chúng có điểm tương đồng với Đạo Môn, nhưng mục đích lại hoàn toàn khác biệt. Thành viên của Đạo Môn làm việc xấu, nhưng mục đích lại là chuyện tốt.

Cướp của người giàu chia cho người nghèo không phải là trò đùa trong Đạo Môn. Họ cũng thực sự làm rất nhiều việc vì nước vì dân bằng những hành động thực tế.

Nhưng dù vậy, họ vẫn phải gánh vác bêu danh kẻ trộm.

Trong suy nghĩ của thành viên Đạo Môn thì họ thật sự là oan ức!

Bởi vì theo quan điểm của họ, "Đạo" đại biểu cho ăn cắp, không ra tay, không làm hại tính mạng người khác, lấy được đồ rồi đi, bị phát hiện cũng sẽ không bao giờ bắt buộc!

Mà "Tặc" thì khác. Cướp, giật, trấn lột, cướp đoạt bằng vũ lực mới gọi là tặc!

Hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau!

Có điều mang bêu danh lâu thì cũng quen rồi. Suy cho cùng thì họ là thế lực trong bóng tối, không có khả năng đi giải thích cho người đời hiểu.

Theo thời đại thay đổi, ý nghĩa của Đạo Môn càng ngày càng trừu tượng, hơn nữa bị xếp ngang hàng với những từ ngữ xấu như "Kẻ cắp vặt".

Mỗi khi nghĩ tới chuyện này, Thời Ảnh cũng rất bất đắc dĩ.

Tuy rằng Đạo Môn đang dần dần biến mất trên thế tục, nhưng trong giới tu luyện ở thời đại mạt pháp này, danh tiếng của họ vẫn rất vang dội.

Mà dòng dõng Đạo Môn có thể sở hữu võ nghệ cao cường, dùng thủ đoạn khó tin trong mắt người khác để đánh cắp thứ mình cần, không phải là không có nguyên nhân. Bởi vì thành viên của Đạo Môn đều là người tu luyện!

Hết chương 967.
Bình Luận (0)
Comment