Đúng lúc này, một tộc tướng trú địa tiến vào lều trại, quỳ một chân nói với lão già này: "Tộc lão, đã bắt giữ được tên trọc đầu rồi. Người cảm thấy nên xử lý thế nào?"
Nghe vậy, ánh mắt của tộc lão Hắc Ma hiện lên sự oán hận.
Vì Viên Phương nên lão bị mất rất nhiều sinh lực trong cơ thể, thực lực còn rơi xuống Quỷ Vương trung kỳ. Đối với lão ta thì mối thù này không đội trời chung.
Trước kia, để tu luyện từ Quỷ Vương trung kỳ lên Quỷ Vương hậu kỳ, lão đã phải khổ tu khoảng mấy nghìn năm, nhưng lần này đều đổ xuống sông xuống biển.
Sự sụp đổ về mặt tinh thần cũng khiến tộc lão Hắc Ma thống khổ tột độ.
Nghe thuộc hạ hỏi, tộc lão hơi ngẩng đầu, vẻ mặt oán hận nói: "Kẻ này có thuật phân thân thân xác, tuyệt đối không thể giết. Chỉ cần phân thân của gã không chết thì gã sẽ không thể chế tạo ra phân thân mới. Bởi vậy nhất định phải giam giữ gã lại!"
"Tộc lão, thuộc hạ nên làm thế nào?" Tộc tướng lại hỏi.
"Chôn gã ở đằng sau trú địa, nhưng phải bảo đảm gã sẽ không chết!"
"Thuộc hạ đã biết!" Nghe vậy, tộc tướng lập tức đứng dậy, xoay người rời khỏi lều trại.
Một lát sau, dưới sự áp tải của các chiến sĩ La Hầu, Viên Phương bị đưa đến đằng sau trú địa.
Say đó một tộc tướng Hắc Ma bắt đầu đào hố trong ánh mắt kinh ngạc của Viên Phương.
"Các anh muốn làm gì?" Viên Phương cảm thấy không ổn rồi.
"Chôn ngươi xuống đất!"
Dứt lời, tên tộc tướng Hắc Ma kia vẫy tay gọi Quỷ Tướng La Hầu đang đè Viên Phương xuống.
Thấy vậy, Quỷ Tướng La Hầu kia lập tức tiến lên mấy bước, đặt Viên Phương xuống hố, chỉ chừa một cái đầu bên ngoài.
Sau khi giải quyết Viên Phương, mấy tên tướng lĩnh Hắc Ma tộc mới quay sang nhìn mười mấy tên Quỷ Tướng La Hầu đến trợ giúp, ôm quyền nói: "Cảm ơn các huynh đệ đồng tộc đã giúp đỡ. Ơn tình này Hắc Ma tộc chúng ta nhớ kĩ!"
Nghe vậy, mấy tên Quỷ Tướng đều gật đầu, khách sáo mấy câu rồi xoay người rời đi.
Thực ra theo suy nghĩ của đám Quỷ Tướng La Hầu, mặc dù trong quá trình làm nhiệm vụ giúp đỡ bắt giữ Viên Phương lần này hơi khó chịu chút, nhưng vẫn rất đơn giản, còn vì thế mà kiếm được một ân tình của Hắc Ma tộc, vẫn rất là lời!
Dù sao thì ân tình rất có tác dụng đối với người cùng tộc La Hầu như họ.
Có thể gia tăng lợi thế cho bộ tộc của mình trong lúc các bộ tộc thảo luận về vấn đề phân phối tài nguyên.
Sau khi đám Quỷ Tướng La Hầu đến trợ giúp đều rời đi, đám tộc tướng Hắc Ma xung quanh đưa mắt nhìn Viên Phương bị chôn dưới đất, trong lòng vô cùng hả dạ.
Bị tên hòa thượng trọc đầu này tra tấn thật lâu, cuối cùng lần này cũng bắt giữ được gã rồi!
"Các vị thí chủ muốn chôn tiểu tăng bao lâu?" Viên Phương hỏi với vẻ vô tội.
"Năm trăm năm!"
Dứt lời, đám Quỷ Tướng đều xoay người rời đi.
Nghe vậy, Viên Phương ngây ra như phỗng.
Năm… Năm trăm năm ư?
…
Mấy ngày sau, Viên Phương bị chôn dưới hố, mỗi ngày phơi nắng phơi sương, cái đầu trọc lóc tiếp nhận sự tẩy rửa của thiên nhiên.
Viên Phương có thể thấy được các chiến sĩ Hắc Ma tộc không hề nói đùa, hình như thật sự muốn chôn anh ta năm trăm năm.
Trong lúc này, Viên Phương cũng nghĩ tới chuyện nhịn đói đến chết, thế là giải thoát rồi.
Nhưng điều khiến anh ta không thể ngờ được là Hắc Ma tộc lại chuyên môn đi mượn hai tên lính từ bộ tộc khác, nhiệm vụ mỗi ngày chính là bắt anh ta ăn cơm.
Càng quá đáng hơn nữa là, trong số thức ăn đó lại có thịt!!!
Tuy rằng thịt rất ngon, nhưng dù sao cũng là phá giới.
Viên Phương rất rầu vì chuyện này. Nhưng anh ta biết đây là trường hợp bất khả kháng, thế nên chắc Phật Tổ và sư phụ sẽ tha thứ cho anh ta!
Mấy ngày sau, Viên Phương đã hoàn toàn thích nghi với cuộc sống bị chôn xuống đất.
Về chuyện ăn thịt, Viên Phương cảm thấy trên tâm lý mình vẫn rất "kháng cự"…
…
Không tìm được mâu băng mà ngược lại đồng đội còn bị bắt, điều này khiến Thời Ảnh vô cùng buồn bực.
Chẳng qua hắn ta biết thực lực của mình, muốn cứu Viên Phương là chuyện không khả thi.
Vì thế, hắn ta liên lạc với Cổ Ngữ, hy vọng Cổ Ngữ có thể nghĩ cách khác.
Dù sao thì Viên Phương cũng là thành viên của công hội Thần Thoại, Cổ Ngữ không có khả năng bỏ mặc anh ta.
Lúc nhận được tin tức này, Cổ Ngữ cũng ngu người.
Mới cứu hòa thượng ra được mấy ngày, thế mà lại bị bắt nữa à?
Anh ta có phải Đường Tăng đâu, sao lại được yêu ma quỷ quái chào đón nồng nhiệt thế?
Vì thế, Cổ Ngữ vội liên lạc với Viên Phương để hỏi thăm tình trạng của anh ta hiện giờ thế nào rồi.
Cổ Ngữ: Hòa thượng, chuyện gì đang xảy ra vậy? Bây giờ cậu ra sao rồi?
Viên Phương: Đại ca, tôi bị chôn dưới đất, cuộc sống khổ khỏi phải nói, mỗi ngày đều bị bắt làm chuyện mà mình không hề muốn làm.
Cổ Ngữ: Đừng sốt ruột, chờ tôi nghĩ cách cứu cậu nhé.
Viên Phương: Đừng! Đại ca, tôi cảm thấy cuộc sống kham khổ này rất phù hợp với tôi. Dù sao thì tôi cũng đang khổ tu mà!