Lục Lâm Vãn cảm thấy rất xấu hổ, sao có thể nói ra những lời này được chứ.
Lục Hoài Chuẩn thấy Lục Lâm Vãn không gọi anh là bố thì cũng sốt ruột, anh bẻ hạt trân châu của cô ra sau, búng búng bằng ngón tay: "Có nói không hả, con gái ngoan của bố."
Mặc dù Lục Lâm Vãn cảm thấy xấu hổ khi nghe thấy lời này nhưng nghe thấy anh nói như vậy thì cũng hết cách, chỉ có thể há miệng gọi một câu: "Bố?"
Lục Hoài Chuẩn còn cố tình không biết xấu hổ mà đáp lại một câu: "Đây, bố ở đây."
Lục Lâm Vãn: "..."
Tuy rằng cô chưa từng chơi kiểu play này nhưng cô cảm thấy trò này không nên chơi như vậy.
Lục Hoài Chuẩn nhẹ nhàng đưa cô lên tận trời như vậy cũng là không dễ dàng, Lục Lâm Vãn nhìn thấy dáng vẻ gợi cảm như vậy của anh thì đẩy anh ngã lên giường, sau khi Lục Hoài Chuẩn nằm xuống giường, Lục Lâm Vãn dùng tư thế cưỡi để giơ chân mình lên không, để lộ phía dưới cho anh xem.
Bây giờ, phía dưới của Lục Lâm Vãn không mặc quần lót, cho nên cô trực tiếp tách chân ra, để cho anh nhìn phía dưới hồng hào non mềm của mình, cô còn vén một ít tóc lên, tóc cô đều khoác ở phía trước, cô vừa trêu chọc phía dưới vừa hất tóc ra phía sau, phía dưới úp vào mặt Lục Hoài Chuẩn, cô duỗi tay ra xoa môi âm hộ của mình, dùng hai tay bẻ mép huyệt nhỏ ra, dùng hai ngón tay kẹp hai bên, để lộ hạt trân chân phía dưới cho anh xem.
Cô còn cố ý hỏi anh: "Thế nào? Bướm nhỏ của con gái có đẹp không ạ? Hồng hào không, non mềm không? Bố có thích không? Có thích bướm nhỏ của con gái không?"
Lục Hoài Chuẩn nghe thấy những lời này thì còn duỗi tay chọc một cái vào hạt trân châu của cô, gảy một cái, bóp một cái, như thế khiến cho cơ thể của Lục Lâm Vãn hơi run rẩy.
"Thích, bố thích bướm nhỏ của con gái lắm, con gái muốn làm thế nào để dụ dỗ bố đây?"
Dáng vẻ dụ dỗ của cô chính là cởi hết áo trên của mình ra, để lộ bầu ngực phía trên, kẹp đỉnh nhũ hoa ở trong tay, cô còn duỗi tay lên xoa xoa ngực rồi hỏi anh: "Bố đừng gấp, ngực của con gái có đẹp không? To không?"
Hỏi như vậy, ai cũng sẽ nói là rất to vào thời điểm ve vãn này, nhưng Lục Hoài Chuẩn lại vẫn là một người rất thật thà: "Không to."
Lục Lâm Vãn: "..."
Người này đúng là trai thẳng, ngay cả an ủi người yêu một chút mà cũng không làm.
Lục Hoài Chuẩn duỗi tay đi gảy đỉnh nhũ hoa của cô, nói: "Mặc dù không to nhưng bố thích, ngực dâm đãng của con gái đẹp lắm."
Lục Lâm Vãn thấy dáng vẻ gấp không chờ nổi muốn xuống tay của anh thì nghiêng người về phía trước, quần áo đã cởi ra toàn bộ, tay cô vẫn đặt trên cô bé của mình như cũ, kẹp cô bé vân vê xoa nắn, nhưng lại dí cô bé tới trước mặt anh, nói: "Bố thích bướm nhỏ của con gái, thì có muốn liếm thử không, bướm nhỏ của con gái ngọt lắm đấy, rất nhiều nước."
Lục Hoài Chuẩn nghe thấy lời này thì giương mắt lên nhìn thấy màu hồng non mịn trước mặt, ngón tay cô rất trắng, dán lên vách thịt hồng hào non mềm như vậy, anh nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt, nói: "Muốn ăn, cho bố liếm một cái đi, đưa bướm nhỏ của con gái tới miệng bố đi."
Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này, thì đè cô bé lên mặt anh, nói: "Không được đâu, không cho bố ăn đâu, bây giờ bố không thể ăn bướm nhỏ của con được đâu, trong bướm nhỏ của người ta không có nước, không đủ cho bố ăn đâu, bố có cách nào có thể khiến cho bướm nhỏ của con chảy nước không."
Đây là lần đầu tiên Lục Lâm Vãn nói ra những lời nóng bỏng như này, trong nhận thức của cô lúc trước, cô sẽ không nói ra những lời như thế, nhưng bây giờ thì lời phóng túng nào cũng đều nói ra được.
Lục Lâm Vãn nói rất kích thích, cho nên cơ thể của cô có phản ứng chảy nước theo bản năng, câu trước còn nói mình không có nước, nhưng giây tiếp theo, nước yêu của cô bé đã nhỏ xuống mặt Lục Hoài Chuẩn.
Đây mà là dáng vẻ không có nước à?
Lục Hoài Chuẩn bị chọc cười: "Đây là không có dâm thủy à? Dâm thủy của con gái ngoan đã nhỏ lên mặt bố rồi này."
Lục Lâm Vãn rất ngượng ngùng, phản ứng của cơ thể thật sự là quá thành thật, nhỏ nước ra ngoài, Lục Lâm Vãn trực tiếp đưa cô bé tới miệng anh, cho anh ăn huyệt nhỏ: "Vậy bố ăn đi, khen thưởng cho bố ăn bướm nhỏ đấy, bởi vì bố làm cho bướm nhỏ của con gái chảy nước."
Nghe thấy lời này, Lục Hoài Chuẩn há mồm ra ngậm một ngụm vào hạt trân châu của cô, ngậm một cái mút một cái.
Sau đó lại nhả ra, cứ ngậm vào nhả ra như vậy, làm đi làm lại mấy lần, kích thích Lục Lâm Vãn, cơ thể của Lục Lâm Vãn vẫn luôn hạ thấp xuống, lại đi lên đè vào miệng anh.
Để cho anh ăn vô cùng thỏa thích, phía dưới đã hoàn toàn mềm nhũn, sau đó đầu lưỡi của anh dứt khoát vươn ra, đi vào trong huyệt thịt phía dưới của cô, đầu lưỡi thọc vào rút ra.
Lục Lâm Vãn cảm thấy rất sướng, cứ như thể cả người sẽ bay lên vậy, được anh ăn một lúc lâu, cô chịu không nổi cơ thể không còn chút sức lực nào, trực tiếp ngã thẳng xuống miệng anh, để cho miệng anh ngậm hết toàn bộ huyệt nhỏ của cô.
Lục Hoài Chuẩn cảm thấy trong nháy mắt vừa rồi, anh đã bị huyệt thịt của cô làm cho bị sặc rồi, Lục Lâm Vãn trực tiếp ngồi xuống, chóp mũi và miệng đều bị dán kín, Lục Hoài Chuẩn bóp mông cô nâng mông cô lên: "Con gái dâm đãng đúng là không biết xấu hổ, để bố ăn bướm nhỏ của con như vậy."
Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này thì phía dưới đã phát run, vừa rồi để cho anh ăn đến cao trào, bị anh nâng mông lên, sau đó Lục Lâm Vãn ngồi dậy, đi qua cởi quần của Lục Hoài Chuẩn ra, hiện tại, Lục Hoài Chuẩn đang nằm ở trên giường, ngửa đầu lên thì trên đỉnh đầu chính là gương, có thể nhìn thấy rất rõ ràng, Lục Lâm Vãn gấp không chờ nổi nắm lấy dương vật của anh rồi ngậm vào nhả ra rồi lại nuốt vào.
Tay Lục Hoài Chuẩn vuốt ve ở khe mông của Lục Lâm Vãn, vẫn luôn chơi đùa phía dưới của cô.
Nước ở phía dưới của Lục Lâm Vãn vẫn còn chảy ra không ngừng, nhỏ lên người Lục Hoài Chuẩn, quần áo của anh đã ướt sũng.
Gậy thịt của Lục Hoài Chuẩn bị cô gấp gáp ăn vào, Lục Lâm Vãn ăn xong, Lục Hoài Chuẩn hỏi cô: "Gậy thịt của bố ăn có ngon không?"
Lục Lâm Vãn đã ăn được vị ngon, nói không ra, nên không trả lời, cứ mút chùn chụt.
Lục Hoài Chuẩn thấy dáng vẻ mút sung sướng như vậy của Lục Lâm Vãn thì vỗ bồm bộp mấy cái vào mông cô, vỗ rung cả mông của cô, có tiếng vỗ vào người, khiến cho Lục Lâm Vãn suýt nữa thì cà răng vào dương vật của anh, rất đau, Lục Hoài Chuẩn vỗ mông cô cảnh cáo cô, nói: "Đừng ăn vội như vậy, gậy thịt của bố đều là của con, muốn ăn hằng ngày cũng được."
Mặc dù ngoài miệng Lục Lâm Vãn nói loại chuyện thế này rất xấu hổ nhưng khi làm trò xấu hổ này, cơ thể vẫn nhanh chóng phản ứng ra.
Cuối cùng cô ăn đến nỗi mỏi cả miệng, cô mới nhổ gậy thịt ra, sau khi nhả gậy thịt ra, cô nắm lấy gậy thịt của Lục Hoài Chuẩn, trực tiếp ngồi thẳng xuống gậy thịt của anh, còn chưa đợi Lục Hoài Chuẩn kịp phản ứng lại, cô bé đã hoàn toàn nuốt hết dương vật của anh.
Sau khi Lục Lâm Vãn ngồi lên thì sung sướng rên rỉ ra tiếng, Lục Hoài Chuẩn nhìn thấy dáng vẻ gấp không chờ nổi như vậy của cô, anh ngửa đầu nhìn hai người trong gương, cơ thể của hai người quấn quýt vào nhau.
Lục Hoài Chuẩn kéo Lục Lâm Vãn nằm xuống, huyệt nhỏ của Lục Lâm Vãn bị gậy thịt của anh cắm vào, cứ như vậy nằm xuống, cô lập tức nhìn thấy cơ thể của hai người đang kết hợp với nhau, hơn nữa cũng thoải mái nhìn thấy cô bé của cô đang nuốt gậy thịt của anh.
Lục Hoài Chuẩn thấy Lục Lâm Vãn cũng đang nhìn chằm chằm vào chỗ kết hợp bên dưới của hai người, anh bắt đầu đột ngột tăng tốc nhanh hơn để thọc vào rút ra trong huyệt thịt của cô, ưỡn lưng chọc vào huyệt nhỏ của cô vang lên tiếng bạch bạch bạch, cắm cho cả người Lục Lâm Vãn phải nảy lên trên.