Chinh Phục Kiều Thê Khó Thuần Phục

Chương 13


Trên nền da thịt trắng như tuyết, dấu hôn đỏ ánh lên như những cánh hoa.

Đồ được may bằng lụa dán lên người, hình dáng ngực của thiếu nữ có thể nhìn thấy rất rõ ràng.

Hắn biết cô không mặc nội y, bởi, chính hắn là người căn dặn người hầu không đem nội y cho cô.

Tất nhiên, là hắn tính toán hết, hắn muốn cô phải xin hắn.

Nhìn Lãnh Tiểu Dã trước mắt phẫn nộ phi thường, Hoàng Phủ Diệu Dương liền nghĩ đến khung cảnh đêm qua, là cô nằm dưới thân hắn bộ dáng kiều suyễn.

Sau đó lại còn có một lần, cô không cam lòng mà đem hắn đè xuống dưới, tình cảnh đó thực sự giống như tình cảnh hiện tại này.

Tầm mắt hắn dừng lại ở phần thân dưới đang ngồi trên người hắn lúc này.

Hắn nhìn thấy rõ cặp chân thon dài của cô, lộ ra từ chiếc váy xẻ ngắn cũn cỡn.


Tưởng tượng đến việc phía dưới của cô cái gì cũng không có, hắn lại không tự giác mà bành trướng ra.

Lãnh Tiểu Dã rõ ràng cảm nhận được, ở giữa hai chân của nam nhân phía dưới có sự biến hóa khác thường.

Nói đến cũng khéo, cô vừa vặn ngồi trúng vào phần eo của hắn, hơn nữa…Này biến thái, hắn còn chưa cho nội y.

Cô dù sao cũng là nữ nhân, hơn nữa đêm qua, cô vẫn là một hài nữ.

Cục diện như vậy, tưởng rằng rất khó phân tâm.

Thế nhưng lúc này, hắn vẫn còn có tâm tình mà tơ tưởng tới loại chuyện này?!Mặt Lãnh Tiểu Dã, đỏ.

"Anh, anh… biến thái!""Em thẹn thùng sao?!Hắn không khách khí mà vạch trần cô.

"Nói bậy!"Nói cái gì mà không màng?Lúc này cô thực sự muốn nói với bản thân, cái loại nữ nhân này, tại sao đến thời điểm như vậy mà vẫn còn thẹn thùng chứ?Cái vật nhỏ này, bất quá cũng chỉ là cường trang bá đạo thôi.

Nam nhân đầu tiên của nàng, là hắn!Để xác định điểm này, hắn nhìn rõ mặt cô đang chuyển dần sang màu hồng phấn, cư nhiên, sự tức giận vừa rồi của Hoàng Phủ Diệu Dương đã tan biến.

"Chính là em đỏ mặt!""Tôi… tôi là vì nóng!" Lãnh Tiểu Dã theo bản năng mà phản bác.

Nhìn nam nhân trước mặt khóe môi cong ý cười, nháy mắt cô thẹn quá hóa giận.

Tay phải nắm chặt chuôi dao, cô nâng tay lên, lập tức ra tay.

Nhưng là, không có thành công.

Vừa rồi, thời điểm Hoàng Phủ Diệu Dương đùa giỡn cô, hắn đã bắt lấy thời cơ, lợi dụng cơ hội, lén lút thu lại bàn tay.


Khuỷu tay cô nâng nhẹ một cái, dao của Lãnh Tiểu Dã xẹt qua cổ áo của hắn, nghiêng một cái, đâm thẳng xuống đất.

Cô phất tay còn lại muốn thử, cánh tay đã bị hắn giữ chặt, lôi một cái về phía trước.

Thân thể cô trực tiếp nhào lên người hắn, Hoàng Phủ Diệu Dương bắt lấy cổ tay của cô, đè cả thân thể cô xuống đất, nắm lấy dao ăn trong tay cô mà vứt đi.

Lãnh Tiểu Dã còn muốn công kích nhưng ngực lại truyền đến cơn đau bất ngờ.

Tên hỗn đản kia… cắn cô.

Ti!Lãnh Tiểu Dã đau đến hít hà một hơi.

Ngày hôm qua bị hắn hôn rồi lại cắn, bây giờ quần áo cọ qua đều có chút đau.

Càng không nên bị hắn gặm cắn như vậy.

Bất chấp hắn bắt cái gì, cô bắt đầu đấu kĩ xảo, cô giơ tay ra định đánh hắn một bạt tai.

Hoàng Phủ Diệu Dương dùng tay kia bắt lấy cổ tay cô.


Bàn tay ngừng giữa không trung.

"Tôi nói rồi, phụ nữ hư, phải bị trừng phạt! Về sau, tốt nhất đừng để tôi phải lặp lại những điều tôi đã nói, bởi vì tôi không thích lặp lại.

"Sau đó, hắn rũ mặt, hướng vào hõm cổ cô mà hôn.

Lo lắng thân thể cô không chịu nổi, tối hôm qua hắn làm chưa có đã.

Tiểu nha đầu này hiện tại đã có thể khôi phục đến, có thể giết người, điều hắn lo lắng hoàn toàn là dư thừa.

Lãnh Tiểu Dã bị chọc giận đến điên rồi, tên hỗn đản này, thiến hắn hả, hiện tại là cô muốn giết hắn, giết hắn!Cô dùng toàn lực giãy giụa, tay chân lại không thể nhúc nhích được, liền trương hàm răng, chuẩn bị chớp lấy cơ hội cắn vào tai hắn.

Hắn né tránh, cô liền xoa tóc hắn, câu dẫn lấy hắn, bịt mắt hắn lại bằng dải lụa.

* Truyện hay lắm đúng không các tỉ tỉ xinh đẹp, mụi zất zả up truyện, cầu các tỉ cho mụi 10 seo, moazzz.

Bình Luận (0)
Comment