Chinh Phục Trên Đầu Lưỡi

Chương 129


Đó là một cảm giác không thể diễn tả bằng lời, như là tim vừa bị đập mạnh trong tích tắc, lần này, cú đập khá mạnh, đau đến mức hơi thở Thẩm Giáng Niên ngưng lại.
Ánh mắt xuyên qua thiên sơn vạn thuỷ, chạm nhau.

Thẩm Thanh Hoà ngồi ngay thẳng đối diện Thẩm Giáng Niên, Thẩm Giáng Niên đau lòng, không phải vì cô và Đoạn Ngọc xuất hiện cùng nhau, mà bởi vì chỗ bên cạnh Thẩm Thanh Hoà không có ai ngồi, cô ấy khoanh tay trước ngực, mắt nhìn thẳng như xuyên thấu tim của Thẩm Giáng Niên.
Ánh mắt chỉ chạm vào nhau trong giây lát, bởi vì tất cả đèn trên khán đài đột nhiên tắt ngấm, âm nhạc sôi động lại vang lên, đèn màu xoay tròn, ánh đèn tỏa sáng làm Thẩm Giáng Niên không thể nhìn rõ biểu cảm của Thẩm Thanh Hoà.

Tất cả những suy nghĩ của Thẩm Giáng Niên đã biến mất, từ đầu đến cuối, cô chỉ nhìn chằm chằm vào góc độ đó mà không di chuyển.
Ánh sáng nhấp nháy nhanh khiến Thẩm Giáng Niên hoa mắt, thỉnh thoảng ánh sáng quét qua người Thẩm Thanh Hoà, cô hoảng hốt khi nhìn thấy đôi mắt lạnh lùng.

Thẩm Thanh Hoà tức giận, nhất định tức giận rồi, tim đau nhói đến thở không nổi, tiếng nhạc đinh tai nhức óc, càng khiến Thẩm Giáng Niên hoảng hốt hơn.
Rất muốn, rất muốn đến bên người cô ấy, vị trí kia là để cho cô sao? Hai tay Thẩm Giáng Niên nắm chặt thành quyền, giống như muốn tiếp thêm sức mạnh.

Lúc cô quyết định muốn đứng lên, đi về phía Thẩm Thanh Hoà, thì đèn bỗng nhiên tắt.
Ngọn nến lung linh trong lòng cũng vụt tắt.

Đèn, lại bật lên.


Người dẫn chương trình nhiệt tình bắt đầu, rất nhanh sau đó, nhân vật chính được mời ra.

Khác với thiết kế váy thời trang mà người mẫu trước đó mặc, Ngô Thi Nghiêu chọn bộ sườn xám Trung Quốc, tôn lên vóc dáng cao ráo của cô.
Khi được hỏi tại sao lại chọn sườn xám, Ngô Thi Nghiêu cười ngọt ngào: "Một là tôi thích phong cách Trung Quốc; hai là vai diễn lần này của tôi cũng liên quan đến văn hóa Trung Quốc, tôi hy vọng có thể truyền tải văn hóa Trung Quốc qua phim ảnh." Người dẫn chương trình như bừng tỉnh, rồi gây chú ý, "Nhưng mà, theo như fans tiết lộ thì Thi Nghiêu từ lúc ra mắt, đã nói thích phong cách Âu Mỹ nha."
Ngô Thi Nghiêu hờn dỗi nói: "Ôi~ thế mà cũng bị mọi người phát hiện!" Cô ấy mỉm cười thuần khiết và ngọt ngào, "Có thể nói ra được cái này, chắc chắn là fans lâu năm rồi." Mặt Ngô Thi Nghiêu hơi đỏ, giải thích, "Lúc vừa mới ra mắt, chỉ nhìn thấy thứ tầm thường bằng mắt, không phải nói văn hoá Âu Mỹ không tốt, nhưng mà nếu dùng tâm để cảm nhận thì văn hoá Trung Quốc rất hay, khi đó có một người quan trọng, có ảnh hưởng sâu sắc với tôi, người đó thích văn hoá Trung Quốc, coi như tôi cũng bị ảnh hưởng nên mới bắt đầu thích."
"Ồ?" Người dẫn chương trình ánh mắt sáng lên, "Một người quan trọng, thuận tiện tiết lộ sao?"
Ngô Thi Nghiêu càng đỏ mặt, khẽ lắc đầu, dùng giọng điệu có chút kiều diễm nói: "Không được."
"Nói một chút thôi!" Người dẫn chương trình còn cố ý làm nũng, khiến cho mọi người có mặt đều bật cười, "Ví dụ như là nam hay nữ, làm nghề gì đó?"
"Có thể nói giới tính là nữ."
"Có khi nào, hôm nay cô ấy cũng có ở hiện trường thì sao?" Người dẫn chương trình thản nhiên hỏi.
Ngô Thi Nghiêu lắc đầu, không nói cô ấy có ở đó hay không, câu hỏi này không có trong danh sách câu hỏi đã đặt sẵn, cô không muốn trả lời, nhưng người dẫn chương trình vẫn tiếp tục hỏi, theo nhịp điệu, mọi người cùng nhau hét lên, "Vâng, cô ấy ở đây." Ngô Thi Nghiêu mím môi, thừa nhận.
Người dẫn chương trình bắt đầu nhìn xuống sân khấu, "Để chúng tôi đoán xem, nếu cô ấy là người quan trọng với Ngô Thi Nghiêu, chắc chắn hôm nay sẽ ngồi ở VIP." Người dẫn chương trình còn cố ý cười xấu xa, sau đó nâng tay lên, cao giọng nói, "Anh điều chỉnh đèn, xin hãy cho ánh đèn đặc biệt vào vị trí VIP hôm nay đi." Ngoài trung tâm sân khấu, một ngọn đèn vẫn còn sáng, một chùm ánh sáng hình tròn bắt đầu cắt vào từ vị trí đầu tiên.
"A! Vị khách VIP đầu tiên thật lợi hại!" Người dẫn chương trình giả vờ sửng sốt, "Mọi người nhìn màn hình lớn đi, các bạn có biết vị này không?" Dưới sân khấu mọi người vỗ tay lớn, người đầu tiên chính là vị đạo diễn cho bộ phim của Ngô Thi Nghiêu.
Thẩm Giáng Niên ngồi đó, nhìn chùm sáng càng lúc càng đến gần Thẩm Thanh Hoà.

Thẩm Giáng Niên ngồi không yên, cô không biết hôm nay vẫn còn có sự sắp xếp này, khi ánh sáng đến gần hơn, Thẩm Giáng Niên mơ hồ có thể nhìn thấy vẻ mặt của Thẩm Thanh Hoà, Thẩm Thanh Hoà đang nhìn cô.


Có lẽ người này cũng giống cô, cả buổi luôn nhìn cô, chẳng qua là biểu cảm ngày càng lạnh hơn.

Khi ánh sáng chiếu xuống chiếc ghế bên cạnh Thẩm Thanh Hoà, ánh sáng chói chang khiến vẻ mặt của Thẩm Thanh Hoà trở nên vô cùng lạnh lùng và quyến rũ, còn cơ thể của Thẩm Giáng Niên có chút lạnh lẽo.
Đột nhiên, ánh sáng chiếu vào đầu Thẩm Thanh Hoà.
"Ai nha!" Người dẫn chương trình lộ ra vẻ kinh ngạc, "Bạn bè của Thi Nghiêu chúng ta, không biết thì thôi chứ đã biết thì giật mình, các vị khán giả có biết vị này không?" Trên màn hình lớn, là gương mặt thanh tú, nét mặt điềm đạm, khóe miệng hơi cong lên, như đang mỉm cười.

Khán giả vỗ tay nồng nhiệt, đồng thời có người hét lên ba chữ "Thẩm Thanh Hoà".
"Có vẻ như Thẩm tổng sống kín tiếng, thế mà vẫn không dấu được mị lực.

Ha ha, tôi đã từng dẫn rất nhiều chương trình, cũng thường tham gia các buổi biểu diễn thế này." Người dẫn chương trình cười rất nhiệt tình, "Tôi đã gặp không ít doanh nhân và các tiền bối, nhưng theo tôi biết, thì hiếm khi nào Thẩm tổng xuất hiện ở những dịp thế này, Thi Nghiêu và Thẩm tổng là bạn thân sao?"
Sau khi người dẫn chương trình đặt câu hỏi, Ngô Thi Nghiêu mới nhìn về phía Thẩm Thanh Hoà, mặt càng đỏ hơn, cô giơ tay lên quạt quạt trước mặt, hít một hơi, người dẫn chương trình trêu chọc cô, "Này là do nóng sao?"
"Vâng, có hơi nóng." Mặt Ngô Thi Nghiêu càng đỏ hơn, hơi khom lưng, "Cảm ơn Thẩm tổng, hôm nay đến đây." Thẩm Thanh Hoà cong khoé môi lên cười, Thẩm Giáng Niên nhìn người trên màn hình có chút xa lạ.
"Ơ? Chỗ ngồi bên cạnh Thẩm tổng trống, đây là?" Người dẫn chương trình hỏi Ngô Thi Nghiêu, Ngô Thi Nghiêu cũng không biết, sao lại không có người ngồi, cô suy đoán một lý do, nhưng không dám nói, mà người dẫn chương trình đã nói thay lòng cô, "Chẳng lẽ vị trí này là để cho Thi Nghiêu sao?"
Ngô Thi Nghiêu đưa tay lên chạm vào khuôn mặt nóng bừng của cô ấy, "Chao ôi, sao anh không trực tiếp hỏi Thẩm tổng đi." Giọng nói có chút run rẩy, kèm theo biểu cảm trên gương mặt làm cô ấy càng đáng yêu hơn.


Người dẫn chương trình thế mà chạy đến chỗ Thẩm Thanh Hoà, tim Thẩm Giáng Niên như có gì đè lên, chỉ cần dùng chút sức, cũng khiến tim cô đau đớn không thôi, đau đến mức không thở được.
Thẩm Thanh Hoà sẽ trả lời như thế nào đây? Thẩm Giáng Niên không biết, cô sợ.

Có lẽ Thẩm Thanh Hoà để bầu không khí nhẹ nhàng hơn sẽ nói để giành chỗ cho Ngô Thi Nghiêu.

Nhưng mà đáp án này, Thẩm Giáng Niên không có cách nào thích được, thậm chí còn ghét.
"Thẩm tổng, vị trí này để dành cho Thi Nghiêu sao?" Người dẫn chương trình vừa khom lưng, cúi người, đưa micro qua.
"Không phải." Thẩm Thanh Hoà buột miệng, tim của Thẩm Giáng Niên giống như những hạt mưa tí tách rơi xuống vào đầu mùa xuân, mang theo xuân ý, còn mang theo hy vọng, bắt đầu rơi.

Ngô Thi Nghiêu mím môi, hơi cúi đầu, người dẫn chương trình a một tiếng, tiếp tục hỏi: "Vậy cái ghế VIP này, là để cho ai thế?"
"Một chỗ, mà ai cũng có thể ngồi, mỗi một vị khách hôm nay ngồi ở đây, đều là khách VIP trong lòng Thi Nghiêu đúng không?" Thẩm Thanh Hoà ngước mắt, nhìn về phía Ngô Thi Nghiêu.

Ngô Thi Nghiêu dường như đã cảm nhận được, cũng hơi bất ngờ khi nghe được câu này, Ngô Thi Nghiêu nhân cơ hội trả lời: "Đúng vậy, không chỉ có mọi người ở hiện trường, mà còn có những người bên ngoài, những người đã đợi tôi từ sáng sớm.

Các bạn hâm mộ, nếu các bạn không ở đây, tôi muốn nói với các bạn rằng trong trái tim tôi, các bạn đều quan trọng như nhau, các bạn đều là VIP của tôi, không có các bạn, sẽ không có tôi ngày hôm nay." Dưới sân khấu, có tiếng vỗ tay, còn có tiếng hô vang từ khán giả.
Một vấn đề dường như nan giải đã được Thẩm Thanh Hoà chuyển hướng một cách khéo léo.Trái tim dày vò của Thẩm Giáng Niên dường như cũng không khá hơn là bao.

Ánh sáng lướt qua người bên cạnh, và chẳng mấy chốc, ánh sáng chiếu vào Đoạn Ngọc.
"Đoạn Ngọc, Đoạn tổng!" Người dẫn chương trình chủ động vươn tay, giống như đây không phải lần đầu gặp mặt, "Đã lâu không gặp, không ngờ, nhờ buổi biểu diễn của Thi Nghiêu mà tôi lại gặp cô." Người dẫn chương trình đứng thẳng và giới thiệu, nói đùa: "Nói thật với mọi người, tôi và Đoạn tổng là bạn cũ, mỗi lần gặp, tôi sẽ có chút đặc biệt." Người dẫn chương trình cười bí hiểm, "Đoạn tổng, chắc cũng không để ý đến một chuyện, nhưng tôi có để ý nha."
Trên màn ảnh, Đoạn Ngọc nhàn nhạt cười, chờ hành động tiếp theo.

"Người ta nói vật hợp theo loài, người phân theo nhóm, bên cạnh Đoạn tổng luôn có nhân vật ưu tú." Người dẫn chương trình vẫy tay, "Mời anh chỉnh ánh sáng, chuyển qua một chút." Ánh đèn, chợt rơi trên đỉnh đầu Thẩm Giáng Niên, quá đột nhiên, Thẩm Giáng Niên không kịp chuẩn bị, chỉ có thể cười nở nụ cười tiêu chuẩn, "Xin hỏi người đẹp này, tên gì thế?"
"Thẩm Giáng Niên."
"Ồ? Cũng là họ Thẩm." Người dẫn chương trình cười nói, "Hình như ai họ Thẩm cũng đều là người đẹp hết." Vừa nói, người dẫn chương trình quay đầu nhìn phía Thẩm Thanh Hoà.

Người điều chỉnh ánh sáng bắt nhịp nhanh chóng mở thêm một đèn nữa.

Tại hiện trường, ngoài Ngô Thi Nghiêu đứng dưới ánh đèn, thì Thẩm Thanh Hoà và Thẩm Giáng Niên cũng được bao phủ dưới hai chùm ánh sáng.
Cũng đều đẹp, nhưng mỗi người mỗi vẻ, một người thì đoan trang tao nhã; người kia thì ngây thơ thuần khiết, hôm nay Thẩm Giáng Niên ăn mặc cũng nhẹ nhàng, bởi vì lúc đi ra ngoài, tâm trạng không mấy tốt, cho nên, trang điểm cũng qua loa.
"Đoạn tổng, giờ tôi nói mà cái tôi để ý nhé." Người dẫn chương trình giống như cất chứa một bí mật lớn, làm cho cả hiện trường yên lặng, tất cả mọi người nhìn chằm chằm, người dẫn chương trình chậm rãi nói, "Tôi và Đoạn tổng quen biết nhau lâu rồi, nhưng mỗi lần gặp cô ấy thì cô ấy không bao giờ đi một mình, hôm nay cũng không ngoại lệ, quý cô Thẩm Giáng Niên vừa rồi mới tay trong tay cùng cô ấy đi đến chỗ này." Tất cả mọi người đều dồn ánh mắt về hướng người dẫn chương trình nói, đúng là vừa rồi các cô có đi ngang qua.
"Đoạn tổng, tôi cũng nói thật nha! Mong cô cũng đừng có đánh tôi á~" Người dẫn chương trình vẫn còn loay hoay đùa giỡn, Đoạn Ngọc cười, thản nhiên nói: "Chỉ cần không tung tin đồn thất thiệt vu khống tôi, tôi sẽ ngồi yên."
"Tuyệt đối không phải bịa đặt!" Người dẫn chương trình giơ tay lên như đang thề, "Tôi nói nhé."
"Mời."
"Đoạn tổng từng tuyên bố với bên ngoài, cô là song tính phải không?" Người dẫn chương trình cười ha ha, như đang tán gẫu chuyện trong nhà, Đoạn Ngọc mỉm cười, nói: "Đúng vậy, tôi từng nói."
"Sau đó, tôi nhớ, Đoạn tổng từng nói, hình như không thích người khác dựa cô quá gần chứ đừng nói đến nắm tay."
"Đúng vậy, tôi từng nói thế."
"Trước đây, bạn đồng hành của Đoạn tổng, đều giữ khoảng cách, vậy hôm nay, đối với chuyện dắt tay cô Thẩm Giáng Niên, cô có gì muốn nói gì không?" Người dẫn chương trình xoè năm ngón tay ra, "Vừa rồi tôi thấy, chính là 5 ngón tay giao nhau, 10 ngón tay xen vào nhau, cùng nhau đi vào trong!"
Thẩm Giáng Niên vẫn giữ nụ cười trên mặt, nhưng mà trong lòng cực kỳ khó chịu.
Người dẫn chương trình à, nếu anh mà tiếp tục hỏi nữa, thì tôi sẽ trở mặt đấy..

Bình Luận (0)
Comment