Chớ Gần Công Tử - Vu Tâm Yên

Chương 30

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: dzitconlonton
Không biết chuyện gì xảy ra, Lăng Tuyết Quân vừa nhìn thấy Cố Khiên, trong lòng liền hoảng loạn. Nàng giả vờ không nhìn thấy hắn, vội vàng xoay người lại. Lúc này, các nữ khách đều đã vào vườn, nghĩ Lăng Xương Cẩn nói chuyện với Chu Nguyên, chắc là không thấy mình, nàng cũng lười đi chào hỏi, vội vàng nhấc chân vào vườn.
Hoa mẫu đơn có nhiều màu sắc, có màu trắng, hồng, đỏ, vàng, tím, mực, xanh lá cây, v.v. Để thuận tiện cho việc ngắm cảnh, Quận chúa đã phân vùng hoa mẫu đơn theo màu sắc trong vườn mẫu đơn. Hoa mẫu đơn giống màu nhau ở cùng một chỗ, lúc nở rộ, sắc màu rực rỡ, người xem cực kỳ thoải mái.
Tuy rằng không cấy được Ô Long Ngọa Mặc Trì từ hoàng cung, nhưng mẫu đơn viên của Quận chúa vẫn trồng mẫu đơn màu mực, có yên nhung tím[1], mặc lâu tranh nhau phát sáng, hắc mẫu đơn[2] hạng nặng. Lúc Lăng Tuyết Quân tiến vào Mẫu Đơn viên, nhìn thấy Quận chúa đang dẫn quý phụ quý nữ thưởng thức những mẫu đơn màu mực này.
"Hắc mẫu đơn này là vật hiếm có trên thế gian, ngày thường có thể nhìn thấy một hai gốc cây là may mắn, không nghĩ tới trong vườn của Quận chúa lại có nhiều hắc mẫu đơn như vậy." Viên phu nhân chậc chậc khen.
Quận chúa cười cười, nói: "Ta chỉ là yêu thích mẫu đơn, hao phí chút tâm ý đến hầu hạ mà thôi, nghe nói nơi nào có giống mẫu đơn hiếm thấy, sẽ chia làm một gốc cây, dần dà, liền có nhiều như vậy."
"Quận chúa, A Linh cũng từng thấy hắc mẫu đơn, là giống mà Quận chúa không có ở nơi này." Ngô Linh đột nhiên đáp lời.
"Ồ?" Quận chúa vừa nghe nói có giống mẫu đơn mà mình chưa từng thấy qua, lập tức lên tinh thần, "Ở nơi nào? Trông ra sao?"
Ngô Linh nói: "Hồi Quận chúa, lúc ta ở Thanh Châu, ở một miếu gần đó gọi là Kim An tự cũng từng thấy một loại mẫu đơn đen, nghe tăng nhân trong chùa nói, hoa kia tên là Quan Thế Mặc Ngọc[3]."
"Thanh Châu có Quan Thế Mặc Ngọc?" Hai mắt của Quận chúa quả thực muốn phóng ra ánh sáng, "Hoa đó còn hiếm hơn Thanh Long Ngọa Mặc Trì[4]."
"Thanh Châu quả thật có Quan Thế Mặc Ngọc, A Linh tận mắt nhìn thấy." Ngô Linh cười nói, "Nếu như Quận chúa thích, ta gửi phong thư cho phụ thân, thỉnh ông đi hỏi tăng nhân Kim An tự có thể chia một gốc cây hay không, sau đó gọi người phi ngựa đưa tới cho Quận chúa."
"Như vậy, có thể quá làm phiền Thứ sử đại nhân hay không?" Quận chúa thoáng có chút do dự.
"Có thể làm việc cho Quận chúa, chính là may mắn, sao có thể làm phiền được?" Ngô Linh cười ngọt ngào.
Lời này khiến lòng Quận chúa cực kỳ thoải mái, nàng mỉm cười gật đầu, nói: "Vậy đa tạ Ngô cô nương nhiệt tình như thế."
"Ta trở về liền viết thư cho phụ thân, chắc là tháng sau Quan Thế Mặc Ngọc có thể đưa đến phủ Quận chúa." Ngô Linh nói.
"Được." Quận chúa cười tủm tỉm nhìn Ngô Linh.
Rất rõ ràng, Ngô Linh đang lấy lòng Quận chúa. Lăng Tuyết Quân thấy vậy thì trong lòng tức giận, nhưng cũng không thể làm gì được.
Tiếp theo Quận chúa lại dẫn mọi người đi xem mẫu đơn (xanh) lục trân quý, ở chỗ này, gặp được nhóm nam khách Lăng Xương Cẩn dẫn đến, nhiều người đi lại nên bất tiện, vì thế, Quận chúa liền giới thiệu với mọi người lục mẫu đơn xong, rồi để cho khách nhân tự mình ở trong vườn xem mẫu đơn, nói với khách nhân nếu mệt mỏi muốn nghỉ chân thì có thể đến Thiên Hương Hiên uống trà.
Khách nhân lấy thanh niên nam nữ chiếm đa số, hành động này của Quận chúa, rõ ràng là muốn cho những thiếu nam thiếu nữ này có cơ hội ở chung, các quý phụ đều rất thức thời, liền theo Quận chúa cùng Lăng Xương Cẩn đi Thiên Hương Hiên uống trà, chỉ để lại các công tử quý nữ ở trong vườn.
Những người còn lại liền tụm năm tụm bảy đi dạo trong vườn.
Lăng Tuyết Quân đương nhiên ở lại trong vườn. Nàng nhìn chung quanh, liền nhìn thấy La Lâm. Lúc này, hắn đang một mình đứng một bên, dường như nhàm chán. Nàng đang muốn tiến lên nói chuyện với hắn, rồi lại cảm thấy mình tùy tiện đi tìm một nam tử như vậy, hình như có chút không ổn. Đang lúc tâm tư nàng rối rắm, thấy La Ngâm Sương đang đứng trước một gốc lục mẫu đơn, phấn khích bừng bừng nhìn đông nhìn tây.
Lăng Tuyết Quân trong lòng khẽ động, liền đi tới, cười nói với La Ngâm Sương: "Ngâm Sương, ngươi còn đang thưởng lục mẫu đơn đấy à?"
"Đúng vậy!" La Ngâm Sương ngẩng mặt lên, cười nói, "Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy hoa màu xanh biếc."
"Trong vườn mẫu đơn của Quận chúa, hoa quý không ít." Lăng Tuyết Quân cười nói, "Ngoại trừ mẫu đơn đen cùng lục mẫu đơn này, còn có hoa đủ màu sắc. Bên kia có một loại hoa gọi là Kiều Dung Tam Biến[4], chính là trên cùng một đóa hoa, cánh hoa có màu xanh lá cây, hồng, trắng ba màu."
"Thật sao?" La Ngâm Sương cực kỳ kinh ngạc, "Còn có hoa như vậy à?"
"Đương nhiên là có nha!" Lăng Tuyết Quân mỉm cười nói, "Ngâm Sương, nếu ngươi không tin, ta sẽ dẫn ngươi đi xem."
"Được a!" La Ngâm Sương vẻ mặt mừng rỡ nói.
Lăng Tuyết Quân cười cười, nói: "Vậy chúng ta đi thôi." Nói xong nàng kéo tay La Ngâm Sương, xoay người đi về phía bắc vườn.
Đột nhiên, dưới chân nàng dừng một chút, giả vờ mới nhìn thấy La Lâm, quay mặt Sương nói với La Lâm: "Ngâm Sương, đại ca ngươi ở bên kia một mình. Chúng ta có cần gọi đại ca ngươi đi cùng không?"
"Đương nhiên là có rồi!" Nói xong, La Ngâm Sương liền giương giọng kêu lên với La Lâm, "Đại ca! Đại ca!"
La Lâm nghe được La Ngâm Sương đang gọi mình, theo tiếng nhìn lại. Thấy muội tử nhà mình đang vẫy tay với mình, ở bên cạnh nàng, Lăng Tuyết Quân đang tươi cười. Hắn vội vàng cười cười với hai tiểu cô nương, đi lên, hỏi La Ngâm Sương: "Ngâm Sương, kêu đại ca có chuyện gì?"
"Đại ca, Tuyết Quân muốn dẫn muội đi xem một loại mẫu đơn kỳ lạ tên là Kiều Dung Tam Biến, huynh có muốn cùng chúng ta đi xem không?" La Ngâm Sương nói.
"A, các muội đi xem hoa à?" La Lâm đáp một tiếng, trên mặt lại mang theo vẻ do dự, hình như không quá nguyện ý.
Nếu là kiếp trước, La Lâm nghe thấy có mình đi cùng thì đã sớm vui vẻ chạy lên. Hôm nay, kêu hắn cùng mình đi ngắm hoa, hắn lại do dự. Nghĩ tới đây, Lăng Tuyết Quân có vài phần nhụt chí. Nhưng nghĩ lại, kiếp trước mình quen biết hắn lúc tám tuổi, kiếp này quen biết mới chỉ một tháng, đương nhiên là bất đồng. Vì thế, nàng buông mặt mũi xuống, cười nói với La Lâm: "Đúng vậy, La công tử, ngươi cũng không có chuyện gì, không bằng đi cùng chúng ta đi."
"Vậy..." La Lâm dừng một chút, nói, "Vậy ta liền mặt dày quấy rầy Tam cô nương."
Thấy mình vừa mở miệng, La Lâm liền đồng ý đi cùng, Lăng Tuyết Quân trong lòng vui mừng, vội vàng cười nói: "Vậy chúng ta đi thôi."
Đúng lúc này, thanh âm của Lăng Ngọc đột nhiên vang lên ở phía sau: "Tuyết Quân, các muội muốn nhìn Kiều Dung Tam Biến sao? Lỗ vương cũng chưa từng thấy, không bằng, các muội dẫn hắn đi cùng xem một chút đi." Quận chúa lén nói với Lăng Ngọc, muốn tác hợp Lăng Tuyết Quân với Lý Dịch, Lăng Ngọc đương nhiên tìm cơ hội để an bài hai người tiếp xúc.
Nghe được giọng của Lăng Ngọc, Lăng Tuyết Quân vội vàng quay đầu lại, thấy Lăng Ngọc cùng Lỗ vương Lý Dịch đứng chung một chỗ, đang tươi cười nhìn mình.
Nhìn thấy nụ cười ái muội này của Lăng Ngọc, Lăng Tuyết Quân thoáng cái liền hiểu ý của hắn. Lăng Tuyết Quân kiếp trước cũng biết Lỗ vương Lý Dịch. Bởi vì từ lâu biết liền mình vô duyên với ngôi vị hoàng đế, hắn luôn luôn an thủ bổn phận, cũng không xen vào trong đại chiến đoạt vị của hai ca ca. Tuy nhiên, người này không có chí lớn, tất nhiên cũng không có đại tài gì, ngày thường thích cùng người đấu dế mua vui, kiếp trước Lăng Tuyết Quân từng nghe nói hắn vung tiền ngàn vàng chỉ vì mua một con dế.
Gửi gắm tình cảm cho người thích chơi đùa như vậy, đương nhiên Lăng Tuyết Quân không thích. Chỉ là nói như thế nào thì người ta cũng là hoàng tử, nếu Lăng Ngọc đã bảo mình dẫn hắn đi ngắm hoa, nàng cũng không có khả năng cự tuyệt, liền cười gật đầu nói: "Nếu Lỗ vương điện hạ không ghét bỏ, liền theo chúng ta đi ngắm hoa đi."
"Tam tiểu thư nói chi vậy." Lý Dịch cười cười, nói, "Có thể cùng Tam tiểu thư, La huynh, La cô nương đi ngắm hoa, chính là may mắn."
Nghe vậy, Lăng Tuyết Quân cười cười.
"Tuyết Quân, vậy huynh sẽ giao điện hạ cho muội, muội phải nhớ chiếu cố điện hạ tốt a!" Lăng Ngọc dặn dò.
"Đã biết." Lăng Tuyết Quân cười tủm tỉm nói, "Không cần nói thân phận của điện hạ này quý như vàng, cho dù Tuyết Quân lớn hơn điện hạ một tuổi, Tuyết Quân cũng nên chiếu cố tốt điện hạ."
Nghe vậy, Lăng Ngọc sửng sốt. Từ ý tứ trong lời nói này của Lăng Tuyết Quân, có lẽ nàng chê Lý Dịch tuổi nhỏ hơn một chút. Xem ra, hình như Lăng Tuyết Quân không có ý gì với Lý Dịch. Tuy nhiên, nếu mẫu thân đã có lệnh, vậy vẫn để cho bọn họ ở chỗ này gặp nhau một chút, nói không chừng ở chung nhiều thì Lăng Tuyết Quân sẽ thay đổi bộ mặt với Lý Dịch.
Vì thế, Lăng Ngọc cười với Lý Dịch, nói: "Lỗ vương, để xá muội bồi ngươi đi ngắm hoa, hạ quan xin lỗi không tiếp được."
Lý Dịch tính tình rộng rãi, lạnh nhạt cười, nói: "Lăng Lệnh sử xin cứ tự nhiên, ta và Lăng cô nương đi ngắm hoa là được."
Lăng Ngọc ở Hình binh nhậm Lệnh sử, cho nên, Lý Dịch gọi hắn là Lăng Lệnh sử.
"Vậy thì tốt." Lăng Ngọc chắp tay, nói, "Hạ quan liền lui ra." Nói xong Lăng Ngọc liền rời đi, La Lâm cùng La Ngâm Sương liền tiến lên chào hỏi với Lý Dịch.
Chuyện xảy ra bên này, toàn bộ đều bị Cố Khiên nhìn thấy.
Hắn nhìn ra, Lăng Tuyết Quân cố ý giao hảo với La Lâm, mà Quận chúa hiển nhiên là muốn tác hợp Lăng Tuyết Quân và Lý Dịch. Bất kể là Lăng Tuyết Quân, hay là Quận chúa, hình như chưa từng lo lắng cho mình, hơn nữa, còn có một Hứa Ưởng ở một bên như hổ rình mồi. Nghĩ tới đây, Cố Khiên khẽ nhíu mày. Xem ra, lần này, mình phải chủ động ra trận mới được.
Hắn quay mặt lại, nhìn Lăng Khâm từ xa chào hỏi khách nhân, nảy ra ý hay. Thừa dịp đám người Lăng Tuyết Quân cùng La Lâm, Lý Dịch còn đang khách sáo, hắn xoay người, bước nhanh đến trước mặt Lăng Khâm, kéo hắn sang một bên, hỏi: "A Khâm, ta nghe nói trong vườn các ngươi có một loại hoa gọi là kiều dung tam biến, có phải không?"
"Giề? Ngươi cũng quan tâm đến hoa mẫu đơn à?" Lăng Khâm cười nói.
"Những thứ chưa từng thấy qua, luôn muốn tìm hiểu một chút nha." Cố Khiên cười hắc hắc.
"Vậy ta dẫn ngươi đi." Lăng Khâm đưa tay ôm bả vai hắn.
"Không cần." Cố Khiên đẩy tay hắn đặt trên vai mình xuống, nói, "Hôm nay ngươi có nhiều chuyện, ta tự mình đi dạo là được."
"Vậy... Cũng đúng." Lăng Khâm gật đầu nói, sau đó vươn tay, chỉ về phía đông của vườn, nói, "Kiều dung tam biến đó ở phía bắc vườn, ngay phía sau đóa mẫu đơn hồng phấn kia, ngươi theo mẫu đơn hồng phấn bên kia đi đến hết, liền có thể nhìn thấy một mảnh hoa mẫu với những cánh hoa nhiều màu, kiều dung tam biến mà ngươi muốn tìm ở trong đó."
"Được." Cố Khiên cười vỗ vỗ vai Lăng Khâm, nói, "Vậy ta đi ngắm hoa trước, buổi tối chúng ta cùng nhau uống rượu thật ngon."
"Quyết định rồi!" Lăng Khâm cười đáp, "Đêm nay chúng ta không say không ngủ!"
Cố Khiên đáp: "Không say không ngủ!"
Nói xong, hai người vỗ tay tuyên thề, nhìn nhau mà cười.
[1] Hoa mẫu đơn yến nhung tím:
a74449f5441d262851532c4c70c5e473.jpg
[3] Quan Thế Mặc Ngọc:
cd9cf8a9851d4ef3994f8e81f90635c1.jpg
[3] Quan Thế Mặc Ngọc:
89b5b4ea65a7865ff35b424f09a57552.jpg
[3] Thanh Long Ngọa Ngọc Trì:
0991aec70678fecee84b3731b9bcfc91.jpg
[4] Kiều Dung Tam Biến:
4063e61aa05d6028e49e8701f1416e01.jpg

Bình Luận (0)
Comment