Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1005

Sáng sớm hôm sau, Ninh Tịch dậy rõ sớm, thay bộ đồ nam mới mua vào rồi nấu một nồi cháo hải sản thơm nức mũi. Sau đó, cô cho cháo vào bình giữ nhiệt xách tới nhà họ Trang thăm bệnh.

Số 7 đường Trường An.

Người gác cổng thấy người tới là một chàng trai lạ mặt ăn mặc thời thượng thì rất cảnh giác, sau khi liên lạc xác nhận với Trang gia rồi mới hồ nghi để cho Ninh Tịch vào trong.

Sau khi tới liền có người hầu dẫn Ninh Tịch lên lầu.

Trang Khả Nhi không có bạn bè gì mấy chứ đừng nói tới là khác phái, hơn nữa đối phương lại còn là một chàng trai tuấn tú nên người hầu rất tò mò, dọc đường đi còn liếc liếc Ninh Tịch mấy cái.

"Phòng của đại tiểu thư ở đây ạ!" Người hầu dẫn cô tới trước cửa phòng của Trang Khả Nhi.

"Cảm ơn!"

"Tiểu Tịch à? Mau vào đi!" Bên trong truyền ra giọng nói gấp gáp của Trang Khả Nhi.

Ninh Tịch vừa vào phòng liền nhìn thấy Trang Khả Nhi đang loay xoa loay xoay như chong chóng, bèn hỏi: "Khả Nhi, cậu làm gì thế?"

"Không ngờ cậu tới sớm thế, mình còn chưa kịp trang điểm thay quần áo nữa!" Vẻ mặt Trang Khả Nhi đầy hốt hoảng.

Ninh Tịch bất đắc dĩ ghì vai cô nàng lại, đẩy cô nằm xuống giường: "Đại tiểu thư của tôi ơi, cậu thế này là đẹp lắm rồi!"

"Anh... Tịch... hôm nay anh mặc đồ nam…" Trang Khả Nhi trông thấy quần áo của Ninh Tịch thì hai mắt sáng rực, không chú ý ngay cả xưng hô cũng đổi luôn.

Ninh Tịch cười cười đùa giỡn lại: "Đúng rồi! Anh đã đồng ý với em rồi, sau này lúc nào em cũng đều gặp được nam thần của em mà, phải không nào?"

"Hơn nữa, ngắm trai đẹp có lợi cho sức khỏe và tinh thần, giúp bệnh dễ khỏi!" Ninh Tịch nói xong liền mở bình giữ nhiệt ra: "Cố tình tới sớm là vì muốn mang bữa sáng cho cậu đó, mình đoán cậu ăn gì cũng không thấy ngon nên nấu thử cháo hải sản. Cậu nếm thử xem!"

"Cảm ơn... " Trang Khả Nhi không ngờ Ninh Tịch còn tỉ mỉ như thế, cảm động tới nỗi không biết nói sao cho phải.

"Đừng cám ơn! Nếu nói cảm ơn thì người ấy phải là mình mới đúng!"

Ninh Tịch là người "có thù tất báo, có ân sẽ trả". Chỉ cần người ta đối xử thật lòng với cô thì cho dù có rơi vào cảnh đầu rơi máu chảy cô cũng sẽ không ngại ngần mà báo đáp, chứ đừng nói là chút việc nhỏ như thế này.

"Có ngon không?" Ninh Tịch đút cho Trang Khả Nhi từng thìa một.

Trang Khả Nhi ăn được hơn nửa mà vẫn chưa thấy thỏa mãn: "Ừ, ngon lắm, anh Tịch, anh nấu thế nào vậy? Thơm quá, chả bù cho cháo nhà em, chẳng có vị gì cả!"

"Nếu muốn học thì lần sau sẽ dạy em!"

"Vâng ~"

"Hôm nay ông và bác đều không ở nhà à?"

"Ông nội ở trong viện điều dưỡng, còn ba thì vẫn ở trong quân đội, mẹ thì quanh năm đi công tác nên trong nhà chỉ có mình mình! À, còn Vinh Quang nữa, hình như hôm qua nó đánh nhau với ai đó, may mà mấy hôm nay ba không ở nhà, nếu ba mà biết thì…"

Trang Khả Nhi đang nói chuyện với Ninh Tịch thì cửa phòng bỗng bị đẩy mạnh vang lên một tiếng "Rầm".

Ngoài cửa, Trang Vinh Quang đang ôm gương mặt như đầu heo đứng đó: "Chị! Chị…"

Lời còn chưa dứt, khuôn mặt đầu heo của Trang Vinh Quang đã vặn vẹo y hệt như gặp phải quỷ. Sau đó cậu chàng liền giận tím mặt, thét vào mặt Ninh Tịch: "Khốn kiếp! Sao lại là mày?"

Trang Khả Nhi thấy thế liền cau chặt mày: "Vinh Quang, không được vô lễ như thế!"

"Chị, sao cái thằng này lại ở trong nhà mình? Hai người có quan hệ gì, rốt cuộc chuyện này là sao?" Trang Vinh Quang nghĩ mình sắp phát điên đến nơi rồi.

Tại sao tên này lại ngang nhiên xuất hiện trong nhà của cậu ta vào lúc sáng sớm thế này, đã thế lại còn ngồi trên giường của chị cậu ta nữa!!!
Bình Luận (0)
Comment