Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1144

Những người khác thấy tình hình không đúng lập tức trở nên cảnh giác, đồng loạt xông lên...

Nhưng mà thân pháp của cô gái này thật vô cùng quỷ dị, bất kể bọn họ làm cách gì cũng không tiếp cận cô ta được, trái lại liên tiếp bị cô ta đập cho nằm im luôn.

Đám người này từng gặp vô số tên cớm lợi hại, cũng từng tránh thoát vô số lần truy bắt nhưng lại chưa từng gặp qua một đối thủ đáng gờm đến như thế này.

Lai lịch của cô gái này rốt cuộc là gì...

Ninh Tịch lạnh lùng đạp cho mấy tên khốn nạn kia nằm trên đất rên rỉ, rồi bước dần từng bước đến gần Trang Khả Nhi.

"Tiểu... Tiểu Tịch..." Trang Khả Nhi dùng tay che đi thân thể của mình, cả người không khống chế được mà run lên.

Ninh Tịch cởi áo khoác ngoài của mình xuống rồi khoác lên người Trang Khả Nhi.

"Tiểu Tịch! Cẩn thận!!!"

Trang Khả Nhi thấy tên đàn ông xăm trổ kia không biết bò dậy từ lúc nào, trong tay hắn ra đang cầm một cây côn lớn đập về phía đầu Ninh Tịch.

Ninh Tịch lập tức đẩy Trang Khả Nhi vào góc tường rồi mới xoay người lại, cô không lùi lại mà lựa chọn tiến tới cho tên kia một cái đạp mạnh vào cổ tay trước khi gã kịp nện thanh côn xuống. Cây gậy rơi xuống đất phát ra âm thanh "lạch cạch", ngay sau đó cái gã săm trổ lại nhận thêm một cú đá nữa ngã ngửa ra đất.

Đến tận lúc nằm ngửa ra đất rồi gã ta vẫn không hiểu tại sao cô gái này lại có thể ra tay nhanh như vậy, hơn nữa mỗi chiêu đều chính xác nhắm vào điểm trí mạng của gã.

Ninh Tịch từ trên cao nhìn xuống tên đàn ông vừa định làm nhục Trang Khả Nhi, sau đó cô cúi người nắm lấy cổ áo gã nhấc lên và một đấm vui vẻ hạ xuống cái mặt bị ổi của gã, tiếp theo lại một đấm, lại một đấm...

Trên mặt Ninh Tịch không có bất cứ biểu tình gì, tựa như đã tách biệt hoàn toàn với thế giới mà chìm vào thế giới riêng của mình. Động tác của Ninh Tịch cứ như một cỗ máy móc vô tri, không ngừng đấm đá vào người đàn ông kia, trong kho hàng trống trải chỉ có thanh âm "bụp bụp bụp" vang lên không dứt....

Khuôn mặt của tên xăm trổ đã dần không thể nhận dạng, mà nắm tay Ninh Tịch cũng đã bị máu tươi nhuộm đỏ...

Máu kia không biết là máu của tên xăm trổ hay là máu của Ninh Tịch do dùng sức quá mạnh mà bật ra nữa...

Nhưng mà Ninh Tịch vẫn không dừng lại, càng đấm càng hăng. Dường như cô không còn là con người nữa mà trở thành một con ác quỷ đang bò ra từ địa ngục...

Tất cả đều sợ đến ngây người.

Mấy tên du côn khác cũng đều nhũn chân ngã xuống đất, ánh mắt kinh hoàng.

Ngay cả Trang Vinh Quang với Trang Khả Nhi cũng cảm thấy sợ hãi.

Đúng lúc này, đột nhiên có một giọng nói vang lên từ sau lưng Ninh Tịch: "Con khốn này! Mày dừng tay lại ngày cho tao! Lập tức giơ hai tay lên!"

Tên đeo vòng vàng không biết móc đâu ra một khẩu súng, gã hướng họng súng đen ngòm nhằm thẳng vào đầu Ninh Tịch.

Trang Vinh Quang với Trang Khả Nhi thấy thế lập tức đổi sắc mặt: "Tiểu Tịch..."

Ninh Tịch ném cái gã trong tay ra rồi từ tốn lấy mu bàn tay lau đi vệt máu bị bắn lên nơi khóe miệng, ánh mắt cô dời về phía gã đeo vòng vàng đang lăm lăm cầm khẩu súng...

"Giơ hai tay lên! Tiến lại đây! Tự cởi quần áo của mày ra cho tao!" Gã đeo vòng vàng gầm lên.

"Tiểu Tịch..." Trang Khả Nhi hốc mắt đỏ bừng: "Mục tiêu của mấy người chẳng phải là tôi sao? Để cô ấy đi!"

"Vốn là vậy nhưng giờ thì khác rồi! Con khốn này làm anh em của tao bị thương mà còn muốn đi? Đừng hòng!!!"

Mấy tên đàn ông nằm trên đất thấy vậy cũng rối rít bò dậy, sau đó hung ác vây quanh Ninh Tịch.

Bầu không khí trong chốc lát đã căng thẳng đến tột đỉnh.

"Vinh Quang, che mắt Khả Nhi lại." Ninh Tịch bình tĩnh nói.

Trang Vinh Quang bất giác làm theo yêu cầu của Ninh Tịch, lảo đảo chạy tới rồi lấy tay che lại đôi mắt của chị mình.

Ngay tại lúc cậu ta kịp che lại mắt của Trang Khả Nhi thì trong bóng đêm trống trải đột nhiên vang lên một tiếng "đoàng!!!".

Gã đeo vòng vàng trợn mắt ngã sóng xoài trên mặt đất, trên trán của gã còn có một lỗ máu đang chảy ra máu tươi tanh nồng.

Mà trong tay Ninh Tịch không biết từ khi nào đã xuất hiện một khẩu súng, lúc này họng súng vẫn chĩa thẳng về nơi gã đeo vòng vàng từng đứng.
Bình Luận (0)
Comment