Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1169

Đôi mắt Ninh Tịch đảo đảo như rang lạc, đột nhiên cô nghĩ ra cái gì liền nói: "Em mới nghe tin dạo này mấy sòng bạc ngầm đều bị càn quét, mấy tên lưu manh cũng bị cảnh sát gọi đi uống nước chè... cho nên... chuyện này là do anh làm hả?"

Ninh Tịch càng nghĩ càng thấy đây chắc chắn là tác phẩm của Lục Đình Kiêu.

Lục Đình Kiêu không nói gì, vẫn giữ nguyên dáng vẻ cao quý lạnh lùng như vương giả của mình.

Ninh Tịch buông bánh bao nhỏ ra rồi chui tọt vào lòng bánh bao lớn, cô hôn một cái thật kêu lên cằm anh: "Boss đại nhân, cám ơn anh nha ~ nha ~ nha ~"

...

Sau khi mất hết công lực để trấn an hai cái bánh bao thì Ninh Tịch mới được cho phép rời nhà.

Vừa đặt chân vào Quân khu Đại viện thì đã có người đứng chờ để đưa cô vào tận cửa nhà họ Trang. Mà ở đó, một phu nhân có khí chất uyển chuyển thanh tịnh đang đứng, khi bà trông thấy cô thì hơi lộ vẻ hồ nghi nhưng cũng không có bước đến chào đón.

"Tiểu Tịch! Cậu tới rồi!" Trang Khả Nhi chạy vọt ra từ trong nhà để nghênh đón Ninh Tịch.

Ninh Tịch mỉm cười chào lại.

Sau khi chắc chắn được cô gái mặc chiếc váy màu hồng nhạt tràn đầy nữ tính, tóc dài tới eo này chính là Ninh Tịch, Mạnh Lâm Lang tỏ vẻ không cách nào tin nổi: "Khả Nhi, đây... đây chính là Tiểu Tịch mà con nói sao?"

Kế hoạch hôm nay của Ninh Tịch là ở cùng Lục Đình Kiêu với bánh bao nhỏ cho nên cô ăn mặc vô cùng thục nữ. Tóm lại là hình tượng con gái nhà lành 100%. Thế cho nên hình tượng này hoàn toàn khác biệt so với tưởng tượng của Mạnh Lâm Lang.

"Đúng rồi mẹ ạ!" Trang Khả Nhi kéo Ninh Tịch đến gần Mạnh Lâm Lang rồi giới thiệu: "Tiểu Tịch, đây là mẹ tớ!"

"Cháu chào bác ạ." Ninh Tịch nhìn vị phu nhân có dung mạo trẻ hơn với tuổi thực trước mặt, gương mặt trái xoan cùng đôi mắt phượng toát lên khí chất của một mỹ nhân cổ điển. Bà với Trang Khả Nhi trông cứ như hai chị em gái vậy, trong mắt Ninh Tịch lướt qua một tia kinh diễm.

"Ừ, chào con, thật là một đứa bé ngoan, cuối cùng cũng gặp được con! Nghe mấy đứa nhà bác kể thì bác còn tưởng con... không ngờ con lại thục nữ như vậy... Nào, mau vào nhà rồi nói chuyện!" Mạnh Lâm Lang thân thiết kéo Ninh Tịch vào trong nhà.

Mạnh Lâm Lang chưa bao giờ trông thấy Ninh Tịch tận mắt, bà chỉ nghe con trai với chồng kể chuyện mà tự mường tượng ra hình dáng của cô như thế nào. Thiên tài bắn súng, thân thủ hàng đầu, đánh chết người cũng không biến sắc... Vì thế cho nên bà vẫn luôn cho rằng Ninh Tịch là một cô gái vô cùng... ừm, vô cùng dũng mãnh, ai dè kết quả lại trái ngược 180 độ luôn.

Trong phòng khách, Trang Vinh Quang đang ôm một quyển từ điển tiếng Anh gặm lấy gặm để, nếu nhai nó mà có thể thuộc được hết đống từ này thì chắc chắn cuốn từ điển này đã sớm nằm trong bụng cậu chàng rồi. Cậu ta vừa trông thấy Ninh Tịch thì hai mắt sáng rực, cứ như fangirl trông thấy idol vậy: "Chị Tịch đến rồi! Chị mau ngồi đi!"

Nói xong cũng vô cùng chân chó chạy đi rót nước bưng trà cho Ninh Tịch.

Hôm nay, Trang Vinh Quang mặc một chiếc áo sơ mi trắng cùng với quần bò đơn giản, trông rất ra dáng thiếu niên 18 tuổi tươi ngon mọng nước.

Ninh Tịch quan sát hồi lâu mới không nhịn được mà trêu chọc: "Nếu trước đây cũng cũng ăn mặc như này thì sao bạn gái có thể đá cậu mà chạy theo người khác chứ?"

Trang Vinh Quang bị trêu thì có chút ngượng ngùng: "Chị Tịch, chị đừng có nhắc tới lịch sử đen tối của em chứ!"

"Có hả? Rõ ràng đang khen cậu đẹp trai mà!"

"Ha ha ha thật không vậy?"

...

Thấy thằng con không nên thân của mình hiện giờ cũng ra hình ra dáng, cảm xúc trong lòng Mạnh Lâm Lang cũng vô cùng ngổn ngang, ánh mắt của bà nhìn Ninh Tịch ngày càng cảm kích: "Mấy đứa cứ nói chuyện đi, dưới bếp vẫn còn hai món đang nấu nữa!"

Trang Vinh Quang nghe vậy lập tức đưa tay ra ngăn cản: "Mẹ... mẹ đừng đi! Con van xin mẹ đừng đi! Mẹ để bảo mẫu làm đi!"
Bình Luận (0)
Comment