Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1439

"Sớm biết ông ấy sẽ thế này, chỉ là không ngờ còn nhanh hơn những gì chị tưởng tượng..." Ninh Thiên Tâm khẽ thở dài: "Tháng sau là chị tốt nghiệp rồi, chị định... sẽ ra nước ngoài."

"A..." Ninh Tịch bỗng thấy đau khổ: "Chị Thiên Tâm, chị định ra nước ngoài làm việc à?"

Ninh Thiên Tâm gật đầu, "Chị đã nộp hồ sơ vào mấy công ty chị thích ở Los Angeles rồi."

Ninh Tịch xót xa không nỡ, nhưng cũng không thể không thừa nhận đây là cách tốt nhất đối với Ninh Thiên Tâm: "Vậy cũng tốt... chỉ cần chị vui là được! Ra nước ngoài phát triển cũng rất tốt! Bên đấy em cũng có vài người bạn, nếu đến lúc ấy cần giúp gì nhất định phải nói với em nhé!"

"Ừm, cảm ơn em Tiểu Tịch." Ninh Thiên Tâm cảm kích: "Nếu không có em..."

Thấy Ninh Thiên Tâm lại bắt đầu cảm tạ, Ninh Tịch vội ngắt lời cô: "Là người một nhà cả, chị nói cái này làm gì!"

"Hả? Chị Thiên Tâm chuẩn bị ra nước ngoài sao?" Annie có chút không nỡ.

"Phải! Annie, cảm ơn em thời gian này đã chăm sóc cho chị!" Mấy ngày nay ở chung với nhau, Ninh Thiên Tâm cũng rất thích người bạn nhỏ này của Ninh Tịch.

"Có gì đâu ạ, chị gái của anh Tịch cũng là chị gái em! Nếu chị muốn đi thì nói trước với em, về em sẽ chuẩn bị cho chị mấy đơn thuốc, sau đó sẽ viết cách điều dưỡng cho chị!"

"Cảm ơn em..."

...

Trong một nhà hàng tây tại Đế Đô.

"Lăng Thiên... Lăng Thiên?" Quan Tử Dao khua tay trước mặt người đàn ông.

"Gì thế?" Mạc Lăng Thiên đang ngẩn ngơ bỗng định thần lại.

"Lăng Thiên, anh sao thế, mấy ngày nay hồn cứ ở đâu đâu ấy, chẳng phải chuyện của cô gái kia đã giải quyết xong rồi sao?" Quan Tử Dao lo lắng hỏi.

Ánh mắt Mạc Lăng Thiên tối lại, anh ta miết thái dương, miễn cưỡng cười nói: "Không sao, vì không nghỉ ngơi đủ thôi..."

Quan Tử Dao nhíu mày: "Anh đừng có thức đêm nữa, thường ngày cũng ít uống rượu thôi, nếu không sức khỏe có tốt đến mấy cũng không chịu nổi đâu."

"Ừm, anh biết rồi." Mạc Lăng Thiên khôi phục lại vẻ bình thường: "Gần đây không phải em bận lắm sao? Sao bỗng dưng lại rảnh hẹn anh thế này?"

Quan Tử Dao lấy ra một tập hồ sơ đưa tới: "Lăng Thiên, lần này em tìm anh là vì có chuyện muốn nhờ anh giúp... người này, anh có thể tra giúp em tung tích của anh ta được không?"

Mạc Lăng Thiên đảo mắt nhìn tập hồ sơ: "Người này là ai?"

"Xin lỗi, đây là chút chuyện riêng của em." Quan Tử Dao không tiện nói, cũng biết Mạc Lăng Thiên sẽ không hỏi nhiều.

Mạc Lăng Thiên gập hồ sơ lại, hít sâu một hơi cố gắng xóa đi hình bóng trong đầu đi, hiện tại ngay đến cả ở trước mặt Quan Tử Dao cũng không thể tập trung nổi: "Anh sẽ cố gắng nhanh chóng tra ra giúp em."

Quan Tử Dao liền nở nụ cười cảm kích: "Cảm ơn anh, Lăng Thiên! Lúc nào em cũng làm phiền anh cả!"

Mạc Lăng Thiên: "Phải rồi, lần trước vốn đồng ý với em chuyện hẹn nói chuyện với Đình Kiêu, nhưng gần đây cậu ta bận quá, không rảnh lúc nào cả."

Quan Tử Dao nghe vậy cũng không để tâm nói: "Không sao, Lục gia dạo này quả thật rất bận, bên phía Đình Kiêu... thôi bỏ đi... cứ thuận theo tự nhiên vậy..."

Thấy vẻ mặt Quan Tử Dao không giống trước kia, Mạc Lăng Thiên có chút ngỡ ngàng.

Tử Dao... cuối cùng cũng chịu từ bỏ rồi sao?

Anh không biết bản thân mình đã đợi ngày này bao lâu, không biết bao lần từng đặt giả thiết, nếu không có Lục Đình Kiêu làm trở ngại, anh nhất định sẽ dùng mọi cách để theo đuổi cô.

Nhưng lúc này, có lẽ anh đã bị sự áy náy hổ thẹn đối với Thiên Tâm làm nhạt nhòa đi, tâm trạng anh không dấy lên được ngọn sóng nào cả, càng chẳng có sự nhiệt tình hay kích động như trong tưởng tượng trước kia nữa…
Bình Luận (0)
Comment