Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 1515

Đương nhiên người Đường Dạ lo hơn vẫn là Đường Lãng, đấu với sư phụ thì Đường Lãng không hề có chút phần thắng nào cả…

Đường Lãng bị Kiều Dịch đánh lui từng bước, nhiều lần rơi vào nguy hiểm, lúc này Đường Dạ đã không thể giương mắt nhìn tiếp nữa.

Quả nhiên, Đường Lãng đến mười chiêu cũng không đỡ nổi, mắt thấy Kiều Dịch lại đánh về Đường Lãng, mặt Đường Dạ lập tức biến sắc đang muốn ra tay thì không ngờ Đường Lãng lại y như một con cá trạch trơn trượt lẩn tránh được đòn hiểm này.

Sau đó, Đường Lãng đứng cách Kiều Dịch ba bước, ung dung cười nói: "Sư phụ, con đã nhường người mười chiêu, tiếp đây người phải cẩn thận đó nha ~"

"Ngông cuồng!" Kiều Dịch nghe vậy thì giận tím mặt, đòn tấn công càng mạnh mẽ hơn.

Nhưng lần này, Đường Lãng lại không giữ phòng thủ như vừa rồi nữa mà ra tay tấn công, chiêu nào chiêu nấy đều sắc bén. Tất cả những gì Đường Lãng biết đều do Kiều Dịch tự tay dạy, Kiều Dịch hiểu rõ anh ta, nhưng đổi lại Đường Lãng cũng biết không ít về Kiều Dịch…

Đường Dạ nói thân thủ của Đường Lãng tiến bộ cũng không phải là hoàn toàn lừa gạt Kiều Dịch, chỉ một thời gian ngắn không gặp mà thân thủ của Đường Lãng đã khiến Kiều Dịch phải kinh ngạc.

Cuối cùng, hai người đánh ngang tay nhau, sau trăm chiêu vì Đường Lãng còn trẻ, sức lực dồi dào nên dần dần chiếm thế thượng phong…

Cuối cùng, khi năm ngón tay của Đường Lãng như móng vuốt chim ưng lao về phía cổ họng của Kiều Dịch…

"Đường Lãng!!!" Đường Dạ bỗng nhiên ra tay, hiểm hóc đỡ lấy chiêu này của Đường Lãng.

Còn Kiều Dịch thì lộ rõ vẻ khiếp sợ, dường như còn chưa tỉnh táo lại từ chuyện mình bị đồ đệ đánh bại…

Thấy Đường Dạ ra tay, Đường Lãng cũng không tiếp tục nữa mà dùng ánh mắt lạnh lẽo chưa từng thấy nhìn Kiều Dịch nói: "Sư phụ, lần này xem như là để trả ơn dưỡng dục của người, lần tới con sẽ không nương tay nữa."

Nói xong liền xoay người bỏ đi.

Các đốt ngón tay của Kiều Dịch siết chặt lại kêu "kẽo kẹt": "Tên nghiệt chướng này!!! Nghiệt chướng!!!"

Ông ta đã sớm biết thiên phú của Đường Lãng rất cao, chỉ là tính tình lười nhác, nếu như nó dụng tâm được bằng một phần mười của Đường Dạ thì chuyện nó trở nên siêu việt ông ta cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn.

Mặc dù đã sớm biết điều này nhưng hiện tại, khi chứng kiến tốc độ tiến bộ kinh khủng của Đường Lãng vẫn khiến ông ta phải khiếp sợ, đồng thời đây cũng là nguyên nhân tại sao ông ta lại phải vội vã diệt trừ Đường Lãng.

Nhưng, tình hình bây giờ càng lúc càng khó giải quyết, Đường Dạ không ra tay giết nó được, mà Lục Đình Kiêu lại âm thầm cho người cản trở nên những người ông ta phái đi cũng đã thất bại nhiều lần….

Được rồi, cũng chỉ là một con cá râu ria, không vội, bây giờ việc khẩn cấp trước mắt vẫn là nhà họ Lục…

...

Văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn Lục thị.

Lục Cảnh Lễ điều tra rõ ràng rồi liền chạy tới báo cáo với Lục Đình Kiêu: "Anh, em đã điều tra rồi… Chuyện camera rơi đúng là ngoài ý muốn!"

Lục Đình Kiêu nghe vậy cũng không bảo Lục Cảnh Lễ ra ngoài mà nói: "Video."

Lúc quay không chỉ có một chiếc camera treo trên cao bị rơi xuống mà còn có camera quay lại toàn bộ mọi chuyện xảy ra nữa, chắc chắn Lục Cảnh Lễ đã xem rồi.

"Ấy…" Lục Cảnh Lễ tỏ vẻ khó xử, khẽ ho một tiếng nói: "Anh, em đã điều tra rồi, không sai đâu, không cần phải xem đâu?"

Lục Đình Kiêu không nói gì mà chỉ ngẩng đầu nhìn Lục Cảnh Lễ.

Lục Cảnh Lễ bị ánh mắt sắc bén của ông anh nhìn chằm chằm mà sợ đến nỗi run một cái, nhưng vẫn cố gắng chịu đựng không giao ra: "Anh, anh thật là, chẳng nhẽ anh còn không tin vào năng lực làm việc của em à?"
Bình Luận (0)
Comment