Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 2009

Ninh Tịch không ngã thì Hàn Tử Huyên sẽ không có ngày ngóc đầu lên được, vậy thì Tinh Huy bắt buộc phải chuyển hết tài nguyên sang cho cô ta, nhưng... nếu Ninh Tịch mà ngã...

Tuy rằng, cô ta cũng rất hận Ninh Tịch, cơ mà nếu cứ tiếp tục như thế này thì Hàn Tử Huyên nhất định sẽ nhanh chóng ngóc đầu trở lại, đến lúc đó... cái ngôi vị Nhất Tỷ của Tinh Huy cũng chẳng còn liên quan gì đến cô ta nữa.

Trước đây, Doãn Ưu Ưu vẫn chưa nhận ra được tầm quan trọng của vấn đề này, nhưng bây giờ nghe Từ Thao nói như vậy, cô ta đột nhiên cảm thấy bản thân mình hình như vui mừng hơi thừa rồi.

Nếu như trong tay cô ta không phải vẫn đang nắm chặt được cái nhược điểm không thể để cho ai biết này của Hàn Tử Huyên thì... e là người đầu tiên bị Hàn Tử Huyên lôi ra xử chính là cô ta!

Cũng may là như thế... nhưng chính cô ta cũng hiểu rất rõ rằng, cái nhược điểm đó cùng lắm cũng chỉ đủ để Hàn Tử Huyên không xử lý cô ta mà thôi.

Mỗi một ngày ở Tinh Huy cô ta đều nơm nớp lo sợ không thôi, rồi lại y như một con chó không ngừng ngoe ngẩy đuôi mà mong rằng Hàn Tử Huyên có thể bố thí cho cô ta chút tài nguyên đáng thương từ kẽ răng của cô ta.

Dù sao thì cô ta cũng là nghệ sĩ của Tinh Huy, nếu như thật sự tung "cái thứ đó" ra ngoài thì không chỉ Hàn Tử Huyên xong đời mà chính cô ta cũng đi luôn. Đến lúc đó, nếu như Tinh Huy mà biết việc cô ta âm thầm giở trò với nghệ sĩ cùng công ty thì cô ta tuyệt đối sẽ bị Tinh Huy cấm hoạt động luôn.

Hàn Tử Huyên đương nhiên cũng biết điều đó, biết cô ta không dám tung tin này ra ngoài cho nên giữa bọn họ bây giờ chỉ có thể duy trì một sự cân bằng vi diệu.

Vốn dĩ sự xuất hiện của Ninh Tịch khiến cho cô ta có được một tia hy vọng, bây giờ Ninh Tịch mà ngã... vậy tất cả sẽ lại trở về với ban đầu.

Mà, Hàn Tử Huyên sau này sẽ lại càng chẳng phải kiêng dè bất cứ cái gì, tác dụng của "cái chuôi" mà cô ta nắm trong tay chỉ có thể càng ngày càng yếu đi. Ngược lại, đợi khi Hàn Tử Huyên đã giải quyết xong kẻ thù lớn nhất là Ninh Tịch rồi, sợ là lúc đó Hàn Tử Huyên sẽ coi cô ta như là "cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt" chỉ muốn nhổ phắt đi cho xong.

Thấy Doãn Ưu Ưu không biết đang nghĩ đến cái gì mà sắc mặt càng lúc càng tái nhợt, Từ Thao cố ý giả vờ như vô tình thở dài một cái: "Ài, lần này Ninh Tịch khó mà qua được cái ải này rồi, vốn dĩ Hàn Tử Huyên đang bị Ninh Tịch đè đầu cưỡi cổ đến mức không ngóc lên nổi. Bây giờ Ninh Tịch đổ rồi, cô ta lại có thể càng nổi bật hơn ngày trước."

"Nói cho cùng thì, nếu như thật sự phải có một người đứng lên, anh thà rằng đó là em còn hơn, dù sao thì... sau này khi em vươn cao lên rồi, tốt xấu gì cũng là người mà anh từng dẫn dắt, anh cũng còn có được tí thể diện...."

Vẻ mặt của Doãn Ưu Ưu càng lúc càng khó coi.

Ninh Tịch mà ngã xuống thì cô ta làm gì còn có khả năng mà vươn lên cao nữa ở Tinh Huy?

Cô ta rất hiểu tính cách của Hàn Tử Huyên, Hàn Tử Huyên nhảy sang Tinh Huy chỉ trong vòng có nửa năm ngắn ngủi thôi mà, cho dù là nghệ sĩ cũ vốn có của Tinh Huy hay là nghệ sĩ mới nhảy từ Thịnh Thế sang, chỉ cần là hơi nổi bật hơn cô ta một chút là đều bị cô ta chèn ép đến mức thảm thương.

Trước đó vì Ninh Tịch quay trở lại, Hàn Tử Huyên bị đá xuống nên phía quản lý cấp cao của Tinh Huy mới tiết lộ ý tứ là muốn đưa cô ta lên làm Nhất Tỷ của Tinh Huy. Tin tức này Hàn Tử Huyên không thể không biết được, sợ là đã bắt đầu ghen tức với cô ta rồi. Nếu như Hàn Tử Huyên lại một lần nữa trở nên nổi tiếng như trước kia, chỉ sợ với tính cách đố kị của mình - Hàn Tử Huyên đảm bảo sẽ giở không ít trò ngáng chân với Doãn Ưu Ưu cô cho mà xem.

Từ Thao âm thầm quan sát những thay đổi trên gương mặt Doãn Ưu Ưu, trong bụng trào dâng ý cười nhưng trên mặt vẫn là biểu cảm mất mát, cô đơn, anh lại thở dài nói: "Đáng thương cho Tần Sương, lúc đầu hoàn toàn dựa vào Ninh Tịch mới có thể vươn lên được, giờ sợ cũng không thể giữ được cô ấy được nữa rồi."

"Tiểu Nhu bây giờ cũng đã ngày càng mai một, bây giờ trong số những người mà anh từng dẫn dắt cũng chỉ có mỗi em là còn khá. Có những lúc anh cũng nghĩ rằng, khi đó em rời khỏi Thịnh Thế có lẽ là đúng. Đều chỉ trách anh lúc đó vô dụng, không có năng lực để giành lấy cho em được những tài nguyên tốt nhất. Nếu như đổi lại là anh của bây giờ thì anh nhất định có thể lấy được tài nguyên giống như tài nguyên của Ninh Tịch cho em, anh... ài... anh lại nói vớ vẩn rồi, trách anh, trách anh cả, em cứ coi như anh chưa nói gì nhé!"

Tài nguyên giống như của Ninh Tịch?

Con mắt của Doãn Ưu Ưu lập tức sáng rực lên.
Bình Luận (0)
Comment