Chọc Tức Vợ Yêu - Mua Một Tặng Một

Chương 43

Hoặc nói cách khác, không phải là anh thay đổi, mà là che giấu quá giỏi khiến cô không cách nào lí giải được anh.

Ánh mắt Ninh Tịch vô thức rơi vào vết máu trên mu bàn tay anh, cô giật mình hỏi: "Lục... Lục Đình Kiêu, tay anh làm sao thế?"

Lục Đình Kiêu liếc mắt nhìn dấu răng trên tay mình, như cười như không nhìn cô: "Cô nói xem?"

Ninh Tịch nuốt nước bọt: "Dấu răng này nhìn có chút quen mắt..."

Lục Đình Kiêu tỏ ra tán thưởng: "Thị lực tốt lắm."

"Khụ, cảm ơn đã khen." Ninh Tịch cười gượng, sau đó lại cẩn thận hỏi: "Tôi cắn?"

"Cô nghĩ tôi đổ oan cho cô? Cô có thể cắn thêm cái nữa để so sánh." Lục Đình Kiêu đưa tay ra cho cô.

Ninh Tịch xấu hổ xua tay: "Không cần, không cần đâu, tôi nhận! Tôi nhận tội là được chứ gì! Lại nói... Rốt cuộc tối qua đã xảy ra chuyện gì vậy? Tôi uống nhiều quá, chỉ nhớ là vào tới nhà vệ sinh... sau đó......... tôi chẳng còn chút ấn tượng nào nữa... Sao tôi lại về được tới đây vậy?"

"Cô say mèm trong nhà vệ sinh nữ, tôi vào bế cô ra, cô không chịu đi theo tôi, nên cắn tôi một cái." Lục Đình Kiêu trả lời ngắn gọn và xúc tích.

Ninh Tịch không tin nổi: "Anh... anh vào nhà vệ sinh nữ..."

Tội nghiệt của cô nặng quá rồi! Đại ma vương hi sinh lớn quá...

"Thế sao tôi lại ngủ ở trong xe?" Ninh Tịch tiếp tục hỏi.

"Vì cô không nỡ xa "tiểu bảo bối" này." Lục Đình Kiêu thản nhiên nhấn mạnh ba chữ "tiểu bảo bối".

Ninh Tịch nhìn liếc mắt nhìn "nam thần" mà mình ngưỡng mộ từ lâu, lập tức tin lời Lục Đình Kiêu nói.

"Thật sự rất xin lỗi, gây thêm phiền phức cho anh rồi!" Ninh Tịch yếu ớt xin lỗi.

Mới dọn tới ngày thứ hai thôi mà đã xảy ra nhiều chuyện như thế, cô quả thật cảm thấy rất áy náy.

Lục Đình Kiêu không đáp lại lời cô, ngược lại còn hỏi cô một câu chẳng liên quan: "Sao tối qua cô lại uống nhiều như vậy?"

Ninh Tịch nghe vậy sắc mặt lập tức sầm sì xuống.

Thấy cô bỗng thay đổi sắc mặt, con thú ngủ đông trong lòng Lục Đình Kiêu như dần thức tỉnh.

Ninh Tịch không có thói quen chia sẻ tâm sự của mình với người khác, nhưng quả thật nếu cứ giữ chuyện này trong lòng thì quả thật cũng rất khó chịu, cô mệt mỏi tựa vào lưng ghế, ngẩng đầu nhìn màu xanh của cây cối bên ngoài, lẩm bẩm nói: "Sợ là tôi bị mất vai diễn Mạnh Trường Ca rồi..."

Một tia kinh ngạc lướt qua mắt Lục Đình Kiêu: "Cái gì cơ?"

"Dù sao cũng chỉ là một vai nữ thứ nhỏ thôi, có nói ra chắc đại tổng tài như anh cũng không hiểu được đâu, nhưng.... anh biết tôi vì vai diễn này mà đã phải cố gắng bao nhiêu không, khi nhận được vai diễn này anh không biết tôi đã vui đến thế nào đâu, các người không ai có thể hiểu..." Ninh Tịch nói rồi vội đưa tay lên che mắt.

Lục Đình Kiêu vẫn luôn cho rằng cô mất kiểm soát như vậy là vì Tô Diễn, nhưng không ngờ lại có ẩn tình như vậy.

Cô đau lòng không phải vì Tô Diễn, mà là vì bị mất vai? Tâm tình u ám cả một đêm của Lục Đình Kiêu bỗng chốc lại như sau cơn mưa trời lại sáng.

Thấy dáng vẻ buồn rầu của cô, lòng anh khẽ thắt lại. Sao anh lại không hiểu cô coi trọng ước mơ của cô nhiều đến thế nào chứ.

Bằng không cô đã dùng đường tắt để đi rồi, tất cả là vì cô muốn leo lên bằng chính bước chân của mình.

"Đừng buồn, cô đã làm rất tốt rồi." Lục Đình Kiêu đỡ lấy đầu cô tựa vào ngực mình.

Hóa ra đầu xỏ mọi chuyện không phải là Tô Diễn, mà là... Ninh Diệu Hoa.

Ninh Diệu Hoa là người đầu tư lớn nhất của bộ phim Thiên Hạ, có quyền cắt vai của bất cứ ai.

Dám ức hiếp cô gái của anh, kể cả có là cha mẹ thân sinh cũng không được.
Bình Luận (0)
Comment