Chồng À, Anh Thật Quái Gở

Chương 102

Đội trưởng Phạm, gã què họ Trần đã nhận tội rồi sao?”

Văn Mân vừa gắp một ít thức ăn, lại như không để ý hỏi một câu, động cơ giết người của gã họ Trần, cô đại khái cũng có thể đoán ra một chút, đơn giản là bởi vì bất hòa trong tình cảm dẫn đến ý nghĩ giết người.

Có thể là bởi vì nguyên nhân ngay từ đầu cô đã tham gia vào chuyện này, cho nên cô thực sự muốn biết gã họ Trần vì lý do gì có thể xuống tay ngoan độc như vậy.

“Đúng vậy, hắn đã nhận tội rồi, vợ của gã người què họ Trần này tên là Lâm Phương Như, đến từ một vùng núi nghèo khó, bởi vì gia đình khó khăn phải ra ngoài tìm việc làm mà bị bọn buôn người lừa gạt.”

“Gã họ Trần này gia cảnh giàu có, trừ bỏ một chân bị tàn tật, các điều kiện khác đều không tồi, cho nên lúc bị bán cho gã họ Trần, trong lòng cô ấy cũng khá vui mừng, vẻ ngoài Lâm Phương Như coi như cũng xinh xắn, hai người mặc dù là kết hôn nhờ một cuộc giao dịch, nhưng cũng coi như là ân ái.”

Phạm Thành vừa nhìn sắc mặt Tiếu Đồng vẫn im lặng ăn cơm vừa đem đầu đuôi vụ việc chậm rãi nói ra.

“Nếu bọ họ bắt đầu tốt như vậy, vì sao sau đó lại trở mặt thành thù, thậm chí đến mức ra tay sát hại? Chẳng lẽ là bởi vì gã họ Trần sau đó lại yêu một người đàn bà khác?” Văn Mân cảm thấy lý do này có chút khiên cưỡng, dựa vào thời gian ngắn ngủi tiếp xúc với hắn, cô theo bản năng cảm thấy gã họ Trần này không phải là người quá coi trọng tình yêu.

“Yêu? Cái này chắc không tính là yêu đi, gia cảnh của hắn đúng là không tồi, chỉ cần kén vợ yêu cầu thấp một chút, muốn tìm cô gái tự nguyện gả cho hắn không phải là khó, vậy vì cái gì hắn lại nhất định bỏ tiền đi mua Lâm Phương Như đây?” Phạm Thành liếc qua Tiếu Đồng, thấy anh không có ý ngắn cản, lúc này mới tiếp tục nói.

“Thật ra, sỡ dĩ hắn muốn mua Lâm Phương Như là bởi vì muốn có con trai, trước khi mua vợ hắn đã thông qua bọn buôn người điều tra kỹ, Lâm Phương Như ở trên có ba người anh trai, dưới lại có thêm hai em trai nữa, cũng không biết là hắn nghe ai nói, nói rằng phụ nữ mà trong nhà có nhiều anh em trai khi gả cho người khác nhất định sẽ sinh được con trai.”

“Bởi vì đứa con!? Vậy sau đó hắn xuống tay sát hại Lâm Phương Như chẳng lẽ là vì phát hiện cô ấy không thể sinh con?” Lý do này, Văn Mân quả thật là không nghĩ tới, cô nhớ rõ là khi đến nhà gã họ Trần không hề nhìn thấy bóng dáng trẻ con, vậy hẳn là hắn vẫn chưa có con.

“Thật ra Lâm Phương Như không hẳn là không thể sinh, gã họ Trần này vô cùng xem trọng chuyện con cái, vì muốn sinh ra một đứa trẻ thông minh khỏe mạnh, hắn tuyệt đối kiêng rượu, còn để Lâm Phương Như rèn luyện thân thể mỗi ngày, bổ sung dinh dưỡng, thậm chí còn tìm thầy bói tính toán thời gian mang thai và sinh đẻ. Vốn là, nếu không để ý nhiều như vậy, chỉ sợ con cũng có vài đứa rồi, chỉ là không nghĩ tới, ngay khi bọn họ đã chuẩn bị tốt mọi thứ, đúng thời gian theo kế hoạch mang thai, Lâm Phương Như lại xảy ra tai nạn xe cộ, tử cung bị vỡ, chuyện này đúng là, giấc mộng sinh con trai của hắn đã tan thành mây khói rồi.”

Nói đến đây, Phạm Thành bất giác thở dài một hơi.

“Sinh con dưỡng cái là chuyện phải dựa vào duyên phận, cưỡng cầu quá mức ngược lại cái gì cũng không có, thuận theo tự nhiên không phải là được rồi sao? Con người bây giờ nha, thật là, làm cái gì cũng đều thiếu cảm giác an toàn, ngay cả sinh đứa con cũng phải chuẩn bị kỹ càng rồi mới dám sinh, hai người nói xem cha mẹ chúng ta ngày trước, cũng không chuẩn bị bất cứ cái gì, sinh con ra không phải đều rất tốt sao? Chuyện con cái nha, là của mình thì chính là của mình, không phải của mình cuối cùng cũng không có được, cứ lao đầu vào làm nhiều chuyện như vậy làm cái gì? Các người nói xem, có phải không?”

Lúc Phạm Thành nói xong lời cuối, theo thói quen hỏi lại một câu, nhưng là câu hỏi này của ông lại không nhận được một lời đáp lại nào.

Văn Mân cầm đũa, nhìn cơm trong bát đến thất thần, mà Tiếu Đồng nghiêng đầu nhìn thấy Văn Mân đang sững sờ, vẻ mặt lại như có điều suy nghĩ.
Bình Luận (0)
Comment