Tiếu Đồng đang tưởng tượng về vấn đề vận động hết sức tuyệt vời này cuối cùng cũng không phải chờ đợi lâu nữa, nhưng anh và Văn Mân còn chưa về tới nhà, liền nhận được một cuộc điện thoại từ nước Mỹ gọi tới.
Đó là cuộc gọi từ sếp cũ của Tiếu Đồng, FAI* của Mỹ, trong điện thoại nói cái gì, Văn Mân cũng không nghe rõ, nhưng thấy chân mày Tiếu Đồng gắt gao nhíu lại, co biết nhất định không phải là chuyện tốt gì.
*FAI ( Fédération Aéronautique Internationale): Hiệp hội hàng không quốc tế chính thức được thành lập ngày 14/10/1905, là một tổ chức phi chính phủ quốc tế ra đời với mục đích vì sự phát triển của ngành hàng không quốc tế và các môn thể thao bay, ai muốn biết thêm có thể tham khảo http://www.fai.org nhé
***
Chờ sau khi Tiếu Đồng không tình nguyện nói một câu đã biết rồi cúp máy, Văn Mân mới mở miệng hỏi xem có chuyện gì.
Tiếu Đồng đánh tay lái, quay xe lại đi về hướng sân bay.
“Bên Mỹ xảy ra án mạng đặc biệt, cần anh hỗ trợ một chút.”
Nghe vậy, trong lòng Văn Mân nhảy lên một nhịp, cô rất rõ cá tính của Tiếu Đồng, nếu vụ án này không khó giải quyết, hoặc là không quá nghiêm trọng, căn bản là không có khả năng trong kỳ nghỉ phép anh sẽ đáp ứng đối phương, hơn nữa, nhìn bộ dáng của anh hiện tại, rõ ràng là muốn lập tức sang đó rồi.
“Anh muốn đi ngay bây giờ sao? Hộ chiếu, quần áo và những thứ khác của anh còn để ở nhà, anh quay lại như vậy cũng không lên máy bay được.”
“Không cần lo lắng, bên Mỹ đã cho người chờ sẵn ở sân bay lo liệu rồi, anh trở về sẽ trực tiếp đi theo đường tư nhân, không cần thủ tục gì hết.”
Văn Mân chưa hề nghĩ tới, sự tình lại có thể khẩn cấp đến mức ấy, Mỹ và Trug Quốc dù sao cũng là hai quốc gia, muốn mở được đường bay riêng thế này, nhất định dính dáng đến quyền lợi của không ít nhân vật.
“Tình huống bên kia rất nghiêm trọng sao? Sẽ có huy hiểm sao?” Ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, chuyện đầu tiên Văn Mân nghĩ đến chính là hai vấn đề này.
Cô vẫn nghĩ rằng công việc của Tiếu Đồng chính là ở trong phòng thí nghiệm nghiên cứu xương cốt người, hiện tại có hỗ trợ cảnh sát điều tra các vụ án giết người cũng chỉ là quan hệ giao tiếp với cảnh sát, thậm chí không cần đối mặt với hung thủ tàn ác, an toàn bản thân hẳn là không cần lo lắng.
Nhưng hôm nay xem ra, cô đột nhiên phát hiện hiểu biết ban đầu của mình về Tiếu Đồng còn quá ít.
“Sẽ không, cứ yên tâm, anh rất nhanh sẽ trở về, lần này bởi vì có liên quan đến nhiều tổ chức, anh mang em theo sẽ không tiện, em yên tâm ở nhà chờ anh, đảm bảo anh sẽ liên lạc với em mỗi ngày, để em không phải lo lắng cho anh.”
Tiếu Đồng đạp mạnh chân ga, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới sân bay, tuy rẳng vẻ mặt rất nghiêm trọng, nhưng cũng không quên đưa tay vỗ nhẹ bàn tay Văn Mân, bảo cô hãy yên tâm, không cần phải sợ.
Cho đến khi tới sân bay, Văn Mân cũng không nói thêm gì nữa, cô không muốn hỏi rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra ở bên đó, cúng không muốn hỏi lần này liên quan đến những tổ chức nào.
Cô sợ biết càng nhiều, cô lại càng khó có thể khắc chế những lo lắng trong lòng, nếu như vậy, chi bằng cái gì cũng không biết, hơn nữa, nếu Tiếu Đồng lựa chọn không nói, nghĩa là anh nghĩ rằng cô không biết sẽ tốt hơn.
Lúc hai người tới cửa làm thủ tục xuất nhập cảnh, đã có sẵn mấy người ngoại quốc mặc âu phục đen chờ sẵn ở đó, bọn họ vừa nhìn thấy Tiếu Đồng liền tiến lên lịch sự chào hỏi, chỉ hơi hơi liếc mắt nhìn Văn Mân, ngay sau đó liền lấy tốc độ nhanh nhất trình bày lại tình huống cho Tiếu Đồng.
Trình độ Anh Văn của Văn Mân quả thật rất tốt, nhưng cô căn bản không nghe hiểu bọn họ đang nói cái gì, xem ra bọn họ không phải nói bằng tiếng Anh.
Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, tâm tình bất an của Văn Mân càng nghiêm trọng, Tiếu Đồng không phải nói phải quay về Mỹ xử lý công việc sao? Hơn nữa còn nói là tổ chức FAI của Mỹ, vậy tại sao bọn họ lại không trao đổi bằng Anh ngữ, chẳng lẽ bởi vì sựu việc này cần tuyệt đối giữ bí mật với tất cả những người không liên quan.