Chồng Ma Của Em

Chương 617



Thang Viên, người thí luyện những quả cầu đã bị đánh rơi xuống hố dưới lòng đất, không thể leo được nữa.

Tôi đứng trên nóc tòa nhà cao, nhìn trận chiến của Bạch Hổ, đây là lần đầu tiên quan sát kỹ trận chiến của Bạch Hổ, sức chiến đấu này thực sự mạnh đến mức đáng sợ, môi một chút sức mạnh đều có thể được chuyển đổi sử dụng một cách chính xác và thuần thục, phương thức chiến đấu của cậu không có những kỹ năng hoa mỹ, dứt khoát, gọn gàng, súc tích.

Sức chiến đấu của bản thân, khả vận dụng, phán đoán, biến hóa năng lực trận đấu, cùng với kinh nghiệm chiến đấu, tất cả đều thua xa Bạch Hổ.

Thang Viên leo ra khỏi hố, miệng còn dính máu, ánh mắt nhìn thấy Bạch Hổ liền thay đổi, trở nên vô cùng phấn khích: “Đây là sức mạnh của thần thú sao, rất mạnh mẽ, rất kích thích, xem ra ta phải dùng trình độ thật của mình ra đánh với cô thôi! “
Bạch Hổ nghiêng nghiêng đầu: “Còn có thể leo lên được, không tệ, chiêu tiếp theo chính là trực tiếp giết chết cô trong vòng một nốt nhạc.”

“Ha ha ha ha hạ, lâu lắm rồi mới gặp một đối thủ mạnh như vậy, máu của tôi, máu của tôi!” Thang Viên vừa nói, cơ thể cũng vừa xuất hiện thay đổi, bät đầu phồng ra, miệng cũng mở rộng, trong miệng mọc răng nanh, cuối cùng biến thành một quả cầu khổng lồ.

Trên quả cầu khổng lồ là một cái miệng chạy dọc toàn bộ cơ thể, ngũ quan biến dạng, không ngừng nảy lên, cùng với những cú bật của cô ta, trong không trung lại xuất hiện vô số quả cầu: “Lần này, Bạch Hổ thần thú, sẽ không đơn giản như vậy đâu!”
Mặc dù thân hình cô ta giống như một quả cầu khổng lồ, nhưng khi Thang Viên quăng mình về phía Bạch Hổ, tốc độ đó nhanh đến không ngờ, trong nháy mắt, thậm chí còn chưa nhìn rõ thì cô ta đã ở trước mặt Bạch Hổ, lầm rầm trong miệng: ” Cầu biến!”
Trong tích tắc, quả cầu của cô ta bay ra từ trong cơ thể, rồi nổ tung dữ dội, ngay sau đó cô ta nhảy lên nhờ lực bộc phá, hai quả cầu trong tay cô ta ném về phía Bạch Hổ, sau khi quả cầu phát nổ bên đó là những con trùng độc, một mảng lớn dày đặc lao về phía Bạch Hổ, không chỉ vậy, trong lúc hai quả cầu đó nổ tung, trong tay Thang Viên lại có thêm ba quả cầu nữa, ba quả cầu nối thành một chuỗi, sau khi nổ ra liền xuất hiện một con quái thú răng nanh, há chiếc mồm lớn đầy máu me về phía Bạch Hổ, tính nuốt chửng nó từ trên đỉnh đầu xuống: “Đi chết đi.”
Có rất nhiều thứ trong những quả cầu này làm lóa mắt người khác, tôi theo sát phương hướng của Bạch Hổ, may thay, sau khi bụi độc bay qua, Bạch Hổ vân đứng đó như cũ, lắc lắc lông trên người, mặt đất dưới chân câu là một vòng trùng độc, con quái vật miệng rộng đầy máu cũng ngã xuống đất, dường như không thứ gì có thể tới gần cơ thể của nó, nó đối phó Thang Viên hình cầu, đúng như những gì nó nói, quả thực là dê như trở bàn tay.

Trận chiến kết thúc dưới lòng đất, tôi ở trên cao nhìn về phía người đối diện: “Xem như vậy cũng đã đủ rồi, thiết nghĩ, chúng ta cũng nên bắt đầu.”
Ánh mắt của người đàn ông đeo song kiếm lạnh lùng nghiêm nghị: “Cô biết tỷ lệ sống sót của ba người canh giữ Long Hồn là bao nhiêu không?”
“Tỷ lệ sống sót?” Tôi nghiêng đầu: “Tuy răng tôi không quan tâm, nhưng vần có thể nghe”
Người đàn ông song kiếm lặng lẽ nhìn tôi một lát, sau đó mở miệng nói: “Tỷ lệ sống sót là chỉ xác suất những người đã đột nhập vào đảo Đầu Lâu trong suốt nhiều năm như vậy để chiếm lấy Long Hồn nhưng rơi vào tay bọn ta và tỉ lệ sống sót của chúng.

Thang Viên hình cầu tỷ lệ sống là 10, tỷ lệ sống sót của tôi là 5, và người canh giữ số một của Long Hồn, trưởng quan canh giữ ở đây, tỷ lệ sống sót là không.”
Sau khi Tu La nói xong, cảm xúc của tôi cũng không có nhiều thay đổi: “Ồ, nói như vậy, các người chỉ là một đám tiểu lâu la.”
“Lâu la?” Người đàn ông đeo song kiếm cuối cùng cũng chậm rãi rút ra một thanh kiếm, lạnh lùng nói: “Để tôi xem cô có bản lĩnh đến đâu để nói ra câu này”
Tôi một tay cầm Cốt đầu chiến kích: “Tôi cũng rất muốn biết, người canh giữ Long Hồn trong truyền thuyết tỷ lệ sống sót chỉ có năm, thì mạnh đến mức nào.


Khi tôi vừa dứt lời, người đàn ông song kiếm ở phía đối diện lao về phía tôi, tôi thay đổi tư thế cầm chiến kích, hướng lên trên, hai vũ khí va vào nhau trong không trung tạo ra những tia lửa dữ dội.

Kỹ năng đấu kiếm của tôi không hề tệ, tu luyện đã lâu như vậy, kinh nghiệm chiến đấu cũng lâu, kể cả khi không có kiếm quyết nhà Tống và Trảm Thi kiếm, tôi vân có thể giao chiến, đã đánh được không dưới một trăm hợp, người đàn ông song kiếm đã dùng cả hai kiếm, nhưng vấn không hề làm tôi mảy may tí nào.

Sắc mặt Tu La cũng thay đổi: “Nhân loại này lại có thể có sức mạnh như vậy, thật khiến người khác kinh ngạc”
Tôi lùi về sau, theo thói quen vung cây chiến kích, cười lạnh: “Dã tâm này của Lạc Nhu cũng thật là lớn, vì muốn một mình thôn tính Long Hồn mà để các cô ở đây canh giữ, không nói đến ngàn năm thì cũng phải trăm năm, thấy các cô cũng là cường giả cao ngạo, tại sao, lại nguyện ý làm “con chó sai vặt” cho Lạc Nhu?”
Sắc mặt Tu La trầm tĩnh: “Bọn ta sống một nghìn năm, một đời chỉ có thể bảo vệ Long Hồn, chỉ có thể sống xung quanh Long Hồn, Long tộc đã trói buộc sự tự do của bọn tôi, và cả cái tên nữa, tôi khó có thể hứa rằng sẽ phá vỡ những ràng buộc của Long Hồn, để bọn tôi sống tiếp một cách tự do tự tại, đây là nguyện vọng lớn nhất và cũng niềm tin của bọn tôi, bọn tôi hận Long tộc đến tận xương tủy, nếu kế hoạch của Lạc Nhu được phát động, bọn toi sẽ có thể trả thù Long tộc”
“Hóa ra là như vậy, hóa ra cô ta đã nhận lời với các cô chuyện này.

Nhưng tôi cũng có lý do phải đánh bại các cô để đến Long Hồn, cho nên, tôi không thể chậm trề, tôi sẽ nhanh chóng giết chết cô.”
“Nhanh chóng giết chết tôi?” Tu La giêu cợt: “Cô nhanh chóng giết chết tôi như thế nào?”
Tôi chậm rãi nâng mắt lên liếc nhìn Tu La: Cô dùng hai thanh kiếm, tôi dùng hai người, một khi hai linh hồn của tôi hợp nhất hoàn toàn, cô nhất định sẽ chết”
E0).

1153 hứng thú: “Hai linh hồn? Cô còn có một linh hồn khác? Ở đâu vậy?”
Không muốn phí lời với anh ta nữa, tôi liền triệu hồi Hồng Hồng.


Khi linh hôn hợp nhất, đôi mắt tôi biến thành màu đỏ hoàn toàn, những phù văn màu đen bò lên má, mái tóc dài bồng bềnh trong không trung cũng nhuộm thành màu máu tươi, một nửa đôi cánh màu máu hiện ra sau lưng tôi.

Nhìn thấy sự thay đổi như vậy của tôi, sắc mặt của người đàn ông song kiếm cuối cùng cũng thay đổi: “Hình thái quỷ thân? Không ngờ rằng cô gái này lại có hình thái quỷ thần? Thần thú mà lại dung túng cho một nhân loại có hình thái quỷ thân ư?”
Bạch Hổ nói: “Tôi cam tâm tình nguyện, tôi vui vẻ, làm sao, căn tôi ư2”
Khuôn mặt uất nghẹn của người đàn ông song kiếm trở nên tím tái, cuối cùng chỉ có thể tức giận măng một câu: “Cũng không sợ gặp báo ứng!”
Đáp lại, Bạch Hổ chỉ liếm liếm vào vuốt của mình.

Hình thái cuồng bạo của tôi từ trước đến nay vẫn là do Hồng Hồng làm chủ thể, hơn nữa Hồng Hồng hiện tại so với trước kia mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, nhìn cây chiến kích vác trên vai, nghiêng đầu: “Trong vòng ba chiêu, tôi có thể giết chết cô.”
Trước khi biến đổi, Tu La chắc chắn sẽ cười nhạo tôi, nhưng bây giờ, Tu La đang bày thế chờ địch, năng lực của anh ta là sắt, nhưng không giống như cơ thể của Bạch Hổ có thể hóa sắt thép, anh ta chỉ là hai thanh kiếm có thể biến thành sắt không bị đốt cháy ở áp suất cao và nhiệt độ cao, độ cứng về thép của anh †a thậm chí có thể vượt qua cả xương rồng, nhưng điều này duy nhất này không có chút đe dọa gì đối với tôi, tôi căn đầu ngón tay để máu rỉ ra, bôi máu lên Cốt đầu chiến kích, trên thế giới này, ngoại trừ cái mai của Lục Quy ra thì tôi có thể chém đứt tất cả mọi thứ.

Sau ba chiêu, người đàn ông song kiếm ngã xuống đất, hai thanh kiếm đều gãy nát thành đống sắt vụn, trên ngực toát ra một vết thương lớn, từ thắt lưng trở xuống đều không còn.

Tôi nhảy lên mặt đất, thu cây chiến kích lại: “Đi thôi, Bạch Hổ”.


Bình Luận (0)
Comment