Chồng, Ngoan Ngoãn Nghe Lời!

Chương 58

Khi Tần Tô quay lại phòng, Tư Đồ Thận đang khom lưng rửa mặt trong chậu, cô đi lấy khăn mặt mang đến.

“ Ở đây cũng không tắm được, có cần em giúp anh lau lưng không?”

Tư Đồ Thận nghe xong, không lên tiếng, cởi chiếc áo phông trên người, hai tay chống trên tường, cả lưng sau lộ ra trước mắt cô.

Lực chú ý đập vào mắt, Tần Tô dấp nước khăn mặt lau tỉ mỉ từng chút từng chút.

Đi xuống núi cả buổi chiều, mặc dù lực vận động không nhiều, nhưng vẫn có chút mệt mỏi, cộng thêm thái dương toát mồ hôi, trên người dít nhờn. Lúc này đực cô lau cho, cảm giác mát mẻ lát tỏa, nói không ra cảm giác thoải mái.

Nhưng thi thoảng được ngón tay cô chạm vào da, lại có cảm giác nóng bừng người.

“ Uhm, lau xong rồi.” Thu tay lại, Tần Tô nói với anh.

Cho khăn mặt vào chậu vò đi vò lại, cô vắt kiệt rồi lại đưa cho anh, “ Anh tự lau phía trước đi.”

“ Cô lau đi.” Người đàn ông không nhận lấy.

Nghe xong, cô hơi cắn môi, nét mặt không thay đổi nhiều, nhưng tim lại đập thình thịch.

Thuận theo bờ vai rắn chắc hướng xuống, mới lau hai cái, trên tay đột nhiên nóng lên, lòng bàn tay người đàn ông đặt lên trên.

“ Ơ?” Tần Tô không hiểu ngước mắt lên.

Ánh nhìn vừa đúng lúc, hơi thở của anh đã phả lên mặt cô, trong mắt người đàn ông tràn dâng ham muốn dục vọng, Tần Tô ý thức nhắm mắt lại.

Trên môi ấm nóng, hàm răng ngậm chặt được anh mở ra, lưỡi cũng bị anh cuốn lấy, hôn mạnh bảo, hơi thở nặng nề.

Hai người càng hôn càng chìm đắm, Tư Đồ Thận không biết từ lúc nào đã ép sát cô vào tường, tay cũng luồn vào sau lưng cô, lòng bàn tay vuốt ve mơn trớn lưng cô.

“ Vết thương khỏi chưa? Cô cũng lau phía dưới đi, nó cứng rồi.” Môi mấp máy, anh đùa cô.

Nhiệt độ trên mặt Tần Tô không ngừng cao lên, cảm thấy như có gì phía dưới cứng lên chạm vào mình, thần sắc mơ hồ, bên cạnh chuyển đến động tĩnh kéo cô trở về hiện thực.

Nắm lấy bàn tay đã thò vào trong quần, Tần Tô giữ lấy bàn tay đó, “ Không được!”

Tư Đồ Thận thở hổn hển, hai mắt đã chuyển màu, toàn thân chỉ chuyển đến một ham muốn, muốn làm với cô.

“ Ở đây không được! Châu Châu đang ngủ ở đó, hơn nữa ở đây lại không cách âm, làm ồn tỉnh giấc những đứa trẻ khác thì còn ra gì nữa!” Tần Tô cắn răng, nhắc nhở.

Tư Đồ Thận trừng mắt nhìn cô, 1s, 2s, 3s...

“ Không được cám dỗ tôi!”

“.........” Tần Tô cạn lời.

Hơi thở hổn hển dần chậm lại, cũng cảm thấy lời cô nói có đạo lý, sau khi suy nghĩ khả năng hai người tìm nơi khác để làm không khả quan, mới miễn cưỡng buông cô ra.

Mặc chiếc áo phông lại vào người, Tư Đồ Thận ngoảnh đầu, nhìn cô đang nhặt chiếc khăn mặt trên đất, cắn môi, “ Có cần tôi lau lưng cho cô không.”

“..........không cần đâu.” Nghĩ đến lửa dục vọng vừa bình tĩnh lại trong anh, Tần Tô lắc lắc đầu.

Chỉ có thể tự lau qua loa cho mình, đánh răng xong, cô mới rón rén trèo lên giường ngủ. ở vùng quê đều là giường sưởi, mặc dù trời đã ấm, chủ nhân quan tâm vẫn đốt ít củi, khi nằm sẽ không có cảm giác lạnh.

Mỗi phòng chỉ có một chiếc giường sưởi, khoảng 1m5, một nhà ba người nằm lên trên có chút chật, những cũng là lần đầu tiên bọn họ cùng ngủ một giường.

Theo thói quen, Tần Tô đưa tay giúp con trai kéo lại góc chăn, vô tình chạm và người đàn ông nằm bên cạnh, nghe thấy rõ rệt tiếng động ở yết hầu anh.

Sau khi lửa tắt, dần dần chìm vào bóng tối, những ánh sao dần dần lọt vào khe cửa sổ.

Tư Đồ Thận lật người, không hề buồn ngủ, cảm thấy gần đây rất ghét đêm đến!

Kìm nén bực bội........
Bình Luận (0)
Comment