Editor: SCvitao
Nhìn cái túi màu hồng cánh sen trước mặt, sắc mặt Đỗ Hạ xanh mét, thiếu chút nữa không nhịn được nói bậy.
Gì vậy? Khắc tên của cô lên trên một cái túi xách màu hồng cánh sen?
Tên cô lại thảm như vậy sao?
Tống Gia Ngôn rốt cuộc thẳng tới mức nào, mới có thể tự tin mà cho rằng bạn gái mình có thể khống chế được màu sắc trí mạng như vậy?
Đỗ Hạ cô có tài đức gì? Sao lại cho hắn ảo giác như thế?
Vả mặt tới quá nhanh, tựa như gió lốc, Đỗ Hạ không thể ngờ tới, chân trước mới khen Tống Gia Ngôn có thẩm mỹ cao cấp, sau lưng hắn liền cho cô một ‘kinh hỉ’ lớn như vậy.
Sao lại thê này? Không thể cho cô vui vẻ thêm một lúc sao?
Hơn nữa làm cho Đỗ Hạ tức giận không chỉ có màu sắc của cái túi, thế nhưng Tống Gia Ngôn còn đang cười!
Lúc này Tống Gia Ngôn đang đắm chìm trong trải nghiệm mua sắm hoàn mỹ hôm nay, không hề chú ý tới sắc mặt của bạn gái cực kỳ không ổn.
Nghe Đỗ Hạ đặt câu hỏi, hắn còn đắc chí gật gật đầu, vui vẻ nói: “Màu này em đeo lên sẽ rất đẹp, em mau thử xem.”
Trong lòng Tống Gia Ngôn có chút kỳ quái, chiếc túi này đẹp như vậy, sao tiểu Hạ không đeo thử rồi đi hai vòng như vừa rồi?
Chẳng lẽ nhìn thấy chiếc túi hắn tỉ mỉ lựa chọn, trong lòng quá cao hứng, cho nên chưa phản ứng kịp?
Đỗ Hạ không cần đeo cái túi lên vai, tay của cô chỉ cần đặt lên cái túi, đôi tay thoạt nhìn trắng nõn non mềm của cô đặt cạnh màu sắc diễm lệ của cái túi, đen đi ba tông.
Tưởng tượng đến cảnh mình đeo cái túi này, tất cả tế bào trên cơ thể Đỗ Hạ đều ồn ào cự tuyệt.
Cố tình Tống Gia Ngôn còn không sợ chết mà thúc giục cô.
Đỗ Hạ lạnh mặt lấy cái túi màu hồng cánh sen ra khỏi hộp, có lệ mà khoa tay múa chân ở trên người một chút.
Dù Tống Gia Ngôn trì độn thì lúc này cũng phát hiện không đúng, ý cười trên mặt hắn lập tức tan đi, hắn nhìn sắc mặt Đỗ Hạ, ngập ngừng vài cái, thật cẩn thận hỏi: “Nàng không thích sao?”
Tuy rằng lúc này Đỗ Hạ đã tức giận đến đau ruột, nhưng vừa thấy bộ dạng này của Tống Gia Ngôn, sự tức giận trong lòng cô như được trấn an.
Đỗ Hạ đối mặt với một cái túi xách như này, cô thật sự rất khó nói ra câu khen ngợi trái lương tâm, cô đặt túi xách vào hộp, cuối cùng còn như ghét bỏ đẩy đẩy ra xa.
Mặc kệ thế nào, này dù sao cũng là lần đầu tiên Tống Gia Ngôn tự mình chọn quà cho cô, tuy rằng kết quả không quá như ý, nhưng xuất phát điểm của hắn là tốt.
Đỗ Hạ ở trong lòng khuyên nhủ bản thân phải bình tĩnh, ngữ khí không thể quá nghiêm khắc, Tống Gia Ngôn sẽ cảm thấy bị tổn thương, cô cứ muốn nói lại thôi một hồi lâu, còn bực bội xoa nhẹ mặt mình, cuối cùng mới uyển chuyển nói: “Em cảm thấy màu này hơi quá tươi, em thấy em không khống chế được.”
Màu sắc tươi đẹp như vậy, lập tức làm cả người cô đen đi hai tông đó có hiểu không?
Tống Gia Ngôn lại không ngốc, nhìn biểu tình Đỗ Hạ, chính là cực kỳ không thích, hắn không khỏi có chút nhụt chí: “Ta cảm thấy màu này rất đẹp, từ trước tới nay ta chưa bao giờ thấy màu hồng nào đẹp như vậy.”
Đỗ Hạ lý giải gật đầu, đều nói trong mắt đàn ông, màu hồng nào cũng giống nhau, chỉ cần trong hệ màu hồng thì đề được gọi là màu hồng.
Hơn nữa đàn ông theo bản năng đều thích màu hồng cánh sen này đi, cho nên Tống Gia Ngôn mới chọn cái túi như vậy tặng cô, cũng không xem như chuyện gì quá khác người.
Chỉ vì có hai cái túi xách ban đầu làm cô thêm mong đợi vài phần.
Hiện giờ xem ra, mấy người đàn ông có mắt thẩm mỹ cao cấp, quả nhiên rất ít, rất hiếm.
Hiện tại Đỗ Hạ có thể khẳng định —— thẩm mỹ của bạn trai nahf mình, cũng không nằm ở số ít kia.
Đỗ Hạ an ủi nói: “Chúng ta không nói tới cái túi này nữa, cùng xem cái túi tiếp theo đi.”
Còn chuyện phụ nữ với màu hồng cánh sen tránh xa còn không kịp, cứ để Tống Gia Ngôn từ từ lĩnh hội đi.
Nhưng mà nghe cô nói như vậy, Tống Gia Ngôn vội vàng duỗi tay đè lại hai cái túi giấy trên bàn trà.
Nhìn phản ứng của hắn, dự cảm của Đỗ Hạ càng xấu đi.
Cô hung hăng mà nuốt nuốt nước miếng —— không, không thể nào?
Dù Tống Gia Ngôn thích màu hồng cánh sen, cũng không có khả năng ngốc đến mức một lúc mua ba cái túi màu hồng cánh sen chứ.
Nếu thật sự như vậy, vậy cũng quá không khoa học.
Nhưng mà vẻ mặt chột dạ của Tống Gia Ngôn làm tim Đỗ Hạ càng ngày càng trầm thấp.