Chồng Tôi Là Quỷ

Chương 121.2

Khi Khúc Thiên vào phòng, tôi còn đang chăm chú nằm trên giường nghiên cứu bản vẽ sơ đồ tòa nhà. Anh ấy đi tới, nhìn bản vẽ của tôi, nói: “Đừng xem nữa, chờ cách cục này ảnh hướng đến chúng ta thì chúng ta đã về nhà rồi.”

“Rốt cuộc là cách cục gì? Sao lại phải bí mật như vậy? Dạy cho em đi.”

Anh ấy vẫn trầm mặt không nói chuyện. Tôi thấy kỳ quái, trước kia chỉ nhắc tới phong thủy là anh ấy sẽ nói, thậm chí còn nói rất nhiều. Sao hôm nay cũng là kiến thức phong thủy vậy mà anh ấy lại giống như nói một câu sẽ chết người.

Tôi không tin chuyện này tôi không hỏi được. Tôi từ trên giường đứng lên, đứng như vậy sẽ cao hơn anh ấy. Đưa tay lên mặt anh ấy, làm bộ dáng đáng yêu nhất, má áp vào má anh ấy, nói nhỏ: “Nói cho em đi. Cách cục này có phải nguy hiểm gì không? Anh nói ra thì sau này em sẽ chú ý được.”

“Không có nguy hiểm, đây là cách cục thúc giục vượng.”

“Thúc giục vượng gì? Người lớn? Không phải người là cần sơn sao? Đây là thủy mà?”

“Thủy chủ cái gì?”

“Thủy chủ tài!” Cái này tôi trả lời rất nhanh. Ai không muốn phát tài đâu, tôi cũng muốn, nên cái này tôi đặc biệt nhớ rõ.

“Còn gì nữa?”

“Còn nữa? Thủy…”

“Cá ở cung Khảm vì Thủy, Thủy chủ dâm, hai con cá đều màu đỏ, màu đỏ là hỏa, là đào hoa, tượng trưng cho sắc. Hai con cá màu đỏ ngày đêm quấy thủy nơi này, đây là đề cao sắc. Trong phòng có đèn ngủ, tối hôm qua không mở, nó cũng có màu đỏ, cũng là vì ý kia. Hướng Tây Bắc trong phòng đặt mâm đựng trái cây. Em xuống lầu một đi xem cung Ly. Nơi đó đặt một bình hoa rất lớn  màu tím nhạt, trên đó cắm một cành liễu bạc. Đây cũng là đề cao sắc.”

Hóa ra bình hoa tôi phê bình thiếu thẩm mỹ kia lại có tác dụng này! Tôi sửng sốt một chút, cách cục này…

“Còn có giường.” Anh ấy tiếp tục nói, tôi nhìn xuống chiếc giường tôi đang đứng, rất bình thường, không có gì đặc biệt cả, cái này cũng đã bị động tay động chân sao?

“Hiện tại rất nhiều người không thích dùng màn. Thật ra màn không chỉ có tác dụng ngăn muối mà còn có xúc tính. Trong phong thủy cho rằng như vậy, mà khoa học cũng cho rằng như vậy.”

Cái này tôi từng nghe nói. Nói là có màn gì đó sẽ có một không gian tương đối hẹp mà kín, càng dễ tăng tính dục.

“Vậy… chúng ta đây…” Nghĩ tới sự bố trí của căn phòng này, còn ý cười của Linh Tử sáng nay, mặt tôi đỏ lên.

“Không sao cả. Khi cách cục này ảnh hưởng đến chúng ta thì chúng ta đã xử lý xong chuyện và dọn ra ngoài rồi.” Anh ấy nói, kéo tay tôi xuống, xoa xoa đầu tôi rồi xoay người đi xuống lầu.

Còn tôi lại nằm trên giường tiếp tục miên man suy nghĩ. Nghĩ cùng Tổ Hàng ở chỗ này ái ái trên giường, nghĩ gương bồn tắm hình tròn kia, nghĩ tới tiếng kêu của Tổ Hàng khi lần đầu vào phòng này. Anh ấy… có phải không thích ái ái với tôi? Nằm ở trên giường vừa lúc có thể nhìn thấy bể cá ở góc ban công, cá lượn qua lượn lại khuấy động làn nước.

Lòng tôi cũng bị khuấy động. Có lẽ những suy nghĩ này khiến tôi… khó chịu. Hai con cá kia giống như đang bơi trong lòng tôi, ẩm ướt, ah! Không đời nào! Không nên nghĩ nữa! Tại sao càng nghĩ tôi lại càng thấy khát nước?

Không đúng, tôi là người tới sau. Trước đó chắc chắn bọn họ bố trí cách cục này không phải vì tôi. Vậy là ai? Nơi này ngoại trừ tôi và Tổ Hàng thì còn đôi nào khác? Nếu không thành đôi mà lại bố trí cách cục này, mấy người đàn ông kia tính tự tìm tới khó chịu sao?

A! Linh Tử cùng Tiểu Mạc chẳng lẽ lại là… Đây là nhà của Tiểu Mạc, anh ta xem như là chủ nhân. Nhà này đã được bố trí Ngũ Hành trận, trận pháp này tuyệt đối không phải Sầm Tổ Hàng có thể làm ra, cho nên bố cục hẳn là Linh Tử. Nơi này chỉ có vài người, rất dễ dàng nghĩ ra. Trước kia Linh Tử cùng Tiểu Mạc cũng đã ở chung.

Tôi hóa đá ở trên giường! Càng nghĩ càng cảm thấy suy luận này là chính xác. Nhưng hai bọn họ đều rất đàn ông, không có ai giống như là thụ cả.

Vấn đề này cứ rối rắm, khiến tôi khi ăn cơm tối chỉ cúi đầu, thi thoảng ngượng ngùng liếc mắt nhìn hai bọn họ một cái
Bình Luận (0)
Comment