Chồng Tôi Là Quỷ

Chương 197.2

Về đến nhà, vừa lúc thấy vị giám đốc bán hàng kia đưa người tới xem căn hộ. Còn chào hỏi với tôi.

Tôi cũng chú ý nhìn theo bọn họ một chút xem bọn họ tới căn hộ nào. Chính là tòa nhà đối diện chúng tôi, tòa nhà duy nhất chưa được bán chính là nơi có quỷ! Bọn họ không phải đi xem căn hộ đó chứ. Linh Tử cũng chưa tới xử lý, bọn họ cứ vậy đi vào, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?

Nghĩ tới điều này, tôi lập tức gọi điện thoại cho Tổ Hàng. Hy vọng Tổ Hàng ở nhà thì có thể tới đây giúp nhìn xem. Tối hôm trước Tổ Hàng cũng nói, ngay cả Tiểu Mạc cũng có thể nhìn thấy nữ quỷ kia chứng tỏ oán khí của cô ta không nhỏ. Lỡ như cô ta nổi lên ý xấu thì không phải người đi xem nhà này sẽ gặp xui xẻo sao?

Dù hôm nay không có việc gì thì sau này thế nào? Căn hộ kia mà bán thì Linh Tử và Tiểu Mạc cũng không thể dễ dàng vào đó đuổi quỷ được.

“Tổ Hàng, anh có ở nhà không?”

“Có.”

“Phòng có quỷ ở đối diện chúng ta hôm nay có người tới xem, nói không chừng sẽ được bán.”

“Thế thì sao?” Giọng anh ấy mang theo tiếng cười. Có thể thấy được anh ấy hiểu tôi, hơn nữa biết tôi muốn thế nào nhưng vẫn cố ý hỏi vậy.

“Qua nhìn xem sao đi.” Nói xong tôi liền ngắt điện thoại, tôi biết nhất định Tổ Hàng sẽ qua.

Quả nhiên, thang máy vừa mở ra thì anh ấy đã đứng ở bên cạnh tôi, nói nhỏ với tôi: “Lát nữa em đừng tới gần ban công đó.”

“Vâng.” Thang máy lên tới tầng mười chín thì chúng tôi mới phát hiện, phòng có quỷ thật ra là ở tầng mười tám. Ở tòa nhà đối diện tuy song song với chúng tôi nhưng thực tế lại thấp hơn một tầng.

Chúng tôi đi thang bộ xuống vừa lúc cửa phòng kia mở ra. Bên này so với bên chúng tôi thì có sơn hướng ngược lại, cũng không lớn như bên chúng tôi mà chỉ là căn hộ hai phòng ngủ hai phòng khách.

Khi bước chân vào trong căn hộ, trực giác khiến tôi nhìn ra ban công đầu tiên. Không có người, không có quỷ. Cái gì cũng không có. Nơi này vẫn là nhà thô, ánh sáng tương đối tối.

Vị giám đốc kia đang giới thiệu nhà cho khách. Có ưu điểm gì, trước kia cũng từng nói với chúng tôi. Thấy chúng tôi tiến vào, lập tức nói: “Hai vị này cũng ở đây. Anh chị cứ hỏi bọn họ xem ở đây chúng tôi phục vụ thế nào đi. Các mặt đều không hề kém các tiểu khu kháng. Tháng sau là có thể chuyển tới, đến lúc đó sinh hoạt sẽ càng tiện.”

Mọi người gật đầu xem như chào hỏi nhau. Vị nam khách kia nói: “Cửa nhà vệ sinh đối diện với cửa phòng ngủ chính có vẻ không tốt.”

Tổ Hàng nói: “Treo một cái rèm cửa là có thể hóa giải.”

“Treo rèm cửa sẽ khó coi, tôi đang nghĩ mở cửa nhà vệ sinh sang bên này.” Anh ta khoa tay múa chân vẽ một khung cửa mở vào phòng bếp.

Tổ Hàng nói: “Mở như vậy lại càng không tốt. Dùng rèm cửa pha lê vừa đẹp vừa có năng lượng tốt.”

Vị giám đốc kia lập tức cười ha hả, nói theo: “Đúng đúng, bọn họ biết phong thủy.”

Vị khách nữ thì hơi mỉm cười rồi đi ra phía ban công. Tôi sắp kêu lên thì Tổ Hàng lập tức đi tới, theo sau vị khách nữ kia, nói: “Phong cảnh khá tốt. Khoảng cách giữa các tòa nhà cũng lớn.”

Vị khách nam cũng đi tới, nói: “Khoảng cách giữa các tòa nhà lớn thì tốt, nếu không thì không mở rèm cửa được.”

“Đúng đúng đúng.” Vị giám đốc kia cũng muốn đi qua nhưng tôi lại kéo anh ta lại, nói nhỏ: “Có phải trong phòng này có người nhảy lầu? Ở ngay ban công kia?”

“A, sao cô lại biết?” Giọng anh ta cao lên khiến mấy vị khách quay lại nhìn, anh ta lập tức cười nịnh nọt, nói: “Tiểu thư này nói là tôi có giảm giá cho hai vị không. Sẽ luôn được chiết khấu tốt nhất, các vị sớm quyết định đi. Ha ha.”

Tôi lại lần nữa nói nhỏ: ‘Đừng bán vội. Cuối ngày mai Linh Tử sẽ tới xử lý.”

Tôi vừa mới nói xong thì vị khách nữ kia đã nói: “Được rồi, chọn căn này đi.”

Vị khách nam cũng gật đầu, quay sang Tổ Hàng hỏi: “Hai cánh cửa đối diện nhau kia chỉ cần dùng rèm cửa là được?”

“Phải, nhà có hai cửa đối diện nhau thì hay nói có một cửa hưng một cửa suy. Dùng gương sẽ khiến bất hòa, nếu là hai nhà thì hai bên cùng dán lên chữ phúc vậy. Cửa phòng ngủ trong nhà đối diện nhau thì dùng rèm cửa, cửa phòng bếp hay buồng vệ sinh gì đó đối diện nhau cũng có thể dùng rèm cửa. Rèm cửa pha lê tương đốt tốt. Thật sự không thể làm thì đóng một bên cửa, đừng mở thường xuyên là được. Nhưng như vậy sẽ ảnh hưởng tới thông khí, sẽ ra sát. Tốt nhất vẫn là dùng rèm cửa.” 

“Tôi hơi hiểu một chút rồi. Quyết định rồi, căn này đi.”

Tôi nhìn về phía giám đốc, anh ta sẽ không thật sự đem phòng có quỷ bán cho người ta chứ?

Có điều tôi dường như đã gặp gian thương. Vị giám đốc kia vẫn cười tươi hỏi người ta có mang theo chứng minh thư, sổ hộ khẩu và giấy kết hôn không, đến văn phòng ký hợp đồng thôi.

Khi xuống dưới lầu, tôi còn lần nữa kéo vị giám đốc kia ra, nói: “Bọn họ mua sau này sẽ có chuyện mất.”

“Có phải ngày mai bọn họ vào ở ngay đâu, hai ngày tới nhờ Mạc thiếu gia tới xử lý một chút là được rồi. Tôi đánh thêm một chiếc chìa khóa là được.”

Đánh thêm chìa khóa! Hóa ra bên bất động sản thật sự sẽ làm chuyện này.

Tổ Hàng khẽ nắm tay tôi, nói: “Đừng lo lắng, đêm nay bảo bọn họ tới xử lý là được rồi.”

Về đến nhà tôi mới phát hiện cả ngày hôm nay Tổ Hàng không ra khỏi cửa, chỉ ở nhà chép lại gia phả. Trên tấm thảm lông dê ở phòng khách đặt một chiếc bàn nhỏ, chính là nơi anh ấy chép lại gia phả.

Lúc này anh ấy không chỉ viết lại các tên mà bắt đầu từ trang đầu tiên của gia phả, mỗi một dấu hiệu một ký tự anh ấy đều viết lại cẩn thận y hệt. Kỹ thuật đó giống hệt như ba tôi làm cũ tranh thư pháp vậy.

“Sao anh lại muốn viết cái này?” Tôi hỏi.

“Có ích. Lần trước anh quá xúc động mới đốt cuốn gia phả đi. Thật có lỗi với tổ tiên.”

Tôi ngồi trên thảm lông dê, nhìn từng nét chữ anh ấy viết lại nguyên trạng cuốn gia phả. Chữ viết là chữ phồn thể, dùng bút lông viết ra, anh ấy thật sự có thể viết đẹp như cũ.

Tôi nhìn, chân mày cau lại. Chỗ này ở cuốn gia phả cũ tôi cũng từng thấy. Tại trang này đã bị vết nước làm nhòe hai chữ. Chữ này ghi tên Sầm Thể Lan nhưng chỉ có thể nhìn được chữ Sầm, hai chữ còn lại chỉ được đoán dựa vào dấu vết.

===

Sant: Hẹn các bạn ngày mai <3
Bình Luận (0)
Comment