Chồng Tôi Là Quỷ

Chương 214.2

Lúc này có một người đàn ông đi vào tiệm, nhân viên lễ tân vừa mới ra đón thì người đàn ông kia đã lớn tiếng kêu lên: “Vương Khả Nhân!”

Bị gọi tên, tôi nhanh chóng nhìn qua, trong lòng có chút luống cuống, là Chu Gia Vĩ. Người đàn ông biến mất nhiều ngày như vậy lại đột nhiên xuất hiện.

Bà chủ vẫn còn ở đây, tôi cau mày đi tới kéo anh ta di ra bên ngoài. Cuối cùng đi tới dưới tán cây tủ kinh hoa mới buông áo anh ta ra, nói: “Anh lại tới đây làm gì?”

“Đến thăm em. Anh đã nói rồi. Anh rất tò mò về em, anh luôn nghĩ đến em. Hay là em làm bạn gái anh đi.”

“Ài, anh tò mò với huyền học thôi. Đi vào núi tìm cao nhân bái sư đi, đừng tìm tôi.”

Tôi xoay người muốn đi nhưng anh ta đã tóm được tay của tôi: “Nói thế nào thì em cũng đã cứu mẹ anh, anh muốn cảm ơn em, mời em ăn một bữa.”

“Tôi còn phải làm, hết giờ còn phải về nhà nấu cơm.” Tôi từ chối rất thẳng.

Đúng lúc này bà chủ đi ra, tôi nhanh chóng giằng tay khỏi tăng anh ta. Không ngờ anh ta lại cười, quay sang bà chủ vẫy tay: “Chị Lộ Lộ, sao chị lại ở đây?”

Hóa ra bà chủ tên là Lộ Lộ. Bà chủ đã đi tới, nhìn tôi, thấy đồng phục liền biết tôi là nhân viện của mình. “Bạn gái cậu à?”

“Không phải!” Tôi nói.

Anh ta cười nói: “Sau này sẽ phải. Sao chị lại ở đây?”

“Cửa tiệm này bây giờ là của tôi, tới đây tham quan đi.”

“A, kinh doanh rất tốt nhỉ.”

“Cũng không biết có phải không, nhưng trong nhà xảy ra chuyện, có lẽ do phong thủy không tốt. Từ sau khi chồng tôi xảy ra chuyện, việc kinh doanh của nơi này đã giảm sút, cũng đã chừng nửa tháng vẫn chưa có được hợp đồng mới nào. Sắp tết rồi, có lẽ tháng sau vẫn chưa có việc.”

“Tới mùa xuân sẽ có nhiều người kết hôn hơn.”

Nhân lúc bọn họ nói chuyện, tôi nghĩ thừa lúc bọn họ không chú ý thì đi vào trong cửa tiệm. Nhưng không ngờ được, mới đi hai bước thì Chu Gia Vĩ lại kéo tôi lại: “À, chị Lộ Lộ, cô ấy là con cháu Sầm gia, biết xem phong thủy, rất lợi hại. Hay là để cô ấy giúp chị xem phong thủy cho cửa tiệm đi.”

Tôi kinh ngạc kêu “A” một tiếng. Theo đuổi tôi tới mức như này?

Bà chủ nhìn tôi đánh giá một lượt: “Thật sao? Phụ nữ còn ít tuổi thế này biết xem phong thủy sao?”

Chu Gia Vĩ đem chuyện tôi chữa bệnh cho mẹ anh ta lần trước kể lại một lần, còn nói tôi tới nhà Hoàng Băng Tuyết vạch mặt thầy phong thủy giả, còn có… Anh ta bắt đầu khoác lác.

Chị Lộ Lộ nói: “Tốt quá, dù sao hiện tại không có việc, em xem cho chị đi. Dù sao em cũng làm việc ở chỗ này, nếu công việc tốt thì chị sẽ để em làm chuyên viên chính.”

Được lên làm chuyên viên chính là đãi ngộ sẽ khác rất nhiều. Lòng tôi hơi dao động, hơn nữa tôi vẫn muốn làm việc ở chỗ này, chuyện bà chủ bảo tôi làm thì tôi dám nói không làm sao?

Cho nên tôi chỉ có thể trừng mắt nhìn Chu Gia Vĩ một cái, rồi nói: “Cửa tiệm là do Linh Tử bố cục. Trước kia anh ta đã nói sau này có việc gì thì tìm anh ta. Trong lĩnh vực phong thủy này, chuyện người khác đã làm thì không thể nhúng tay vào. Cho nên tiệm mình em không thể xem, để Linh Tử tới xem đi.”

“Là Tinh Tử à? Bên môi giới nhà của tôi cũng do cậu ta bố cục, quả thật là có tác dụng. Vậy em tới xem nhà cho chị đi, chiều nay qua xem. Ngày mai là hết năm cũ rồi, chị còn phải về thăm mẹ.”

Bà chủ đã nói thế nào thì chính là thế đó. Tôi hoàn toàn nghe theo sự sắp xếp của bà chủ, đi theo bọn họ ăn trưa, sau đó tới nhà của bà chủ.

Khi ăn cơm trưa, Chu Gia Vĩ vẫn luôn nói tôi là bạn gái của anh ta. Nhân lúc bà chủ đi vào nhà vệ sinh, tôi tức giận nói: “Không phải anh biết mất một thời gian sao? Sao lại tự nhiên xuất hiện?”

“Đợt vừa rồi anh đưa mẹ về quê ở. Người già lại muốn về quê ở cho có chị có em. Nhà mới của anh bên kia, mẹ anh nói muốn để lại cho con dâu. Em xem…”

“Xem cái gì mà xem, đâu có liên quan gì tới tôi? Tôi đã nói với anh, tôi có bạn trai rồi.”

“Không sao cả, thời đại này chia tay cũng rất bình thường.”

Tôi cười gượng. Người khác chia tay là bình thường, còn tôi thì dù có chết cũng là quỷ của anh ấy. Ngay lúc này điện thoại của tôi kêu lên, nhìn màn hình báo tên của Tổ Hàng, tôi vội vàng nghe.

“A lô.” Tôi không gọi tên anh ấy như trước kia, bởi vì không chừng Chu Gia Vĩ lại quen Khúc Thiên thì sao.

Tổ Hàng ở bên kia nói: “Khả Nhân, tối nay em tự về nhé. Anh và Linh Tử có chút việc. Yên tâm đi, không có gì nguy hiểm, anh sẽ về muộn một chút.”

“Vâng, chuyện này…”

Tôi còn chưa nói xong thì anh ấy đã ngắt điện thoại. Thấy miệng tôi vẫn đơ ra, Chu Gia Vĩ liền cười nói: “Bạn trai em? Có đôi khi người đàn ông em thấy là tốt thì cũng không tốt như vậy.”

“Liên quan gì tới anh?” Tôi tức giận nói, có điều trong lòng vẫn có chút bất an. Bọn họ sẽ đi đâu? Bọn họ sẽ làm gì? Có nguy hiểm hay không?
Bình Luận (0)
Comment