Chồng Tôi Là Quỷ

Chương 250.2

Mẹ Khúc Thiên ngẩng đầu nhìn Tổ Hàng, hoặc có thể nói là Khúc Thiên, im lặng một chút mới nói: “Sau này những gì của chúng ta đều để lại cho cháu. Các con cứ yên tâm. Chỉ có chuyện này, ba Khúc Thiên dặn mẹ lần này tới nói với các con. Là chuyện của đứa bé này, giấy khai sinh hay hộ khẩu gì đó đều dùng danh nghĩa là con của Khúc Thiên. Sau này đứa bé mang họ Khúc, tên do các con chọn. Được không?”

Lúc đầu ngữ khí của bà vẫn còn rất cao ngạo, nhưng câu nói cuối cùng tôi có thể nghe ra sự khẩn cầu trong đó. Mọi hy vọng của bọn họ đều đặt ở đứa nhỏ này. Bọn họ muốn đem tình yêu cho Khúc Thiên chuyển tới đứa nhỏ này. Cho nên bọn họ đưa ra yêu cầu như vậy cũng không quá phận.

Có điều chuyện như vậy tôi cũng không dám tự tiện đồng ý mà nhìn về phía Tổ Hàng. Tổ Hàng gật đầu: “Vâng, họ Khúc, tên đệm đầu tiên sẽ là Sầm.” Anh ấy nói không có bất cứ ý thương lượng gì, đây đã là sự nhượng bộ của anh ấy rồi.

Mẹ Khúc Thiên hài lòng gật đầu: “Vậy được, Khả Nhân nghỉ ngơi đi. Cháu thiếu đồ gì các con cứ nói với mẹ.”

Mẹ Khúc Thiên vừa đi, tôi lại hỏi: “Tổ Hàng, đứa bé mang họ Khúc được sao?”

“Ừ, không sao. Con sẽ tên là Khúc Sầm gì đó. Sau này chúng ta gọi tên vẫn gọi là Sầm gì đó, vậy thì có khác gì đâu? Chỉ là trong hộ khẩu sẽ có thêm chữ Khúc mà thôi.”



Mẹ Khúc Thiên gọi điện thoại tới là buổi sáng ba ngày sau đó. Bà ấy nói đã nói chuyện với người ta, bảo chúng tôi chiều qua xem. Vốn tôi định không đi cùng, nhưng để lại tôi ở nhà một mình, Tổ Hàng không yên tâm. Mà mẹ Khúc Thiên cũng nói, gia đình Trương phu nhân có biết Khúc Thiên. Khúc Thiên thật sẽ không thể biết xem phong thủy, cho nên lần này xem phong thủy vẫn cần tôi giả làm đại sư, cho nên tôi cần phải đi.

Để tôi giả làm đại sư? Tôi có chút lo lắng.

Tuy rằng những việc này trước kia tôi cũng từng làm, nhưng lúc này vẫn cảm thấy lo lắng. Nơi nào có người bụng to như vậy lại đi xem phong thủy?

Có điều mẹ Khúc Thiên cũng đã nói với người ta, tới xem phong thủy là con cháu Sầm gia, là con dâu của bà ấy. Còn nói bà ấy sắp được làm bà nội. Chúng tôi tới Trương gia cũng chỉ là tới thăm, tiện thể xem phong thủy mà thôi. Có cái cớ như vậy, tôi tới xem phong thủy cũng không có gì kì lạ.

Buổi chiều, khi chúng tôi tới Trương gia vừa đúng lúc 2 giờ, mặt trời vẫn rất gắt, tôi đã dùng ô che mà vẫn thấy rất nóng bức.

Đó là một biện thự gồm hai căn liền bên nhau. Tôi tưởng ba mặt lấy ánh sáng nhưng sau khi đi vào mới biết là hai mặt lấy ánh sáng. Phía sau biệt thự có nhà kho cùng gara chắn lại, bên đó không có ánh sáng.

Trương phu nhân biết chúng tôi sẽ tới. Chúng tôi vừa vào cửa, bà ấy đã cầm tay tôi, nói: “A, đây là vợ Khúc Thiên à? Bụng đã lớn vậy rồi. Khúc Thiên à, cháu hành động nhanh đấy. Ngay cả tiệc hỉ cũng không mời dì, vậy thì cùng nhau chuẩn bị tiệc đầy tháng đi.”

Tổ Hàng hơi mỉm cười, không nói gì.

Trương phu nhân chuyển sang vấn đề chính: “Nghe nói cháu biết xem phong thủy à?”

“Vâng, một chút ạ.”

“Vậy cháu xem giúp xem nhà chúng ta bị làm sao? Không hiểu sao cả nhà đều phải đeo kính.  Bọn trẻ học nhiều đeo kính không nói, sao dì cũng cần phải đeo kính. Lại còn luôn phải đeo kính, đeo kính nhiều khiến khô cả mắt. Cả nhà dì dường như mỗi tháng đều phải tới bệnh viện mắt khám. Một tháng cũng mất hơn một ngàn tệ. Con dì còn phải phẫu thuật laser nên hiện tại mới không phải đeo kính.”

Loại biệt thự này thường phong thủy sẽ tương đối tốt, không khuyết cung, mặt lấy ánh sáng lớn, diện tích lớn, phòng nhiều nên luôn có thể chọn được phòng tốt cho chủ nhân.

“Cháu có thể xem qua nhà một lượt không?” Tôi hỏi.

Trương phu nhân vội vàng gật đầu: “Cháu cứ xem đi, dì đi chuẩn bị cơm cho các cháu, lát nữa ăn cơm với nhà dì. Làm canh xương hầm, rất tốt cho thai nhi.”

Trương phu nhân đi vào phòng bếp, tôi cùng Tổ Hàng cũng nhìn một vòng quanh nhà. Nhìn bản vẽ nhà, sau khi lấy điện thoại tính bài bàn cũng không phát hiện điều gì đặc biệt. Từ các cửa sổ nhìn ra bên ngoài cũng không có hình sát.

Tôi cau mày, nói nhỏ: “Không thấy có vấn đề gì. Chẳng lẽ chỉ là trùng hợp?”

“Trùng hợp thì cũng sẽ có nguyên nhân từ phong thủy, có lẽ không phải cửa sổ.” Lúc này, vừa lúc chúng tôi đi tới đại sảnh ở lầu hai.

Hai giờ chiều, nắng chói chang chiếu thẳng vào ban công, ở ban công không có rèm nên ánh nắng lóa mắt vào thẳng trong nhà. Có lẽ do đại sảnh lầu hai không có người ngoài tới, đại sảnh lầu một có cửa cùng rèm rất đẹp nhưng lầu hai lại không có. Ánh mặt trời có thể chiếu vào nhà là khá tốt. Không nói tới phong thủy, chỉ đơn giản là ánh nắng sẽ khiến trong nhà khô ráo, không bị ẩm mốc. Nhưng nơi này thì ánh mặt trời quá mãnh liệt. Hơn nữa nhà lại trang trí màu trắng chủ đạo khiến toàn bộ nơi này đều lóa mắt làm người không mở mắt được.

Tổ Hàng nhìn ra phía ban công lớn, sau đó xem tới phòng phía sau gần gara, lại quá âm u, không khỏi nhíu mày: “Tìm được nguyên nhân rồi. Là do toàn bộ nơi này. Một tòa nhà âm dương cân bằng mới là tốt nhất. Người bình thường đều sẽ để ý tới sau lưng của nhà. Nơi đó quá âm u tối tăm đều sẽ cảm thấy không tốt cho phong thủy. Mà đồng dạng, dương khí quá thịnh cũng không hẳn là đã tốt. Như nhà này, một bên dương khí quá thịnh, bên kia là quá âm u. Nhà này theo phong thủy cũng là một loại không tốt. Chỉ là rất ít người sẽ để ý tới phương diện này thôi.”

Tôi gật đầu, nếu không phải hôm nay Tổ Hàng cũng tới đây thì có lẽ tôi cũng không nhìn ra điểm này. Sau khi đi hai vòng quanh nhà, Trương phu nhân cũng gọi ra ăn cơm. Kỳ thật vào thời gian này, nói ăn trưa là quá muộn, nói bữa tối lại là quá sớm.

===
Bình Luận (0)
Comment