Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1661

Chương 1661

“Đất nước không có luật pháp thì không tồn tại được, cho dù tổng giám đốc của anh và ông chủ ở đây có quen biết nhau, nhưng do mảnh đất này mở cửa cho người ta làm ăn, khách hàng đã thanh toán tiền mà lại chỉ vì hai chữ quen biết vô cùng nhẹ nhàng của các người mà phải rời đi. Bây giờ, nếu vấn đề này lan truyền ra ngoài, tôi tin rằng đó không phải là điều tốt cho các ông chủ ở nơi này đúng không?”

“DR mặc dù không phải là công ty lớn nhưng dạo gần đây tình hình phát triển cũng không tệ. Gặp phải chuyện hôm nay, nói không chừng sẽ nhanh chóng truyền ra ngoài. Dù sau thì dạo gần đây bởi vì chuyện làm ăn nên không tránh khỏi việc muốn hợp tác với tập đoàn nhà họ Phạm.”

Lời này vừa nói ra, đối phương đều là những kẻ có đầu óc, lập tức nghe ra Nguyễn Khánh Linh đang nói bóng nói gió. Chính xác là cô đang uy hiếp bọn họ!

DR căn bản cũng không phải là loại công ty nhỏ, sở dĩ cô nói như vậy chẳng qua là nhằm đề cao tập đoàn nhà họ Phạm. Huống chi, từ sau khi DR đổi tổng giám đốc thì công việc kinh doanh ngày càng phát đạt. Hơn thế nữa, sự hợp tác với tập đoàn nhà họ Phạm mà cô đã đề cập đến chính là sự hợp tác lớn với tập đoàn nhà họ Phạm mà DR đã lấy từ tay của Dasha trước đây.

Gần đây cũng không biết tập đoàn nhà họ Phạm đã xảy ra chuyện gì mà cứ đề bạt DR từ công khai đến âm thầm. Dáng vẻ đó cứ như thiếu chút nữa là tuyên bố rằng tập đoàn nhà họ Phạm chống lưng cho DR.

Có mối quan hệ như thế nên ngày càng có nhiều công ty hợp tác với DR. Cho nên dù bọn họ không mấy vui vẻ thì cũng không muốn gánh vác mối nguy hiểm là đắc tội với tập đoàn nhà họ Phạm.

Sắc mặt của người phụ nữ đã nói chuyện với Nguyễn Khánh Linh thay đổi ba lần, sau đó cũng không nói gì nhưng trên mặt chỉ như biểu thị mấy chữ: “Qúy cô, xin chờ một lát.”

Sau đó, người phụ nữ kia liền xoay người nhanh chóng rời đi, bước vào bên trong một chiếc xe đa dụng MPV.

Tầm mắt của Nguyễn Khánh Linh dõi theo cô ta. Nhìn dáng vẻ thì chắc hẳn là đi bàn bạc với người bên trong xe.

Quả thật, người phụ nữ kia đi vào trong xe chốc lát liền trở ra, đi theo cô ta còn có thêm một người nữa.Chỉ thấy người đó có sải chân cao, trên người mặc quần áo đắt tiền hoa lệ, khuôn mặt nhỏ nhắn, trắng nõn tinh xảo. Vóc người cao gầy, hấp dẫn. Chỉ có điều, khuôn mặt nhìn qua rất kiêu ngạo, không dễ sống chung.

Lần đầu tiên nhìn thấy cô ta thì Nguyễn Khánh Linh đã cảm thấy như vậy.

Quả nhiên, sau khi người phụ nữ kia quan sát từ trên xuống dưới nhiều lần thì trên mặt thoáng qua chút ghen tị nhưng rất nhanh đã biến mất. Cô ta cố tỏ ra bình tĩnh nhìn Nguyễn Khánh Linh, dứt khoát nói: “Cô là người đại diện mới của DR?”

“Vâng.” Nguyễn Khánh Linh gật đầu.

Lúc này, chỉ thấy người phụ nữ phía đối diện cười giễu cợt một cái, giọng nói đầy vẻ khinh miệt. Cô ta hỏi một câu: “Cô chẳng qua chỉ là một người đại diện, lấy tư cách gì nhúng tay vào việc này?”

Hiển nhiên, lời này của cô ta hoàn toàn không nói lý. Chỉ vì thân phận của Nguyễn Khánh Linh mà đã nhanh chóng chối bỏ cô. Căn bản không hề xem Nguyễn Khánh Linh ra gì.

Nguyễn Khánh Linh vừa nghe qua cũng đủ biết những người này đều không nói đạo lý. Chỉ vì cô không có thân phận nên cũng không có tư cách để nói về chuyện này?

Lúc này, trợ lý đứng sau lưng Nguyên Khánh Linh cuối cùng cũng chịu không nổi nữa. Anh cau này lớn tiếng bảo vệ cô : “Ai nói cô ấy không có thân phận? Đây chính là tổng giám đốc của công ty chúng tôi!”

Lời của trợ lý vừa nói ra, người phụ nữ kia cũng đám người sau lưng đều ngẩn ra.

“Gì…gì chứ? Người phụ nữ tay trói gà không chặt trước mắt, xinh đẹp như vậy mà lại là tổng giám đốc của DR?”

Trước kia Tưởng Vinh Hoa bị báo cáo, phần lớn đều không biết nội tình bên trong, ai cũng đều cho rằng đó là tác phẩm của vị tổng giám đốc mới này. Vốn tưởng sẽ là một vị tổng giám đốc máu lạnh vô tình, thủ đoạn hung ác. Thế nhưng không ai ngờ rằng đó lại là  người phụ nữ yểu điệu trước mắt này. Sự tương phản này quá lớn rồi.

Bình Luận (0)
Comment