Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 1765

Chương 1765

Vậy mà thủ phạm vẫn cứ ở trong vòng tay của Lãnh Hàn Vũ, còn cố tình nhìn cô ta mà nở nụ cười khiêu khích, nụ cười tự mãn trên khuôn mặt Lãnh Nhược Giai lúc trước giờ đây lại xuất hiện trên người phụ nữ kia.

Lãnh Nhược Giai nghiến răng nghiến lợi, một lúc sau, cô ta mới nghe thấy mình phát ra âm thanh nặng nề.

“Anh và cô ta có quan hệ gì? Anh muốn giúp cô ta như thế này sao?”

Thực ra, ngay khoảnh khắc Lãnh Nhược Giai ra Lãnh Hàn Vũ đã rất hối hận, nhưng khi anh ta nhìn thấy ánh mắt tức giận của người phụ nữ, sự hối hận và xót xa trong lòng anh ta cũng giảm đi một chút, anh ta và Lãnh Nhược Giai nhìn nhau một lúc lâu.

Đối mặt với câu hỏi của người phụ nữ, Lãnh Hàn Vũ cũng không biết đang xảy ra chuyện gì với mình, chỉ biết bật thốt khỏi miệng: “Cô ấy không phải người khác, cô ấy là chị dâu tương lai của em, em nói xem anh có nên giúp cô ấy không?”

Nghe đến đây, Lãnh Nhược Giai khẽ giật mình, tim cô ta như bị một thứ gì đó đập mạnh vào, cô ta không biết miêu tả cảm giác đó như thế nào, nhưng rất khó chịu và hụt hẫng, hoàn toàn khác với cảm giác bị Phạm Nhật Minh từ chối lúc trước.

Lúc đó tuy tức giận nhưng cô ta càng không cam lòng và hoang mang.

Nhưng lúc này, nỗi đau trong lòng cô ta giống như một sợi dây quấn quanh người cô, từ từ thắt lại, ăn sâu vào máu thịt của cô, cảm giác đau đớn khắp cơ thể, tê dại, nhưng cô lại không hiểu tại sao mình lại cảm thấy khó chịu như vậy.

Một lúc sau, Lãnh Nhược Giai mới tìm lại được giọng nói của mình, nhưng cô ta đã không còn sung sức như trước, chỉ nói: “Anh trai, anh không thể lấy cô ta.”

“Tại sao?”

Lãnh Hàn Vũ nhìn Lãnh Nhược Giai chăm chú, trong lòng như có điều gì đó sắp bộc phát ra.

Anh ta không khỏi cảm thấy lo lắng thấp thỏm, còn có mấy phần hy vọng, như thể mong đợi được nghe một lý do khác từ miệng cô.

“Bởi vì…” Lãnh Nhược Giai im lặng một hồi, nhìn khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của anh trai, sau đó lại nhìn người phụ nữ đang giả bộ trong vòng tay anh ta, cong môi nói: “Bởi vì người phụ nữ này không thích hợp với anh, cô ta không xứng với anh, hơn nữa ông nội cũng sẽ không thích cô ta!”

Một tia thất vọng xẹt qua đáy mắt Lãnh Hàn Vũ: “Chỉ có thế sao?”

Cô ta không muốn anh ta kết hôn với người phụ nữ này!

Trong đầu Lãnh Nhược Giai đột nhiên xuất hiện câu nói này, nhưng bản thân cô ta cũng bị suy nghĩ này làm cho sửng sốt, để ngăn Lãnh Hàn Vũ nhận ra sự khác thường của mình, cô ta lại tăng âm lượng lên, giống như đang tìm kiếm cho mình một sự khích lệ vậy.

“Vậy đó! Anh trai à, em rất thất vọng về anh, không ngờ anh lại thích loại phụ nữ này…”

“Vậy thì em nghĩ anh nên kết hôn với loại phụ nữ nào?”

Lãnh Hàn Vũ đột nhiên cắt ngang lời nói của Lãnh Nhược Giai.

“Khụ!”

Lãnh Nhược Giai sặc một cái, suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra, chỉ ngẩng đầu lên, độc đoán nói: “Dù sao chỉ cần anh không lấy người phụ nữ này, em nhất định sẽ tìm cho anh một cô gái dịu dàng, hào phóng, lại ân cần khéo hiểu lòng người!”

Lãnh Hàn Vũ nghe thấy Lãnh Nhược Giai muốn tìm một người vợ cho mình, trái tim anh ta chợt chùng xuống, vẻ lạnh lùng trên mặt cũng không thể che giấu được.

“Chị dâu tương lai của em nhất định phải có tri thức hiểu lễ nghĩa, ôn hoà lễ phép, đẹp nghiêng nước nghiêng thành…”

Bình Luận (0)
Comment