Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 256

Chương 256

Trong mắt của cô, cô luôn muốn vạch rõ quan hệ với anh, phân rõ giới hạn, chỉ mong có thể nhanh chóng trả tiền cho anh, để sau đó hai người có thể nước giếng không phạm nước sông.

Hai người mỗi người một suy nghĩ. Trên đường trở về, Nguyễn Khánh Linh cứ cảm thấy Phạm Nhật Minh có chút kỳ lạ.

Hình như là anh đang tức giận, nhưng mà anh tức giận chuyện gì cơ chứ, Nguyễn Khánh Linh không biết.

Sau khi hai người về đến nhà, ăn cơm xong thì giúp Gỗ Mun và Lông Trắng dựng ổ. Toàn bộ chuyện này, Phạm Nhật Minh không hề tham dự vào, chỉ giao chuyện này cho chú Hùng, sau đó về phòng.

Nguyễn Khánh Linh nhìn người đàn ông rời đi, không hiểu sao trong lòng lại cảm thấy có chút mất mát.

Cô còn tưởng rằng, Phạm Nhật Minh sẽ cùng cô dựng ổ cho hai chú mèo nữa chứ…

Chú Hùng nhìn hai người này, trong lòng cũng có chút hoang mang, thế là nói bóng nói gió, hỏi Nguyễn Khánh Linh hôm nay đã làm những chuyện gì. Sau khi cô kể lại mọi chuyện, chú Hùng cũng không biết rốt cuộc là chỗ nào xảy ra vấn đề, vậy nên ông cũng chỉ đành đừng ngoài nhìn.

Đến ngày thứ hai, Nguyễn Khánh Linh vẫn đi làm cũng với Phạm Nhật Minh.

Ngày thứ hai, thái độ của người đàn ông này lại giống như lúc trước, cũng không còn cảm giác rét lạnh như của ngày hôm qua nữa, chỉ là không nói chuyện với cô mà thôi.

Sau khi đến công ty, việc mà Nguyễn Khánh Linh cần phải làm vẫn còn rất nhiều.

Cô tuyệt đối không ngờ rằng, mỗi ngày thư ký có nhiều việc cần phải hoàn thành như vậy.

Cuối cùng, sau khi làm được hai ngày, cô đã xin Phạm Nhật Minh từ chức.

“… Tôi muốn từ chức.”

Nguyễn Khánh Linh do dự mãi, cuối cùng mới nói ra câu này với Phạm Nhật Minh.

“Quá mệt?” Phạm Nhật Minh hỏi.

Nguyễn Khánh Linh gật đầu, mặc dù anh cho tiền lương rất cao, nhưng mà cô lại làm không nổi. Nguyễn Khánh Linh cảm thấy, nếu cô tiếp tục làm nữa thì có thể cô sẽ mệt chết mất.

Phạm Nhật Minh trầm mặc một lát, sau đó trầm giọng mở miệng nói: “Tôi tăng tiền lương lên gấp ba, tiếp tục làm tiếp.”

Sau này khi Nguyễn Khánh Linh làm ở nơi khác, lúc bắt đầu nhất định là sẽ rất vất vả, thậm chí còn vất vả hơn nơi này rất nhiều, nếu bây giờ cô không chịu được, đến lúc một thân một mình sau này, đương nhiên cô sẽ khó mà chịu nổi.

Nhưng mà, Nguyễn Khánh Linh lại không hiểu dụng ý của anh.

Tiền lương gia tăng lên gấp ba, đối với cô mà nói thì đây đúng là một sự cám dỗ khó cưỡng, nhưng mà, cô suy nghĩ một lát, sau đó vẫn lắc đầu: “Tôi xin lỗi.”

Bây giờ cô đã quyết tâm từ chức, huống chi cái công việc thư ký này, nhất định là có không ít người tranh nhau đến bể đầu, Phạm Nhật Minh cần gì phải giữ lại cô chứ? Mà cô cũng không phải là dân chuyên nữa…

“Tôi còn nhớ, lúc vừa kết hôn, tôi không động vào em, em đã đồng ý với tôi, có cơ hội thì sẽ giúp tôi giải quyết khó khăn, bây giờ chính là lúc để em thực hiện cái cơ hội này.”

“Hả?”

Nguyễn Khánh Linh không hiểu, lúc đó cô nói điều kiện là khi Phạm Nhật Minh gặp khó khăn hoặc là gặp phải chuyện không thể giải quyết được thì cô sẽ giúp anh, còn như tình huống như bây giờ cũng tính sao?

Vậy nên cô nói: “Nếu như anh thiếu thư ký thì có thể đi tuyển người mà, tôi tin chắc rằng số người đến tham gia phỏng vấn nhất định sẽ không ít.”

Đúng vậy, đây là sự thật.

Bình Luận (0)
Comment