Chồng Tôi Là Tổng Tài Phúc Hắc

Chương 653

Chương 653

Trần Hữu Nghị và Giang Đức không khỏi cảm thán.

Phạm Nhật Minh đã nhịn lâu như vậy, cuối cùng cũng ra tay với bé thỏ trắng của anh, bọn họ là anh em tốt của anh, vẫn là nên cảm thông và ủng hộ.

Nguyễn Khánh Linh và Phạm Nhật Minh đi vào bãi đỗ xe dưới tầng hầm, lúc này, vậy mà bọn họ trông thấy Steve cũng đang ở bãi đỗ xe.

Ông ta cúi đầu, hình như là đang tìm đồ vật gì đó.

Hai người đi vào, Nguyễn Khánh Linh chủ động hỏi: “Ông đang tìm cái gì vậy?”

Lúc này, Steve nhìn thấy bọn họ, sau khi bất ngờ, vẫn còn chưa kịp lau mồ hôi đổ trên mũi.

“Một cái đồng hồ bỏ túi, nó rất quan trọng đối với tôi, vừa rồi lúc tôi đi xuống, nó vẫn còn ở đây, nhưng một lát sau, đã không thấy tăm hơi.”

Ông ta đã tìm một lúc lâu, nhưng vẫn không tìm được, không khỏi có chút nóng nảy.

Nghe vậy, Nguyễn Khánh Linh lôi kéo tay Phạm Nhật Minh, nói: “Vậy chúng tôi cùng nhau giúp ông tìm nhé, ông đừng nên nóng vội.”

“Vậy được, cảm ơn nhé.”

Steve vô cùng cảm kích.

Ba người chia nhau ra, bắt đầu tìm cái đồng hồ bỏ túi trong tầng hầm.

Phạm Nhật Minh tìm được đồng hồ bỏ túi ở trong một con ngõ nhỏ.

Chẳng qua là nắp của đồng hồ đã bị mở ra, bên trong có ảnh chụp của một cô gái.

Anh ta cúi người nhặt lên, khi anh thấy rõ trong cô gái trên bức ảnh thì sắc mặt lập tức lạnh xuống.

Cô gái trên bức ảnh, khuôn mặt nụ cười, ngũ quan trong sáng ôn nhu.

Cùng với Nguyễn Khánh Linh, gần như là giống y như đúc.

Anh vẫn cứ luôn cảm thấy cái người Steve này, thái độ của ông ta đối với Nguyễn Khánh Linh, tốt đến mức có chút làm quá luôn, trước kia cũng không cảm thấy ông ta sẽ thích Khánh Linh, bởi vì sự chênh lệch tuổi tác cũng rành rành ra đó, hơn nữa, ánh mắt mà ông ta nhìn cô, quả thật cũng không giống như là ánh mắt đang nhìn người phụ nữ mình yêu.

Nhưng lúc trên cái đồng hồ này xuất hiện ảnh chụp của Nguyễn Khánh Linh, anh ta cảm thấy mình rất khó có thể bình tĩnh mà suy xét nữa.

Nghĩ đến Nguyễn Khánh Linh sùng bái Steve như vậy, nếu như cô mà biết được, thì sẽ có phản ứng thế nào đây?

Phạm Nhật Minh không thể suy nghĩ thêm được nữa, anh ta kiềm chế sự tức giận xuống, anh ta đóng nắp đồng hồ lại, đi đến trước mặt Steve rồi nói: “Là chiếc đồng hồ này đúng không?”

Steve vội vàng nhận lấy, ông ta mở đồng hồ ra nhìn, vẻ lo lắng trên mặt cuối cùng cũng rút đi, ông ta tựa như là trút được gánh nặng mà thở ra một hơi, sau đó gật đầu nói cảm ơn: “Đúng vậy, chính là chiếc đồng hồ này, thật sự là rất cảm ơn mọi người.”

Nguyễn Khánh Linh cũng chạy tới, cô thấy đã tìm được đồng hồ rồi thì cũng có chút vui mừng.

Đột nhiên, Phạm Nhật Minh quay đầu, anh ta nói với Nguyễn Khánh Linh: “Em lên xe trước đi, anh có chút lời muốn nói với Steve.”

Nhưng hai người bọn họ lại không quen biết nhau, có lời gì hay mà nói chứ?

Hơn nữa lại còn không thể nói trước mặt cô nữa.

Nguyễn Khánh Linh cảm thấy kỳ quái, nhưng cô vẫn nghe lời của Phạm Nhật Minh, trở lại trong xe.

Bình Luận (0)
Comment