Chồng Trước Ra Lệnh Truy Bắt: Phúc Hắc Boss Ngốc Manh Thê

Chương 65

Cố Vân ho khan cả năm phút đồng hồ, Cố Bình An đi lên lầu gọi Lâm Tú Lan, hai mẹ con đỡ người lên phòng ngủ chính, Cố Vân ngã đầu đã ngủ, Lâm Tú Lan vẫn nói lải nhải, Cố Bình An rất hâm mộ, tình cảm của ba mẹ vẫn luôn rất tốt, ba khá ít khuyết điểm, cũng rất nghe lời mẹ, tuy rằng mẹ hung dữ, nhưng cũng có lúc rất nghe lời ba, tình cảm vợ chồng của hai người vẫn luôn rất tốt, ngày đó Cố Vân đánh Lâm Tú Lan, cô nhìn thấy trong lòng cũng không thoải mái chút nào.

Cuối cùng cũng tốt.

“Ba con chắc chắn là vì chuyện của con mà bận tâm, đã lâu ông ấy không uống say rồi.” Lâm Tú Lan nói, gần đây trong nhà toàn gặp cảnh bi thương, bà làm sao mà không biết được, nhưng có thể có biện pháp gì đây?

Cố Bình An nói, “Mẹ, mẹ hãy khuyên ba đi, hai người không thể theo con đến hết cuộc đời được, chính là quyết định của con, thì mặc kệ sau này có như thế nào, con đều sẽ tự gánh vác hết, hai người cũng đừng tự trách khứ mình, nếu hai người vẫn luôn sầu não uất ức như thế, con cũng sẽ không hạnh phúc, nói không chừng tương lai con sẽ hạnh phúc đấy, ai biết được.”

Lâm Tú Lan nói, “Con có thể nghĩ như vậy là tốt, ai có thể đoán trước được tương lai chứ, Bình An của chúng ta tốt như vậy, chắc chắn sẽ được rất nhiều người yêu thích.”

“Cái này là tất nhiên.” Cố Bình An giả vờ vui vẻ, “Mẹ, mẹ chăm sóc tốt cho ba đi, con đi về trước.”

“Ngủ ngon.”

Cố Bình An đi tới cửa, quay đầu lại nhìn ba mẹ một chút, thực ra bọn họ không tính là già chút nào, nhưng mà đầu ba lại có tóc bạc, dù sao cũng không còn trẻ nữa, hoài bão của chính mình không thực hiện được, lại càng không nên vì vấn đề của con gái mà khổ não.

Cô trở về phòng, trong lòng có hơi suy sụp, rồi lại nhận được điện thoại của Dương Sâm.

Đây là lần đầu tiên cô nhận được điện thoại của Dương Sâm, Cố Bình An cũng có chút**, cũng có chút không biết làm sao, là hắn gọi nhầm ư? Số điện thoại này cô phải xin Dương Sâm rất lâu, mặt dày mày dạng, Dương Sâm mới đồng ý cho cô, cô vẫn thường nhắn tin cho Dương Sâm, nhưng Dương Sâm ít khi nhắn lại, lâu lâu mới cùng cô nói đôi lời, cô cũng từng gọi cho hắn mấy lần, nhưng đều là gọi vào chủ nhật, có một lần còn ở thư viện, Cố Bình An vẫn luôn sợ quấy rầy hắn, vì thế không dám gọi nữa, sau đó cũng không gọi qua, trong ấn tượng, Dương Sâm chưa bao giờ gọi điện thoại cho cô, cũng không chủ động gửi qua một tin nhắn nào cả, chủ yếu đều là cô hỏi, Dương Sâm trả lời.

Chuông điện thoại vang lên đến mười mấy lần, Cố Bình An mới khôi phục lại tinh thần, xác định là Dương Sâm đang tìm cô, cuống quýt nhấc máy, nhưng bên kia lại trầm mặc không nói gì, Cố Bình An có hơi hồi hộp, buổi chiều thực sự là quá khó xử.

Cô đang nghĩ không biết sau này Dương Sâm có càng xem thường cô hay không, không nghĩ tới buổi tối, Dương Sâm lại gọi điện thoại cho cô.

Cố Bình An không biết nên nói cái gì.

Tại sao hắn gọi tới rồi lại không nói lời nào đây.

“Sư huynh, là anh sao?” Cố Bình An dè dặt hỏi.

“Ừ.”

“Có chuyện gì sao?”

“Cố Bình An, em thực sự đồng ý ở lại bên cạnh một người đàn ông đánh em sao? Tại sao lại bị coi thường như vậy?” Dương Sâm hỏi, ngữ khí vô cùng bình tĩnh.

Cố Bình An một trận thất vọng, cô nhịn không được cười khổ, cô lại đang chờ mong cái gì đây?

Cố Bình An, mày có bị ngu không đây?

“Sư huynh, Mục Lăng là hạng người gì, không cần mọi người nói cho em biết, em đều biết, thực sự, em vẫn luôn biết, hắn rất xấu, không phải là một người tốt, em đều biết, xin anh, không cần…”

“Đi theo anh đi.” Dương Sâm đột nhiên lên tiếng, cắt đứt lời nói của Cố Bình An.

Cả người Cố Bình An đều sững sờ.

Cô nghe nhầm rồi sao?

Dương Sâm vừa nói cái gì?

Để chứng thực cô không nghe nhầm, Dương Sâm lập lại một lần nữa, “Cố Bình An, em đi theo anh đi.”
Bình Luận (0)
Comment