Chồng Yêu Là Quỷ

Chương 336.2

Được, cháo trắng thì cháo trắng, chỉ cần hai bọn họ có thể yên tĩnh thì tôi ăn gì cũng không thành vấn đề. Có điều tôi yêu cầu bọn họ cũng phải ăn cháo trắng giống tôi, nếu không tôi sẽ cướp đồ ăn của bọn họ.

Sắc mặt hai bọn họ trầm xuống, có điều lời này tôi nói ra bọn họ cũng không phản bác gì nữa, chỉ gật đầu một cái.

Tôi lấy điện thoại ra đặt đồ ăn gần đây, sau nhân viên ship bên ngoài mang đến ba chúng tôi không nói gì, vùi đầu vào ăn.

Sau khi no bụng tôi lại thấy buồn ngủ, những ngày qua luôn đi lại bên ngoài tôi vừa mệt vừa sợ, bây giờ có một chiếc giường để tôi thoải mái nằm xuống tôi liền có cảm giác vẫn luôn không ngủ đủ.

Liên tiếp ngủ cả buổi chiều, đến khi tôi tỉnh lại trời đã tối đen.

Bác sĩ bảo để Đường Dũng ở lại bệnh viện theo dõi nửa tháng, nói chờ anh ta khôi phục tốt hơn một chút mới nói chuyện xuất viện.

Nếu như không có điều gì bất ngờ xảy ra, ví như Yêu Thần cùng Lâm Yến Nhi không đến gây phiền phức cho tôi thì tôi có thể ở chỗ này chăm sóc Đường Dũng nghỉ ngơi suốt nửa tháng.

Trước kia tôi luôn không rảnh rỗi, cảm thấy chỉ quanh quẩn trong phòng quả thật nhàm chán muốn chết, bây giờ cảm thụ một chút lại thấy có được sự yên bình hiếm có như này hết sức trân quý. Nếu như nơi này có thêm Tô Mộc thì quả thật hoàn mỹ, để tôi ở trong phòng cả đời tôi cũng nguyện ý.

Nghĩ đến chuyện ban ngày Đường Dũng cùng Giao tiên nói tôi liền tỉnh dậy, đi bộ đến bên cạnh Đường Dũng, cẩn thận chăm sóc cho anh ta để lấy lòng, còn lấy khăn ấm lau chân lau tay cho anh ta, vừa lau vừa hỏi: “Đường Dũng, hôm qua khi Tô Mộc bôi thuốc cho anh có phải đã nói gì đó với anh? Rốt cuộc bây giờ anh ấy thế nào, sao đang êm đẹp lại bị người khác khống chế? Anh có biết anh ấy có cái đuôi gì bị người khác nắm trong tay không?”

“Chuyện lão quỷ anh đâu biết, anh với anh ta cũng không thân.” Đường Dũng nói thẳng.

Tôi ghét nhất anh ta mở mắt nói mò*, nhưng anh ta nói vậy chứng tỏ anh ta nhất định đang chột dạ.

(mở mắt nói mò: biết rõ còn cố tình nói linh tinh # nhắm mắt nói mò: không biết lại cứ nói linh tinh)

Tôi liền cười hê hê, tay lau càng cẩn thận, sau đó lại còn nhẹ nhàng xoa bóp cho anh ta, nói: “Trêu anh thôi, hôm nay những gì anh nói với Giao tiên tôi đều nghe được. Nhân lúc Giao tiên còn không ở đây anh hãy nói lại với tôi một lần nữa. Tô Mộc làm sao không đếm xỉa đến? Anh ấy chọc tới người nào?”

“Em…” Mặt Đường Dũng biến sắc, trên mặt hiện lên chút hoảng hốt, không nghĩ tôi lại nghe được.
Bình Luận (0)
Comment